Triệu Ngu quả thật đã suy nghĩ nghiêm túc suốt cả ngày cuối tuần, tự hỏi tình cảnh hiện tại của mình, tự hỏi tương lai sẽ ra sao.
Đều tại một lúc vô ý mà thua hết cả bàn cờ, cô thật sự đã thua hoàn toàn sao? Không còn gì có thể cứu vãn được sao?
Hình như cũng chưa chắc.
Tiết Trạm là xem cái video theo dõi đó mới biết được bộ mặt thật của cô, trước đó, anh đối với cô tuy rằng vẫn luôn nghi ngờ, nhưng chỉ chiếm một phần rất nhỏ, còn nhiều hơn chính là những cái anh biểu hiện ra bên ngoài ___ có quan tâm, có thương tiếc, cũng có ham muốn.
Tuy rằng anh vì cô lừa gạt mà giận tím mặt, cũng sẽ hoài nghi tất cả các cảm giác từ trước tới giờ của anh đối với cô, hoặc phải nói chính là tình cảm của anh dành cho cô.
Nhưng anh thật sự có thể rõ ràng đem hết tất cả đều coi như chuyện nhỏ mà bỏ qua sao?
Cái video kia, là bằng chứng vững chắc như núi, nếu từ lúc bắt đầu nhìn thấy video, anh không có tý cảm tình nào dành cho cô thì tại sao có thể chịu khổ mà bố trí tất cả mọi thứ sau đó? Trực tiếp làm cho cô biến mất không phải là được sao?
Cho dù là muốn trả thù cô, hay là không muốn tin tưởng tất cả mọi thứ trong video, hoặc muốn có chứng cứ khách quan nhất để thuyết phục chính bản thân mình. Hành động sau đó của anh đều chỉ có thể chứng minh rằng anh vẫn còn để ý đến cô, cho dù là hận nhưng cũng thuộc về một loại tình cảm.
Cho nên, cô nghĩ rằng mình nên đánh cược một lần.
Buổi tối thứ sáu không nhận cuộc gọi video của mẹ nuôi, ngày hôm sau cũng vẫn luôn không có tin tức, là cô cố ý. Tuy rằng cô cũng không tình nguyện làm cha mẹ nuôi lo lắng, nhưng cô cần một đáp án chứng thực.
Cô biết cha mẹ nuôi không liên lạc được với cô sẽ rất lo lắng, mà ngoại trừ cô thì người duy nhất mà bọn họ có thể liên hệ chính là Tiết Trạm.
Sau khi vạch trần bộ mặt thật của cô, người đàn ông kia có còn có thể quan tâm đến cô không, có thể còn lo lắng cô xảy ra chuyện hay không?
Khi Cố Thư Dương gọi điện thoại cho cô, Triệu Ngu liền biết đáp án.
Hơn nữa, cô còn có được một thu hoạch khác ___ dùng ống nhòm nhìn xuống dưới lầu, cư nhiên thấy xe của Tiết Trạm.
Anh có thể chạy tới phía dưới tiểu khu của cô sống cũng đã đủ để chứng minh việc này.
Một khi đã như vậy, vậy bước tiếp theo của cô, còn có cái gì mà không dám?
Anh hàng năm bận bịu công việc, tất cả tinh lực đều đặt vào trong sự nghiệp, ngày thường tuy không có ham muốn tình ɖu͙ƈ cao nhưng cũng không có nghĩa là có người ngồi trong lòng mà không rối loạn.Huống chi là ở trước mặt cô. Nhất cử nhất động của cô, đều dễ dàng khiến anh phát sinh phản ứng sinh lý nguyên thủy nhất.
Đây là lần đầu tiên cô vì anh mà khẩu giao, khuôn miệng ướt át bị anh lấp đầy, hai cánh môi đỏ hồng cũng có vẻ càng thêm no đủ mê người, lộ ra một vẻ ɖâʍ mĩ đầy mê hoặc.
Anh rõ ràng là muốn rút ƈôи ȶɦϊ.t ra khỏi người cô, muốn cô ra khỏi văn phòng, nhưng nhìn cô đang nghiêm túc mà vuốt ve mình, cảm thụ được từng trận khoái cảm, anh đã không thể động đậy thân mình, cũng không thể mở miệng.
“Muốn vào sâu trong cổ họng sao?” Rốt cuộc cũng chịu phun ɖu͙ƈ vọng đang căng lớn của anh ra, Triệu Ngu một bên nhẹ nhàng vỗ về túi tinh phình phình, một bên ngẩng đầu nhìn anh và chớp chớp mắt: “Nếu không muốn, vậy thì anh nói đi, tôi tuyệt đối sẽ không chạm vào anh.”
Tiết Trạm im lặng nhìn cô, nhìn phần lớn иɦũ ɦσα bị lộ ra qua cổ áo, nhìn hai cánh môi bị ƈôи ȶɦϊ.t anh làm mất chút son môi, nhìn cặp mắt sáng lấp lánh mang theo đầy mê hoặc của cô.
ɖu͙ƈ vọng giữa háng căng chặt đến lợi hại, anh đương nhiên muốn được nhanh chóng phóng thích, nhưng chỉ như vậy mà muốn anh đầu hàng, sao có thể chứ?
Hầu kết khẽ lăn hai cái, anh chậm rãi hé miệng: “Không… Ngô…”
Quy đầu mẫn cảm chạm vào phần thịt mềm, đập vào ánh mắt anh chính là khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của cô cùng ƈôи ȶɦϊ.t dữ tợn, hình ảnh đối lập như vậy ngay lập tức kϊƈɦ thích thẳng vào thị giác, cùng với việc cô còn đang để anh thể nghiệm cảm giác tuyệt diệu khi thâm nhập, nhất thời khiến hô hấp anh trở nên dồn dập hơn, ngực nhanh chóng phập phồng, bụng nhỏ run rẩy mà đẩy về phía trước.
Anh muốn… Ấn đầu cô xuống, để ƈôи ȶɦϊ.t đang phình to hung hăng đâm vào rút ra hết lần này đến lần khác, cuối cùng bắn vào trong chỗ sâu nhất trong cổ họng cô, ép cô nuốt toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ của anh vào trong bụng.
Bên tai là âm thanh thô suyễn do anh không hoàn toàn khống chế được mà kêu lên, trước mắt là kiện hông không ngừng đưa đẩy của anh, khuỷu tay chạm vào chính là cái đùi căng chặt của anh, tất cả đều đang hướng cô mà cong lên, người đàn ông này, cũng chỉ như vậy thôi.
“Ân….” Trong cổ họng không cẩn thận tràn ra tiếng kêu đau đớn, Tiết Trạm lập tức cắn răng, liều mạng mà đè lại âm thanh của chính mình.
Nhưng mà, anh cảm thấy mình đã không thể chống đỡ được nữa, khoái cảm càng lúc càng lớn làm anh càng khó có thể khống chế được xúc động muốn bắn tinh.
Nhưng mà ngay khi anh nắm chặt tay ghế dựa khó khăn lắm mới muốn bắn thì cô lại đột nhiên nhả ƈôи ȶɦϊ.t ra rồi ngồi xổm trước anh xoa gương mặt đau nhức, ý cười tràn đầy mà hỏi: “Nghĩ muốn làm tôi sao? Nếu muốn, cầu xin tôi đi, mở miệng cầu xin tôi tôi lền cho anh làm.”
Tiết Trạm dùng ánh mắt nặng nề nhìn cô, không lên tiếng.
“Anh không cầu xin tôi, tôi liền đi ra ngoài nga.” Cô đứng dậy, làm bộ muốn rời khỏi.
Tiết Trạm hừ lạnh một tiếng, như cũ trầm mặc mà đối diện với cô, tiếp tục xem cô diễn.
“Xem ra thật sự là không muốn a, được thôi.” Triệu Ngu rút từ trêи bàn ra tờ khăn giất rồi xoa xoa tay xong trực tiếp ném khăn giấy đã dùng qua vào trong ngực anh: “Chính anh tự giải quyết đi.”
Sau đó, Tiết Trạm liền trơ mắt nhìn cô giẫm giày cao gót lắc môиɠ bước nhẹ nhàng mà rời khỏi văn phòng.
Cô cư nhiên đi thật rồi. Cúi đầu nhìn ƈôи ȶɦϊ.t sắp nổ tung của mình, Tiết Trạm nhịn không được mà hung hang siết chặt văn kiện cô đưa tới, sau đó ném nó ra xa.