Đêm đến.
Ánh sao lấp lánh, toàn bộ không gian có chút náo nhiệt.
Hội Sở VIP Kim phu nhân, tối nay ánh sao rực rỡ, rất nhiều minh tinh, danh viện, công tử giới thượng lưu và nhóm thân sĩ xôn xao mặc quần áo phối hợp chủ đề vũ hội hóa trang đên nay là “Rừng rậm tinh linh” xuất hiện tại buổi tiệc tối trong vũ hội, Karla, một người đàn ông hào phóng, hơn 30 tuổi, đã từng ba lần tham gia tư vấn làm đẹp cho hoa hậu thế giới, lúc này hắn đang cùng Lưu phu nhân là bà chủ thương hiệu châu báu nổi tiếng thế giới, đang bàn luận các nữ minh tinh đương kim có thể đảm đương phát ngôn cho thương hiệu, thật sự quá ít, mà Trầm Ngọc Lộ, Lê Hiểu Hân cũng xem là nữ minh tinh nhạy cảm nhất, tân tấn ảnh hậu Hạ Tuyết, phía sau có hậu trường giúp đỡ, phong cách cá nhân của cô, vẫn chưa hoàn toàn lộ ra, cho nên hơi thiếu sức theo đuổi, trước mắt, là đứng đầu lễ phục dạ hội tiêu biểu của Giải Kim Mã ngày đó, nhưng ấn tượng quá nặng, tạm thời nhận xét không tốt. . . . . .
Lưu phu nhân đang cầm ly rượu đỏ lắng nghe Karla bàn luận, cô cũng nghe ra vài phần tán thưởng, cười nói: “Tôi nghe trong lời nói của cậu, mặc dù đối với Hạ Tuyết có chút bất mãn, nhưng lại rất mong đợi ở cô ấy !”
Karla ha ha cười to, cầm ly cocktail uống một ngụm lớn, để cho rượu dịch trong khoang miệng không ngừng nổi lên thật lâu, rồi chậm rãi nuốt xuống, khẽ giơ cái ly màu xanh lá lên, nói: “Có lẽ Hạ Tuyết cũng không nhạy cảm hơn hai nữ minh tinh kia, nhưng bản thân cô ấy có thể toả sáng rất đặc biệt ở nhiều mặt. . . . . . Ngài phải biết, một cô gái mà trong thân thể có đặc điểm của ba người, một là hồn nhiên, một là gợi cảm, một là lý tính. . . . . . Mà có thể đem ba cô gái này chung lại một chỗ, tôi nhìn thấy trước mắt, nữ minh tinh Trung Quốc cũng chỉ có Hạ Tuyết. . . . . .”
“Hả?” Lưu phu nhân ngạc nhiên cười nhìn Karla mỉm cười nói: “Cậu đánh giá cô ấy cao như vậy sao ?”
Karla đặt ly rượu trong tay lên bàn, nhìn Lưu phu nhân nói: “Khi Hạ Tuyết bước vào cửa chính Quốc Nội, tất cả biên tập tạp chí thời trang đã bắt đầu nhắm vào trang phục mỗi lần cô ấy xuất hiện, đây là lấy con mắt nhà nghề để bình luận!”
Lưu phu nhân không lên tiếng, cô đang nghĩ đến chuyện này. . . . . .
“Chút nữa. . . . . . Phu nhân ngài có thể xem ba nữ minh tinh này thể hiện trang phục vô cùng thanh tao và tuyệt đẹp. . . . . . Tối nay tôi rất mong đợi biểu hiện của ba nữ minh tinh này. . . . . .” Karla mỉm cười nói.
Isha mặc chiếc váy dài màu vàng hung, chải đuôi tóc xù, tựa vào quầy rượu ngồi xuống bên này, nghiêng người nhìn Karla và Lưu phu nhân đang nói chuyện phiếm, hớp một ngụm rượu đỏ. . . . . .
“Isha! Lần này cô để cho Hạ Tuyết tham gia vũ hội hóa trang, có ý nghĩa gì đặc biệt sao?” Niệm Niệm kỳ quái nhìn Isha hỏi.
Isha nhíu mày, nói: “Tôi nhận được tin tức, lần này Lưu phu nhân mở vũ hội hóa trang, muốn mời đông đảo nữ minh tinh tham gia, có ý muốn chọn lựa người phát ngôn cho khu vực Trung Hoa, cho nên bà ta đặc biệt mời Karla tới đây, tôi đã xem qua Karla bình luận về phục sức và phong cách ăn mặc của các ngôi sao, đối với Hạ Tuyết không phải rất hài lòng, nhưng hắn đánh giá cao Hạ Tuyết, mà hắn còn vừa ý hai thí sinh, một là Trầm Ngọc Lộ cho hắn ngạc nhiên, một là Lê Hiểu Hân, người này là nữ hoàng thảm đỏ, tối nay one-king sẽ do Lynda và Trầm Ngọc Lộ, Lê Hiểu Hân cùng nhau tham dự, khẳng định đang chạy tới giành phát ngôn khối này bánh ngọt này . . . . . .”
“Hạ Tuyết chúng ta sẽ biểu hiện tốt sao?” Niệm Niệm nghe xong, bắt đầu có chút căng thẳng.
Isha cũng không biết, uống một hơi cạn sạch ly rượu đỏ nói: “Không biết, ai biết trong phút chốc xảy ra chuyện gì? one-king dám cướp quảng cáo của tôi, tôi không đoán được sau một khắc có chuyện gì xảy ra đâu, lão nương chỉ biết không phải là chỉ có một mình tôi có cảm giác cơ hội bồi thường đã đến !”
Một chiếc Ferrari màu bạc thắng gấp trước cửa Hội Sở !
Lê Hiểu Hân mặc váy tua màu xanh lá cây, gắn mái tóc giả màu xanh lá cây, hóa trang thành viên kẹo óng ánh, mốt thịnh hành năm nay, nhất là cánh môi màu xanh lá cây, ở trong màn đêm lóe ra ánh sáng màu xanh, tất cả người bên ngoài hội trường và danh viện xôn xao kinh ngạc, cô ăn diện quả nhiên như tinh linh trong rừng, cô cười khẽ một tiếng, cầm một túi xách trân châu màu trắng, đi vào trong đại sảnh hội sở bày trí cảnh rừng rậm âm u . . . . . .
Karla tay nâng ly rượu đỏ ngửa đầu lên, nhìn trang phục hôm nay của Lê Hiểu Hân, hắn đột nhiên lắc đầu một cái, thở dài một hơi nói: “Vốn tối nay không xuất sắc? Tại sao phải cầm túi xách trân châu ? Tục!”
Lưu phu nhân nhu hòa cười một tiếng.
Chiếc xe Mercedes màu đen dừng trước thảm đỏ Hội Sở, phóng viên xôn xao cầm máy ảnh giả trang chụp . . . . . . Bên trong xe, Trầm Ngọc Lộ mặc váy dài trễ ngực màu trắng bước xuống, hôm nay cô ta đội mái tóc dài màu trắng đến gối, trang điểm thành con ma màu bạc, tay cầm một cây gậy tinh linh dọc theo thảm đỏ thật dài đi vào hội trường, một trận gió thổi tới, tấm lụa mỏng màu xanh nhạt sau lưng cô ta mở rộng ra giống như cánh chim. . . . . .
Mọi người xôn xao, xôn xao cầm Camera nhắm vào Trầm Ngọc Lộ quá truyệt vời, rất nhiều phóng viên Fashion Magazine cho rằng tối nay nữ hoàng thảm đỏ hẳn là cô ta. . . . . . Trầm Ngọc Lộ nghe tiếng cảm thán như thế, cô ta cúi đầu mỉm cười, giống như nữ vương, sải bước đi vào đại sảnh hội sở, chỉ cần Karla thấy người xinh đẹp, sẽ uống một hớp cocktail, bởi vì đây là một sự hưởng thụ. . . . . .
“Ngọc lộ. . . . . . Hôm nay. . . . . .” Lưu phu nhân nhìn Trầm Ngọc Lộ nhẹ bước đi vào hội sở, nhìn mọi người quyến rũ cười một tiếng, Karla thở dài một hơi, bật cười nói: “Tôi sợ nhất phụ nữ nở nụ cười với ai, nửa ngậm răng, nửa quyến rũ mắt, vĩnh viễn cũng không có gì mới mẻ, chỉ có trang phục lộng lẫy trêи người cô ta có thể cải biến thân thể của cô ta rồi. . . . . . Mỗi khi thế này, tôi không khỏi nghĩ đến ngọc trai còn kém một bậc. lần trước, Robert có nụ cười đẹp nhất thế giới. . . . . . vô cùng hấp dẫn, từ trong ra ngoài . . . . . .”
“Khi nào Hạ Tuyết thì tới à?” Niệm Niệm có chút lo lắng, bởi vì cô nhìn thất Lưu phu nhân và Karla quả thật đang ngồi một bên bình phẩm các nữ minh tinh.
Isha liếc mắt nhìn, đã 8:30, cô có chút sốt ruột nói: “Người này chắc chắn tới chứ? Cô ấy lại phát điên sao ?”
Chiếc Kennedy màu xanh dương đậm thắng gấp trước thảm đỏ, ánh đèn flash không ngừng lóe lên. . . . . .
Cửa xe mở ra, chỉ thấy một đoàn bóng đen quỷ dị xuất hiện trước thảm đỏ, cô mặc trang phục phù thủy màu đen trong chuyện cổ tích, đội chiếc mũ đỉnh nhọn rộng vành màu đen, cúi đầu thần bí, sâu kín bước ra xe, nhẹ nhàng đi về phía đại sảnh hội sở. . . . . . áo choàng đen thật dài quét qua thảm đỏ vang lên tiếng soàn soạt, phóng viên không khỏi đi theo bước tiến của cô đi về phía trước. . . . . .
Jack, chuyên gia trang điểm cho Hạ Tuyết đã từng tiếp nhận phỏng vấn nói: “Tôi nhận công việc trang điểm cho Hạ Tuyết, là bởi vì trêи người của cô ấy thích nghi rất mạnh, đầy tiềm lực! Ở bên ngoài xã hội, cô ấy không chút để ý, giống như tất cả không để vào mắt, vừa vặn đây chính là thái độ của một nữ vương. Bởi vì cô ấy có dã tâm, nhưng người bình thường không thấy, trong xương cốt của cô ấy rất xinh đẹp, rất quyến rũ, nhất là lúc cô ấy yên lặng, bạn sẽ có cảm giác, hai tròng mắt của cô ấy phát ra vô cùng tịch mịch và phong tình, nhưng khi cô ấy vui vẻ cười to, bạn lại cảm thấy ánh mặt trời chói chang, tôi thích lúc cô ấy chăm chỉ làm việc, đeo mắt kính đen, chăm chú quan sát tạo hình của mình, cô ấy tôn trọng tôi, nhưng giữ vững lập trường của mình, đây là điều đặc biệt hiếm có ! Đến nay, tôi vẫn cho là, phụ nữ phải có nhiều mặt! Lúc bạn đối diện với sân khấu, bạn phải hết sức biểu lộ chính mình, nhưng lúc bình thường, thì một cái quần jean, một cái T-shirt trắng, là có thể làm cho bạn trở nên xinh đẹp, duyên dáng. . . . . . Trong quá trình này, bạn phải sáng suốt. . . . . . Hạ Tuyết là nữ minh tinh mà tôi đã gặp qua, là người sáng suốt nhất! Bởi vì cô ấy không lưu luyến! Đáng sợ nhưng đáng kính!”
Cô mặc trang phục phù thủy màu đen đi vào hội sở, tất cả tân khách đều xôn xao một hồi, giật mình với phong cách ăn mặc tối nay của Hạ Tuyết, Isha và Niệm Niệm bị hoảng sợ đến chân cũng mềm nhũn, Karla lại nắm chặt ly cocktail, nhìn chòng chọc chiếc mũ nhọn dưới một đôi mắt màu vàng óng ánh!
Trong tiếng xôn xao và cái nhìn chăm chú, cô đột nhiên cởi mũ đội đầu của mình, tháo áo choàng màu đen của mình, chỉ nghe “soạt” một tiếng, áo choàng vừa mới rơi xuống đất, liền thấy Hạ Tuyết chải hai bím tóc xù, bầu đôi mắt được phủ màu vàng óng ánh, nhẹ nhàng chớp một cái, lộ ra ánh sáng thần bí huyễn hoặc, cô mặc chiếc váy ngắn bó sát người bằng vàng ròng, sáng lấp lánh, bên ngoài váy là lụa mỏng màu vàng bao xung quanh, lộ ra đôi chân dài trắng như ngọc bên trong lớp lụa mỏng thật mê người, nhìn tỉ mỉ, trêи chân ngọc xăm hoa văn tinh linh, giống như tinh linh đang ẩn núp trong đó, điều này hiển nhiên là một lần cực hạn sáng tạo ! !
“Điều tôi thưởng thức Hạ Tuyết nhất chính là cô ấy luôn có một loại thái độ trêи cao nhìn xuống ẩn núp trong thân thể, nhưng cô ấy không dám bày ra, cảm giác thái độ này không tốt, cho nên tôi thường nói với cô ấy, nếu cô cảm thấy cô giỏi nhất, nhất định phải thể hiện chính mình. . . . . . Bởi vì cuộc sống vốn là một quá trình thể hiện. . . . . . Chỉ cần cô dám thể hiện, công việc của chúng ta mới có thể tiến hành được tốt hơn”. Chuyên gia trang điểm lại nói.
Toàn trường xôn xao, không khỏi hâm mộ Hạ Tuyết có hậu trường quả nhiên thực lực phi phàm, tối nay một màn kinh điển, có lẽ sẽ được truyền tụng thật lâu! Isha hả hê, trêи mặt nở nụ cười, biết tối nay mình thắng lợi!
Karla hài lòng cười, vừa nhìn Hạ Tuyết đứng trong sàn nhảy, nhìn mọi người lộ ra nụ cười nữ vương, trong lồng ngực hắn dường như máu huyết sôi trào, kϊƈɦ động cầm ly cocktail uống một hơi cạn sạch, Lưu phu nhân cũng mãn ý mỉm cười đi về phía Hạ Tuyết, trong ánh mắt đố kỵ và hâm mộ của nữ minh tinh, bắt tay với Hạ Tuyết . . . . . .
“Cám ơn cô đã đến tham gia vũ hội hóa trang của tôi, tối nay cô rất xinh đẹp, đẹp đến nổi tôi không dám nhích tới gần. . . . . .” Lưu phu nhân mỉm cười nói.
Hạ Tuyết cũng đưa tay bắt tay với Lưu phu nhân, mỉm cười nói: “Đây là vinh hạnh của tôi. . . . . .”
“Mời ngồi. . . . . .” Kim phu nhân nhẹ cùng Hạ Tuyết đi về phía ghế sa lon. . . . . .
“Hạ Tuyết, cũng lại là Hạ Tuyết!” Lê Hiểu Hân có chút không phục ôm vai ngồi trêи ghế sa lon, nhìn Lynda tức giận nói: “Chúng ta cũng chưa có đoàn thể phục dịch như vậy!”
Lynda quay đầu nhìn Hiểu Hân một cái, lại quay đầu nhìn về phía Isha, cô đang đang cầm ly rượu đỏ nhìn mình, thắng lợi nâng ly một cái, sắc mặt của Lynda lạnh lùng, nhớ Văn Vũ nói Hạ Tuyết sẽ không để ý? Buổi sáng nói không để ý, buổi tối tới giành quảng cáo rồi !
Trầm Ngọc Lộ ngồi trêи ghế sa lon khách mời, trong con ngươi lạnh lẽo, nâng ly cocktail, uống một hơi cạn sạch, cô ta thật sự không thích thất bại! ! ngay cả khi cô ta thối lui khỏi cái vòng này, cũng không thua rời đi! Nhưng tối nay, đích xác Hạ Tuyết thể hiện một màn kinh điển!
“Mất hứng à?” Trác Bách Quân mỉm cười ngồi bên cạnh Trầm Ngọc Lộ, nói.
Hai mắt Trầm Ngọc Lộ thoáng qua tia tàn nhẫn, lại cười nói: “Tôi làm sao mất hứng? Cái này đủ thấy Toàn Cầu muốn đối phó one-king các người rồi, tôi vui mừng còn không kịp, nhưng quảng cáo, tôi thật lòng muốn có được! Bởi vì phát ngôn gần một tỷ cứ như vậy mất đi, tiện nghi cho con đê tiện Hạ Tuyết !”
Trác Bách Quân lại đột nhiên cười một tiếng nói: “Nếu muốn đối phó cô ta, tôi giúp cô giành lại quảng cáo này, chúng ta rất có thủ đoạn!”
Trầm Ngọc Lộ chậm rãi quay đầu nhìn Trác Bách Quân, không hiểu hỏi: “Cái gì?”
Trác Bách Quân nhìn tâm tình Hạ Tuyết và Lưu phu nhân vui vẻ phía đối diện, hắn đột nhiên mỉm cười nói: “Trong tay chúng ta còn một con cờ. . . . . . Đến lúc lấy ra rồi. . . . . .”
Trầm Ngọc Lộ mỉm cười nhìn Trác Bách Quân nói: “Anh nói . . . . . . Cẩn Nhu?”
“Trêи tay cô ta còn một USB! Tôi có thể chế tạo USB này là từ one-king phát ra, sau đó khiến Toàn Cầu biết one-king rất hèn hạ! Đến lúc đó không phải một hòn đá hạ hai con chim sao! Còn có thể khiến Hàn Văn Hạo trực tiếp giết Cẩn Nhu! Hắn sẽ giết cô ta đấy!” Trác Bách Quân suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy buồn cười, liền cúi đầu cười đến run người.
Trầm Ngọc Lộ cũng hả hê cười, nhìn Trác Bách Quân nói: “Tôi còn tưởng rằng anh không bỏ được cô gái kia. . . . . .”
“Không bỏ được? Hừ! Vì đạt tới mục đích, tôi có thể khiến bất luận kẻ nào phải chết!” Hai mắt Trác Bách Quân đột nhiên lộ ra tia tàn nhẫn ! !
Trầm Ngọc Lộ chợt nhíu mày, nói: “Vậy tôi thì sao ?”
Trác Bách Quân quay đầu, hai mắt tràn đầy ɖu͙ƈ vọng nhìn cô gái này nói: “Tôi làm sao nở giết cô? Cô giết không chết! Con là con hồ ly, có chín cái mạng . . . . . . Có chín khuôn mặt! Cũng không ai biết cô là ai. . . . . . Cô đoán xem, Hàn Văn Hạo có thể nhận ra cô hay không ?”
Trầm Ngọc ngẩng mặt, lại nghĩ đến trong bóng tối, hắn chiếm đoạt nụ hôn của mình, nói ngay: “Hắn rất hoài nghi. . . . . . Để cho hắn hoài nghi. . . . . . Để cho hắn ở trêи người của tôi tìm đáp án. . . . . .”
“Hắn sẽ tìm được đáp án trêи người cô sao?” Trác Bách Quân hỏi.
Trầm Ngọc Lộ rất có lòng tin, cười nói: “Có lẽ sẽ. . . . . . Có lẽ không . . . . . .”
Trác Bách Quân đột nhiên có chút mất hứng nói: “Lúc cùng hắn lên giường, giảm bớt các động tác tiêu hồn đi . . . . . .”
Trầm Ngọc Lộ cười, lại nhìn thấy Hạ Tuyết và Lưu phu nhân cùng Karla vẫn nói chuyện phiếm, sắc mặt của cô ta trầm xuống, cô từ trước đến giờ đều muốn thắng, chưa bao giờ muốn thua, khi còn bé cô ta tranh búp bê với bạn, đối phương thắng, cô ta liền đẩy bạn tốt ra giữa đường cái. . . . . .
“Lúc nào thì tung USB này ra ?” Trầm Ngọc Lộ hỏi Trác Bách Quân! Cô ta có cảm giác không chờ nổi !
Trác Bách Quân nhíu mày nói: “Rất nhanh! !”
Hạ Tuyết và Lưu phu nhân cùng Isha đàm phán chuyện phát ngôn, cô rất vui vẻ cám ơn Lưu phu nhân, sau đó hẹn thời gian, ba ngày sau chính thức ký hợp đồng, Hạ Tuyết phải thực hiện phát ngôn tuyên truyền hoạt động tại Trung Quốc một năm, lúc cô đồng ý, theo thói quen cô cho rằng phải trở về Pháp, nhưng đột nhiên phát hiện, không có lý do gì trở về nữa rồi, mình phải bắt đầu lại !
Trầm Ngọc Lộ mỉm cười tao nhã đi tới phía Lưu phu nhân, Hạ Tuyết vừa định cách xa một minh tinh khó coi, lại bị Trầm Ngọc Lộ đón đầu, hai ảnh hậu một lần nữa đến gần đối phương, nhìn chằm chằm đối phương. . . . . . Lần này, Trầm Ngọc Lộ không che giấu chiến tranh chút nào, cười nói: “Chúc mừng cô, tin rằng cô đã giành được làm người phát ngôn khu vực Trung Quốc với Lưu phu nhân . . . . . Tối nay cô thật đẹp. . . . . .”
Hạ Tuyết biết Trầm Ngọc Lộ trắng trợn cướp đoạt quảng cáo của mình, cô không biểu hiện gì, chỉ mỉm cười nói: “Cám ơn cô, đây là lần thu hoạch ngoài dự đoán của tôi, bởi vì tôi cũng không tranh thủ. . . . . .”
Trầm Ngọc Lộ chợt nhíu mày, nhìn Hạ Tuyết.
Hạ Tuyết chỉ cười nhạt, muốn xoay người rời đi. . . . . .
“Lần này giải thưởng Bách Hoa. . . . . . Mặc dù tôi lọt vào vòng trong, nhưng vẫn hi vọng cô có thể đoạt ảnh hậu xinh đẹp . . . . . .” Trầm Ngọc Lộ mỉm cười xoay người nhìn Hạ Tuyết nói.
Hạ Tuyết không muốn nhiều lời, chỉ mỉm cười gật đầu nói: “Cám ơn. . . . . .” Cô đi ra ngoài. . . . . .
Sắc mặt của Trầm Ngọc Lộ sa sầm, lạnh lùng nhìn cô chòng chọc, nói: “Tôi xem cô có thể hài lòng tới khi nào, sáu năm trước, bất quá cô chỉ là một nha đầu chết tiệt! Cô muốn đấu thắng tôi sao?”
“Ơ? Thế nào ? Xem ra đêm nay, one-king các người không vui ha. . . . . .” Isha đang cầm ly rượu cố ý đến gần Lynda nói.
Lynda lạnh lùng quay đầu nhìn Isha, khẽ mỉm cười, cũng không khách khí nói: “Thắng bại là chuyện thường binh gia, không cần thiết để ở trong lòng, chị là người chống lại sóng to gió lớn. . . . . .”
“Ha ha ha. . . . . .” Isha cầm ly rượu đỏ, cười đến nhánh hoa rung rinh, rượu rơi vãi, nói: “Ôi chao, thật sự là người trải qua sóng to gió lớn, nhưng không có trải qua tình yêu, cho nên cái nhìn kỳ quái như vậy. . . . . . Thật là khiến người ta thật hâm mộ a! Tôi không giống, con người của tôi không thích thua! Hiểu chưa? Cô không biết! Cô sẽ ngạc nhiên thế nào đâu ? Ngày mai, cô chuẩn bị chi ra 50 triệu tiền phát ngôn quảng cáo cho ba tiểu thiên hậu one-king các người đi. . . . . . Nếu ngày mai có thể ký hợp đồng thành công!”
Sắc mặt của Lynda lạnh lẽo, nhìn Isha nói: “Cô có ý gì?”
“Không nghe rõ à? Tôi đã nói rồi, cô cho rằng chị đây sẽ không chen ngang lấy tiền? Chuyện cười! ! Chúng ta chờ xem ! !” Isha nói vừa xong, lập tức xoay người rời đi.
Lynda tức giận đến cả người phát run, không khách khí nói: ” Trầm Ngọc Lộ kia vào công ty chúng ta cũng không biết là tốt hay xấu, mang đến một đống chuyện phiền toái!”
Trác Bách Quân và Trầm Ngọc Lộ vẫn đứng ở nơi xa, nhìn Lynda và Isha hai người đánh nhau, bọn họ cười lạnh, nâng ly chạm cốc, ăn mừng.
*****
Phòng làm việc Tổng Tài!
Hứa Mặc và Nhậm Phong nhanh chóng đi vào phòng làm việc, tay cầm một phần tài liệu, đặt trước bàn Hàn Văn Hạo nói: “Theo dõi một nhà Lưu phóng viên cũng không phát hiện tình huống khả nghi, về phần lần trước hai người phóng viên gặp chuyện không may, điều tra bà chủ quán, cũng tra hỏi ra một ít . . . . . .”
Hàn Văn Hạo vẫn cúi đầu nhìn tài liệu, mặt lạnh phân phó: “Nói!”
Hứa Mặc lập tức nói: “Bà chủ thừa nhận đêm đó phát hiện hai người phóng viên ăn Đoạn Trường thảo, thấy chết nhưng không cứu ! Chỉ là bà ta quỳ xuống khóc nói với chúng tôi, bà ta không hạ độc, nhưng phát hiện có người hạ độc, bởi vì bị uy hϊế͙p͙, cho nên không dám nói! Lần này là Hi Thần thẩm vấn, cũng không có sai sót. . . . . .”
Ánh mắt Hàn Văn Hạo ngưng tụ, cầm văn kiện mở ra xem, vừa xem vừa nói: “Bà ta có khai ra người nào uy hϊế͙p͙ bà ta hay không ?”
“Bà ta nói với chúng tôi, đối phương chỉ liên lạc qua điện thoại, thật sự không biết đối phương thế nào. . . . . .” Hứa Mặc lại nói!
Hàn Văn Hạo nhìn kỹ bà chủ trong hình, quỳ trêи mặt đất khóc lóc, bên cạnh đứa bé cũng ngồi dưới đất khóc, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm . . . . . .
Nhậm Phong nói tiếp: “Chúng tôi phái người theo dõi Cẩn Nhu 24/24h, phát hiện cô ta trừ gọi điện thoại về công ty nói quay phim bên ngoài, cũng không phát hiện cô ta đến gần người nào khả nghi, nhưng có một lần vì chuyện đào tạo, nhận điện thoại của Trác Bách Quân, cuối cùng hai người vì thông báo mà gây gổ . . . . .”
“Trác Bách Quân?” Hàn Văn Hạo tinh tế nhớ tới cái tên này.
“Tên Trác Bách Quân này, năng lực rất lớn, sau khi tự gia nhập vào One-king, đảm nhiệm chức Tổng giám, có đoạn thời gian vì công ty kéo về rất nhiều diễn viên có thực lực, còn nuôi dưỡng rất nhiều người có năng lực kinh tế hơn người . . . . . . Nhưng cuộc sống riêng rất thác loạn, cùng rất nhiều nữ ngôi sao ở chung một chỗ, bao gồm Cẩn Nhu, lúc chúng tôi đi lên điều tra sự kiện CD, phát hiện Cẩn Nhu và Trác Bách Quân ở trong phòng làm việc kinh hoảng khác thường, lúc ấy tôi rất hoài nghi bọn họ cùng một nhóm, nhưng sự kiện CD, Trác Bách Quân có giải thích hợp lý, chúng tôi cũng theo dõi hắn một vài ngày, nhưng cũng không có điều tra ra manh mối, bất quá trong quá trình, phát hiện Trác Bách Quân này thật cùng nhiều nữ diễn viên ở chung một chỗ, rất tùy tiện cùng người khác. . . . . .” Hứa Mặc lại nói.
Hàn Văn Hạo lật một tờ tài liệu, nhìn tấm hình Trác Bách Quân mặc áo sơ mi trắng, áo khoác áo len xanh, ngồi trước bàn làm việc, nói: “Như vậy quá lộ liễu?”
“Đúng vậy ! Rất lộ liễu !” Hứa Mặc nói.
Hàn Văn Hạo đặt tài liệu xuống, nhìn chằm chằm một điểm trước mặt nói: “Tất cả đầu mối, cũng rối loạn. . . . . . làm mọi thứ không chê vào đâu được như vậy, hắn cảm thấy chúng ta một lỗ cũng không chui lọt . . . . . .”
Hứa Mặc và Nhậm Phong cùng nhìn Hàn Văn Hạo.
Hàn Văn Hạo để văn kiện xuống, tựa vào trêи ghế da, nhắm mắt, nghĩ đến rất nhiều hình ảnh, hắn chậm rãi mở miệng nói: “Phái Tĩnh Đồng ẩn vào one-king, sau đó các người điều tra Trác Bách Quân cho tôi. . . . . . Tôi nói là điều tra kỹ. . . . . . Còn phải điều tra kỹ một người!”
“Người nào?” Hứa Mặc và Nhậm Phong hỏi.
“Trầm Ngọc Lộ. . . . . . Tôi muốn ghi chép chụp lại hình ảnh của cô ta từ nhỏ đến lớn và tất cả chuyện cô ta làm những năm qua !” Hàn Văn Hạo đột nhiên mở mắt nói.
“Ngài hoài nghi cô ta là . . . . .” Nhậm Phong không hiểu hỏi.
“Cô ta rất giống Hồ Điệp !” Hàn Văn Hạo đột nhiên gằn giọng.
“Sáu năm trước chúng ta cương quyết đưa cô ta ra khỏi nước, ảnh hậu kia chính là. . . . . . Hồ Điệp ?” Nhậm Phong và Hứa Mặc nói!
Hàn Văn Hạo lạnh lùng xoay người lại, nhìn bầu trời đêm quỷ dị, nói: “Đúng vậy ! !