"Không có a," Đóa Đóa trừng lớn mắt, cố gắng biểu hiện mình vô tội, "Ta vì sao phải sợ ngươi?"
"Vậy ngươi rõ ràng rất tỉnh táo, vì sao phải giả buồn ngủ?"
Hoàng Phủ Dật cúi đầu, rất gần nàng, "Ngươi có phải là sợ đã trễ thế này, còn đi lòng vòng với ta, sẽ khiến thái tử hiểu lầm?"
". . . . . ." Này. . . . . . Không khác lắm, aiz, nàng dù sao là "phụ nữ có chồng" a.
"Ngươi cùng thái tử không phải giả thành thân?" Hoàng Phủ Dật cười hỏi, "Vậy vì sao phải sợ việc này? Ngươi hiện đang tự do."
Uh, nói cũng đúng a, Đóa Đóa rất bi kịch mà bị hù dọa. . . . . .
"Nhưng ngươi không sợ hắn trừng phạt ngươi?"
Đóa Đóa khó hiểu nhìn hắn, "Hắn là chủ tử ngươi a."
"Ta có võ công, sao phải sợ hắn?"
Hoàng Phủ Dật diễn thật sự giống, làm thấp mình lại không chút do dự.
"Đóa Đóa, ngươi thích thái tử sao?"
"Này. . . . . ."
Aiz, hình như thật sự từng có chút thích.
Đầu tiên là khuôn mặt kia của hắn rất khó khiến người ta không thích a. . . . . . Hơn nữa khi đó hắn đối với nàng tốt lắm rất ôn nhu, cho tới bây giờ cũng chưa từng ghét bỏ nàng, nàng vẫn rất cảm động.
Không nghĩ đến hắn đều là lừa người!
Đóa Đóa tức giận nhíu mũi, nam nhân kia căn bản là đại lừa gạt không có một câu nói thật! Đồ lừa gạt!