Chiều ngày 12, nghi thức quyên tặng dược phẩm của tập đoàn dầu mỏ Long Đằng đối với tỉnh Đông Sơn được tiến hành ở quảng trường Thiên Nam. Trong lúc nước sôi lửa bỏng nên hoạt động tổ chức rất khiêm tốn, đơn giản hoá hết thảy quy trình có thể đơn giản.
Không có cờ hoa rợp trời, càng không có pháo nổ chào mừng, hiện trường tổ chức lạnh tanh. Ngoại trừ một ít nhân viên của bộ môn liên quan của Ủy ban nhân dân tỉnh, một ít phóng viên của các báo, còn lại không có bao nhiêu quần chúng tham dự. Đương nhiên, ở bên ngoài nơi tổ chức sự kiện, có mấy chục cảnh sát có vũ trang và cảnh sát thường canh gác nghiêm ngặt. Hai vị Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh đều có mặt nên công tác bảo an vô cùng quan trọng.
Bí thư Tỉnh ủy Tiếu Tác Niên, Phó bí thư tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh Trần Cận Nam, Phó bí thư tỉnh ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Ma Minh Lượng, Phó chủ tịch tỉnh Lý Quốc Khang đều tham dự hoạt động. Chủ trì hoạt động chính là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh kiêm Chủ nhiệm văn phòng tỉnh Đông Sơn, Lưu Phương.
Lãnh đạo tỉnh xếp thành một hàng, Mạnh Cúc cũng đại diện cho tập đoàn dầu mỏ Long Đằng đứng trên đài chủ tịch. Khác biệt chính là, nếu như theo lệ thường, là một đại diện của doanh nghiệp, nói chung trong trường hợp thế này Mạnh Cúc sẽ đứng ở bên sườn, thậm chí là ngoài cùng.
Cán bộ lãnh đạo trên đài chủ tịch, cấp bậc thấp nhất đều là cấp giám đốc sở, một chủ tịch doanh nghiệp tính là gì? Nhưng lần này, Mạnh Cúc lại được sắp xếp đứng bên cạnh Trần Cận Nam.
Nói cách khác, Tiếu Tác Niên đứng giữa, Trần Cận Nam đứng bên trái Tiếu Tác Niên, sau đó Mạnh Cúc đứng ngay cạnh Trần Cận Nam. Còn phía bên phải Tiếu Tác Niên là Phó bí thư tỉnh ủy Ma Minh Lượng, tiếp đó là Phó chủ tịch tỉnh Lý Quốc Khang, mà Lưu Phương còn đứng phía sau Mạnh Cúc.
Nếu nhìn qua, vị trí của Mạnh Cúc không ngờ ngang hàng với Phó chủ tịch tỉnh Lý Quốc Khang, còn quan trọng hơn vị trí của Lưu Phương. Nếu là người không biết nội tình trong quan trường, khẳng định sẽ cho rằng Mạnh Cúc là cán bộ lãnh đạ cấp bậc tương đương Lý Quốc Khang.
Sự sắp xếp này khiến cho các cán bộ ở các cơ quan trực thuộc Tỉnh đang ở dưới đài tham dự hoạt động cảm thấy kinh ngạc. Dưới đài, Trương Lâm Lâm trong lòng kinh ngạc, đột nhiên quay sang Dương Hoa đang ngồi bên cạnh, nhỏ giọng nói:
- Chủ nhiệm Dương, vị trí của cô gái kia dường như có chút không thích hợp.
Dương Hoa hướng nhìn An Tại Đào đang ở phía trước, nhẹ nhàng kéo kéo Trương Lâm Lâm, không nói gì, chỉ có điều dùng ánh mắt ám chỉ cô không nên nói nhiều.
Kỳ thật An Tại Đào cũng cảm thấy bất ngờ.
Không biết đây là Trần Cận Nam an bài hay là Tiếu Tác Niên chỉ thị, chỉ thấy Mạnh Cúc dáng vẻ thờ ơ và bình thản đang đứng trên đài.
Cô hôm nay mặc một chiếc áo màu hồng phấn, chân váy đen, tóc búi cao, khí chất cao quý thanh lịch, duyên dáng đứng ở nơi đó, xinh đẹp vô cùng. Cô không hiểu quy củ trong quan trường, cho nên đối với vị trí của mình cũng không cảm thấy có cái gì khác thường.
Lưu Phương bước đi đến trước đài, cất cao giọng nói:
- Sau đây, hoan nghênh Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn dầu mỏ Long Đằng lên phát biểu ý kiến.
Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Mạnh Cúc nhẹ nhàng bước đến trước đài, mỉm cười, hướng lãnh đạo trên đài cúi đầu cảm ơn, sau đó lại hướng dưới đài cúi đầu thi lễ.
Mạnh Cúc phát biểu vài câu ngắn gọn, sau đó mỉm cười duyên dáng lui xuống.
Kế tiếp, Chủ tịch tỉnh Trần Cận Nam nói chuyện, Bí thư Tỉnh ủy Tiếu Tác Niên truyền đạt chỉ thị quan trọng. Hoạt động cứ thế ngắn gọn tiến hành, cuối cùng cũng đến hồi kết.
Sau khi hoạt động chấm dứt, cũng không biết ở tỉnh an bài thế nào, lãnh đạo tỉnh như Tiếu Tác Niên và Trần Cận Nam lại mời Mạnh Cúc đến phòng họp Tỉnh ủy nói chuyện. Thấy ánh mắt bất đắc dĩ của Mạnh Cúc, An Tại Đào cười cười, lúc này mới cùng với vài nhân viên trong tổ giám sát xử lý lên xe tời Quảng trường Thiên Nam, về nhà khách Nam Giao.
Buổi trưa, Mạnh Cúc lại ở lại ăn cơm với lãnh đạo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh. Thật vất vả hoàn thành xã giao, Mạnh Cúc rời khách sạn liền bảo lái xe đi thẳng đến Nhà khách Nam Giao.
Mà cùng lúc đó, vài nhân viên của tập đoàn Long Đằng mang theo một chiếc xe tải tiến đến nhà khách Nam Giao. Trên xe, có một số vật dụng mà tập đoàn Long Đằng tặng cho tổ giám sát xử lý của Tỉnh ủy như mười lăm notebook, máy fax loại tự động hiện đại nhất, máy scan, máy photocopy cùng với một số thiết bị làm việc khác.
Lần quyên tặng này, hoàn toàn là do Hạ Hiểu Tuyết và Mạnh Cúc cẩn thận, muốn cho công tác của An Tại Đào tiến triển thuận lợi hơn, “Dệt hoa trên gấm”, chứ thật ra cũng không có hàm ý gì sâu xa.
Dương Hoa đơn giản muốn làm một nghi thức nhỏ. Mạnh Cúc đại diện cho Tập đoàn Long Đăng đem đến số thiết bị trị giá hơn một trăm ngàn chuyển giao cho Tổ giám sát xử lý, đến đây mới xem như hoàn thành triệt để những công việc cô cần làm khi đến Phòng Sơn.
Kế tiếp, cô dự định sẽ ở Đông Sơn vài ngày, ở cùng An Tại Đào hai ngày là tâm nguyện của cô.
Những nhân viên được nhận notebook hiện đại nhất hiện nay tự nhiên là vô cùng hưng phấn, đối với Chủ tịch Hội đồng quản trị Hạ Hiểu Tuyết, phu nhân của Chủ nhiệm An, cảm thấy rất hiếu kỳ. Có một số người còn ở trên mạng tìm những bức ảnh chụp Hạ Hiểu Tuyết để xem.
Kết quả, Trương Lâm Lâm trong lúc vô tình lại tìm được Facebook của Hạ Hiểu Tuyết, từ facebook đó xem được những bức ảnh chụp đám cưới với An Tại Đào mà cô đăng lên.
Trương Lâm Lâm ngón tay chỉ chỉ màn hình, hô lớn:
- Chủ nhiệm Dương, chị mau nhìn này.
Dương Hoa đang thu dọn đồ, nghe Trương Lâm Lâm gọi liền chạy qua.
- Chủ nhiệm Dương, chị xem, đây chính là phu nhân của Chủ nhiệm An. Xinh đẹp lại cao quý, như công chúa vậy. Cha, nhìn này, đây không phải là Chủ tịch HĐQT Mạnh Cúc sao? Còn có một cô gái nữa, cũng rất được.
Dương Hoa nhìn lướt qua, cười cười:
- Em ngẫm lại xem, Lâm Lâm, Chủ tịch Mạnh với phu nhân của Chủ nhiệm An chẳng phải cùng nhau kinh doanh một công ty sao, quan hệ sao có thể không tốt? Chị nghe Chủ nhiệm An nói họ là chị em tốt của nhau. Thôi được rồi, đừng xem lung tung nữa, khẩn trương sửa sang lại tài liệu, sáng mai Chủ nhiệm An muốn xem đấy.
Cũng không biết bắt đầu từ bao giờ, đại khái là từ khi tình hình dịch Sars bắt đầu lan tràn nghiêm trọng từ trung tuần tháng 4, trên mạng còn có truyền lưu một loại lời đồn nửa thật nửa giả. Nói là Tỉnh Đông Sơn áp dụng biện pháp cách ly đối với người từ nơi khác đến, đặc biệt là những người từ khu có dịch.
Loại lời đồn này càng truyền càng như là sự thực, khiến cho rất nhiều người bất mãn, trên mạng liền xôn xao.
Người bình thường cho rằng, cán bộ lãnh đạo cấp tỉnh như thế này trên cơ bản là không có thời gian, cũng không biết lên mạng. Nhưng họ lại không biết, lãnh đạo lớn thì cũng là người, cũng có lòng hiếu kỳ đối với những gì mới mẻ, cũng có nhu cầu tìm hiểu inte, tuy rằng không có nhiều thời gian, nhưng đại đa số lãnh đạo đều biết lên mạng.
Nhất là Bí thư Tỉnh ủy Tiếu. Là một cán bộ cao cấp xuất thân từ phần tử trí thức, ông có thói quen lên mạng nửa tiếng xem tin tức vào buổi tối, ngẫu nhiên biết được trên mạng đang xôn xao việc gì.
Cho nên, lời đồn trên mạng đã bị Bí thư Tiếu biết được, ông vô cùng phẫn nộ.
Chiều ngày mùng 3, Trong hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, Tiếu Tác Niên liền đưa việc này ra, yêu cầu bộ môn có liên quan mau chóng ra mặt làm sáng tỏ lời đồn, thậm chí còn nghiêm khắc phê bình “Bộ môn có liên quan” làm việc không đến nơi.
Trong cuộc họp, Trần Cận Nam trầm ngâm một chút, cười nói:
- Bí thư Tiếu, gần đây tôi cũng đang suy xét một vấn đề. Tổ lãnh đạo chống dịch Sars của chúng ta phải chăng cũng nên học tập trung ương một chút, thành lập một đơn vị phát ngôn chính thức, định hướng cũng như kiểm soát việc tuyên bố các tin tức có liên quan đến công tác này, tránh cho xuất hiện những lời đồn vô căn cứ. Theo tôi thấy, hình thức này là tương đối hữu ích.
Tiếu Tác Niên gật gật đầu:
- Đề nghị của đồng chí Cận Nam rất tốt, tôi cảm thấy khả thi. Mọi người thấy thế nào?
Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh đại nhân đã đề xuất, các Ủy viên thường vụ khác sao dám không đồng ý? Tất cả các ủy viên thường vụ đều gật đầu tán thành.
Tiếu Tác Niên cười cười, liền giải quyết dứt khoát:
- Được, cứ quyết định như vậy đi, ngay lập tức thành lập Phòng tin tức phòng chống dịch Sars của toàn tỉnh. Phòng này sẽ trùng với Tổ giám sát xử lý, tôi thấy nên để đồng chí An Tại Đào kiêm nhiệm luôn Chủ nhiệm phòng tin tức. Tôi nhớ cậu ta xuất thân từ giới truyền thông, giỏi về giao tiếp dư luận, đem công tác công bố tin tức giao cho cậu ta, tôi cho rằng khá thích hợp.
Sáng ngày mùng 4, lấy danh nghĩa lãnh đạo tổ phòng chống dịch Sars tỉnh Đông Sơn, phát ra một văn kiện tuyên bố bổ nhiệm đồng chí An Tại Đào làm Chủ nhiệm Phòng tin tức công tác phòng chống dịch Sars toàn tỉnh. An Tại Đào lần này giống như là không trâu bắt chó đi cày, đảm nhiệm luôn vị trí này.
Việc bổ nhiệm này An Tại Đào trước đó cũng không biết. Nói chính xác thì trước khi văn kiện ra lò, hắn không biết gì cả.
Hơn 10h sáng ngày mùng 4, Trương Lâm Lâm cầm văn kiện từ cơ quan Tỉnh ủy về, liền hô to gọi nhỏ đem văn kiện bổ nhiệm đến phòng An Tại Đào. Đám người Dương Hoa liên thanh chúc mừng, nhưng An Tại Đào lại ngồi ở chỗ kia cười khổ:
- Các đồng chí, việc này thì có gì vui? Đây rõ ràng là việc khổ sai hạng nhất.
Dựa theo chỉ thị của Bí thư tỉnh ủy Tiếu, An Tại Đào không dám chậm trễ, lập tức bảo Dương Hoa thông báo cho giới truyền thông, buổi chiều sẽ mở một cuộc họp báo về công tác phòng chống dịch Sars của toàn tỉnh.
Các phóng viên tới tham gia họp báo rất nhiều, ước chừng có tới hơn một trăm người. Giới truyền thông của tỉnh, bao gồm báo chí, đài truyền hình, đài phát thanh, còn có các tờ báo của các ban ngành khác như Báo xây dựng Đông Sơn, Nhật báo công nhân Đông Sơn...Ngoài ra, giới truyền thông ở ngoài tỉnh, ở các thành phố cấp 3 cũng đến đây rất nhiều.
Cuộc họp báo tiến hành ở Trung tâm hội nghị của nhà khách Nam Giao. Trong tiếng ồn ào huyên náo, An Tại Đào cùng với Phó giám đốc sở Vệ sinh tỉnh Sở Quân cùng nhau đi vào hội trường, lập tức hội trường liền vang lên tiếng vỗ tay thưa thớt.