Đóa Đóa cố hết sức bình tĩnh, "Được, ta đây đi về ngủ trước."
Hoàng Phủ Dật đứng lên, "Cùng nhau trở về."
". . . . . ." Ô ô, thế này bảo nàng bình tĩnh thế nào hả. . . . . .
Đóa Đóa nghĩ muốn rút tay mình về, "Hắc hắc, bây giờ không có ai, không cần diễn trò."
Hoàng Phủ Dật vẫn cười nhạt, nhìn thì cảm thấy quang minh lỗi lạc, không có gì đáng nghi, "Trước kia chưa từng cầm tay người khác, muốn luyện tập một chút."
". . . . . . Cái, ta nghĩ ngươi không cần luyện tập."
Ô ô, hắn tuyệt đối thuộc loại tự học thành tài, còn luyện nữa là có thể vì nước giành vinh quang rồi!
Hoàng Phủ Dật thập phần khiêm tốn cười, "Đáng luyện tập còn có rất nhiều."