An Tại Đào nhìn nhìn, cũng là một dãy số rất xa lạ. Hắn có thói quen không nhận cuộc gọi của người xa lạ, thấy dãy số không quen liền lập tức ngắt liên lạc. Lãnh Mai thấy kỳ lạ liếc mắt quét hắn một cái, cúi đầu nói:
- Sao không tiếp điện thoại?
- Tôi nào giờ không tiếp điện thoại của người xa lạ
An Tại Đào nhún vai.
Nhưng cách vài giây sau, di động lại vang lên, hắn nhíu nhíu mày, lúc này mới tiếp máy trầm giọng nói,
- Ai đấy?
Đầu kia điện thoại, một giọng nam vừa quen vừa lạ, thăm dò hỏi một câu,
- Xin hỏi, có phải là An Tại Đào không?
An Tại Đào ngẩn ra, thản nhiên nói,
- Tôi đây, tôi là An Tại Đào
Thanh âm đầu kia điện thoại chợt hưng phấn lên,
- Này, An Tại Đào, nghe nói anh bây giờ phát đạt rồi, phát đạt rồi thì không nhận anh em với bọn này hả? Tôi là Doãn Siêu đây!
- Doãn Siêu!
An Tại Đào ngạc nhiên một tiếng, nhưng lại lập tức ha ha phá lên cười,
- Hóa ra là thằng quỷ nhà anh! Giờ đang công tác ở nơi nào đấy? Tốt nghiệp cũng đã mấy năm, cũng mãi không có tin tức của anh!
Doãn Siêu bĩu môi,
- Thôi đi, là tại ông anh làm quan rồi. Trở thành cán bộ lãnh đạo, thì khinh thường anh em chứ gì? Họp lớp năm ngoái anh cũng không đến, trước đó không lâu tôi còn nghe bạn học khác nói, anh hiện giờ đường đường là Chủ tịch huyện đại nhân, rất là nở mày nở mặt
Doãn Siêu là bạn học cùng lớp khoa báo chí ở đại học Yến Sơn năm xưa của An Tại Đào, từng có một năm cùng ở trong một ký túc xá, giao tình coi như không tồi. Chẳng qua, sau khi tốt nghiệp đường ai nấy đi, nên cũng mất liên lạc với nhau
- Ha ha, tìm tôi có việc hả?
- Là có việc. Được, tôi chính là đánh tiếng chào hỏi với anh trước, tôi đang ở nhà khách Thiên Nam của tỉnh thành các anh, ngày mai tôi có thể tới nơi! Tôi tìm anh có chút chuyện quan trọng! Gặp mặt rồi nói sau
Doãn Siêu lại cùng An Tại Đào nói tào lao vài câu đã lâu không gặp, cũng không nói tình hình gần đây của mình hiện tại, chỉ hẹn xong thời gian gặp mặt liền treo máy
Nhà khách Thiên Nam
Doãn Siêu buông điện thoại, thở một hơi thật dài. Lần này tới tỉnh Đông Sơn tìm An Tại Đào, đã là một tia hi vọng cuối cùng của anh ta. Nếu việc này còn không thành, anh ta đại khái cũng chỉ có nhảy lầu để trốn tránh nợ nần chồng chất mà thôi.
Doãn Siêu lớn hơn An Tại Đào 1 tuổi, người Yên Kinh. Cũng như An Tại Đào, tốt nghiệp đại học xong, được người nhà sắp xếp, anh ta vào làm việc cho ban công tác nhật báo quần chúng Yên Kinh. Ngay từ đầu, ở tòa soạn báo anh ta làm được khá thuận lợi: sửa sang đọc xem thư gửi đến. Tiếp đãi quần chúng tới chơi, biên tập chuyên mục “đọc thư gửi đến”, lãnh đạo bảo làm gì thì làm đó, không có một câu oán hận. Nhà anh ta cách xa tòa soạn báo, đi làm và về nhà phải đáp xe ta-xi, còn phải mất hơn 2 tiếng, Doãn Siêu đơn giản liền dựng một chiếc giường đơn trong phòng làm việc, một tuần về nhà một lần, dù sao là người đàn ông độc thân cũng không sao cả.
Cứ thế làm được một năm, tuy nói anh ta cũng từng ra ngoài điều tra. Viết qua mấy bài viết phê bình có sức ảnh hưởng, nhưng bài viết phê bình càng ngày càng khó viết, đọc thư từ gửi đến càng ngày càng ít, anh ta liền có ý muốn đổi công việc. Rốt cục, tốn không ít tiền, anh ta được điều tới bộ văn nghệ của tòa báo, phụ trách bài viết nhiều kỳ mỗi ngày. Khi mới tiếp nhận công tác anh ta vô cùng thích thú, ở Bắc Kinh chạy vạy khắp nơi, trà trộn săn tin để có được bài viết chất lượng cao
Giới báo chí từng lưu hành qua một bài vè thế này:
“Phóng viên hạng nhất làm bất động sản, phóng viên hạng hai đầu cơ cổ phiếu, phóng viên hạng ba buôn bán vật liệu thép, phóng viên hạng bốn mở cuộc họp báo, phóng viên không có hạng tranh tiền nhuận bút.”
Muốn làm bất động sản là mua bán lớn; đầu cơ cổ phiếu một thời gian cũng có thu nhập khá phong phú; buôn bán vật liệu thép tuy rằng là xác xuất thành công không cao, nhưng chỉ cần trúng một lần cũng có thể phát; tham dự một lần họp báo, bình thường cũng có thể lĩnh được một ít quà tặng và số tiền lì xì nhất định, một tháng có mấy lần thu nhập như vậy cũng có chút khả quan. Ngược lại, thu nhập thấp nhất chính là Doãn Siêu loại phóng viên tranh trang đầu, được xưng là phóng viên không được xếp hạng.
Công tác như vậy vô cùng chán nản vả lại thu nhập rất thấp, không cần nói nhìn thấy từng người một bên cạnh mình phát tài kiếm tiền lớn, so sánh với phóng viên biên tập của tòa báo, thu nhập của anh ta cũng rất thấp. Thời đại kinh tế thị trường, trong xu hướng xã hội tiền là tất cả, tâm lý lệch lạc, hè năm ngoái, y đã không hề do dự từ chức, chuyển sang kinh doanh
Y là sinh viên tốt ngiệp đại học công nghệ Yên Kinh, y đem tầm mắt nhắm vào nguồn tài nguyên phong phú bên mình: thành quả nghiên cứu khoa học đã nghiên cứu ra nhưng chưa đưa vào thị trường
Mượn đông mượn tây, cũng gom góp được 200 ngàn, y từ trong tay một giáo sư đại học công nghệ mua lại một dự án thành quả nghiên cứu khoa học mới nhất, đăng kí một công ty nhỏ ở khu công nghiệp khoa học kỹ thuật Yên Kinh, lấy dự án nghiên cứu khoa học này làm vốn liếng, chuẩn bị tìm kiếm nhà xưởng liên hợp khai thác, phát triển.
Nhưng thị trường lại luôn tàn khốc hơn những gì y tưởng tượng. Kỹ thuật Doãn Siêu nắm giữ trong tay tuy rằng vô cùng tiên tiến và có nội dung kỹ thuật, nhưng hạng mục này không được giới thương gia xem trọng. Hơn nửa năm bôn ba khắp nơi, Doãn Siêu vẫn không tìm được đối tác, tự mình tiến hành khai thác, phát triển lại không đủ tiền, dần dần liền lâm vào bế tắc. Chủ nợ thì đuổi theo y đòi tiền, y đã chịu đủ mọi khổ sở. Tới tình trạng hiện tại, y đến nhà cũng không dám trở về. Vừa đến nhà, liền bị chủ nợ đè bẹp. May mà phần lớn chủ nợ đều là người thân thiết hoặc là có quan hệ họ hàng, không đến mức đưa y ra toà
Hai ngày trước, trong một lần họp lớp cùng các bạn Yên Kinh, trong lúc vô ý y có được số điện thoại và tình hình gần đây của An Tại Đào, không khỏi nổi lên một tia hy vọng. Chuẩn bị đến huyện tìm An Tại Đào, xem An Tại Đào nay làm Chủ tịch huyện có thể giúp y nghĩ biện pháp hay không
Trở lại văn phòng xử lý một đống công vụ, An Tại Đào cảm thấy có chút mệt mỏi, liền đóng cửa lại đến sô pha ngủ một lát. Vốn định nhắm mắt một hồi. Nhưng ai ngờ hắn ngủ một mạch tới khi mặt trời lặn, khi tỉnh lại đã sắp tan tầm
Hắn đứng dậy dang tay dang chân một chút, liền gọi điện thoại cho Bành Quân:
- Bành Quân, anh tối nay ở lại, cùng tôi mời mấy người bạn ăn cơm.
Bành Quân vội vã đồng ý:
- Được, ông chủ. Ngài chuẩn bị mời khách ở đâu, nhà khách Quy Ninh hay là Kim Thái Dương?
- Không, không đi chỗ đó. Tôi thấy bên cạnh khu thương mại Quy Ninh mới mở một quán canh cá Tứ Xuyên, kinh doanh khá thịnh vượng, một lát anh tới đó đặt bàn, tôi lát nữa dẫn khách qua đó.
An Tại Đào ấn vài cái, cúp điện thoại liền gọi cho Lý Tương và Lý Kiệt, hẹn xong thời gian ăn cơm. Lý Tương tốt xấu cũng là đồng sự cũ, bạn bè cũ, cô không dễ dầu gì có chuyến đi đến Quy Ninh, An Tại Đào đương nhiên là gia chủ tiếp đãi
Quán ăn canh cá Tứ Xuyên không lớn lắm, cá là món chính. Bởi vì vị trí địa lý không tồi, ngay bên cạnh khu thương mại Quy Ninh, khách hàng sau khi mua sắm ở khu thương mại Quy Ninh, đi ngang qua, đều thường ghé vào ăn một bữa cơm.
Tường bên ngoài quán sơn một màu đỏ chói như màu ớt cay xé. Bên trong bày biện sạch sẽ, chủ tiệm là một đôi vợ chồng người Tứ Xuyên, chồng trưởng bếp, vợ thu tiền, còn thêm mấy cô gái Tứ Xuyên làm nhân viên phục vụ, cũng rất ra dáng
Tiệm cơm này sở dĩ thu hút khách, có 2 nguyên nhân, một là đồ ăn thức uống vô cùng chính tông, món cá cải chua kia vừa làm ra, một thố nước lèo béo ngậy, những miếng cá phi lê ngon ngọt, cay, thơm, nóng hổi, hương vị cực đỉnh. Còn một nguyên nhân khác chính là những cô nhân viên phục vụ Tứ Xuyên này, đều là người đẹp nóng bỏng yêu kiều thướt tha, cũng không biết câu được bao nhiêu ánh mắt thèm thuồng của bọn đàn ông Quy Ninh
An Tại Đào vốn là muốn Bành Quân đặt gian phòng riêng, nhưng ai ngờ tiệm này quá nhỏ không có phòng riêng, rơi vào đường cùng, An Tại Đào cũng lười đổi chỗ khác, liền đơn giản cùng vợ chồng Lý Kiệt và Lý Tương ngồi vào bàn ở góc đại sảnh, liền gọi một thố cá cải chua và mấy món cay Tứ Xuyên nổi danh.
Phục vụ xong, an bài xong, Bành Quân định đi ra ngoài tùy tiện tìm một chỗ ăn một chút gì, xong rồi rồi trở về đón An Tại Đào. Nhưng An Tại Đào lại vẫy vẫy tay
- Bành Quân, đến đây, lại đây cùng nhau ăn cơm đi
Lý Kiệt cũng vẫy tay cười nói,
- Đúng đấy, chủ nhiệm Bành, cùng qua đây đi
Bành Quân do dự một chút, vẫn đi tới. An Tại Đào ha hả cười,
- Lý Tương, giới thiệu một chút, đây là thư ký của tôi, Phó chủ nhiệm văn phòng huyện Bành Quân!
Lý Tương lễ phép đứng dậy cùng Bành Quân bắt tay
- Xin chào, chủ nhiệm Bành!
5 người cùng nhau ăn uống, trò chuyện vui vẻ. Lý Tương bởi vì An Tại Đào luôn chiếu cố Lý Kiệt, trong lòng rất vui, liền phá lệ cùng An Tại Đào uống vào vài chén rượu, nào giờ cô không hề uống rượu.
Đột nhiên có bốn năm thanh niên mặc sơ mi, tay xâm đầy hình tiến vào tiệm, vừa nhìn thì biết là mấy tên du côn đầu đường xó chợ. An Tại Đào nhíu nhíu mày, cũng không để ở trong lòng.
Nhưng không bao lâu, mấy tên này lại giằng co với một cô phục vụ xinh tươi mọng nước, khoảng 20 tuổi, dáng người cực chuẩn tên là Yên Thúy. Yên Thúy mới đem đồ ăn tới cho bọn họ, một trong số đó liền cười ha hả kéo lấy tay cô:
- Em gái, chúng ta cùng nhau uống một chén?
Yên Thúy mặt đỏ lên ngập ngừng nói:
- Xin lỗi các anh, tôi không biết uống!
Người nọ cười ha hả:
- Không biết thì học, mấy anh đây đến là vì em, nào, em gái, ngồi xuống cùng anh uống vài ly cho vui!
Yên Thúy mặt càng đỏ hơn, cô mới từ nông thôn đến Quy Ninh, chưa tiếp xúc nhiều, làm sao biết cách giải quyết thỏa đáng, lập tức liền luống cuống tay chân. Bà chủ vừa thấy không ổn, liền chạy qua đó giảng hòa:
- Tôi cùng mấy anh em uống vài ly, rượu hôm nay chị tôi mời khách!
Nói xong, bà chủ hướng Yên Thúy nháy mắt ra hiệu, Yên Thúy đang lúc tính đi, nhưng tên khốn đó làm sao đồng ý thả cô đi, cứ khăng khăng ép cô uống 1 ly. Yên Thúy bất đắc dĩ, kiên trì uống một ngụm, lập tức ho khan không ngừng, vội lấy tay che miệng lại.
Mấy tên lưu manh cười phá lên
- Không được, không được, phải uống thêm 1 ly
Mấy người nắm kéo Yên Thúy bắt đầu chuốc rượu cho cô, Yên Thúy trốn tránh, bà chủ khuyên nhủ, hiện trường lập tức liền loạn cả lên
Ra đi vốn định yên tĩnh ăn một bữa cơm, cùng bạn cũ ôn chuyện xưa, nhưng lại gặp phải chuyện ồn ào này, An Tại Đào liền cảm thấy trong lòng có chút không thoải mái. Đồng thời, hắn cảm thấy rất thất vọng đối với trị an huyện Quy Ninh, quyết định ngày hôm sau phải tìm Vi Chi Kiến của cục Công an "Nói chuyện"
Thấy bọn kia càng làm càng quá, Bành Quân có chút khó chịu. Y hướng về An Tại Đào nhỏ giọng nói
- Ông chủ, tôi qua đó một chút được không?
- Đi đi, chú ý an toàn
An Tại Đào cũng cảm thấy mấy tên gây rối này thật sự là làm phiền người ta, cũng biết thân thủ Bành Quân rất cao, liền gật gật đầu.
Bành Quân đứng dậy đi nhanh qua đó, ra tay tách bọn lưu manh vây quanh Yên Thúy ra, hô to:
- Dừng tay!
Một tên trong đó lập tức liền phát hỏa, trong miệng hùng hùng hổ hổ,
- Mày là tên khốn nào thế, cút!
Người này nâng tay ra một quyền hướng mặt Bành Quân đánh tới. Bành Quân chợt nghiêng người, thuận tay lôi mạnh một cái, đem tên lưu manh kia đánh ngã xuống đất. Không bao lâu, Bành Quân giống như mãnh hổ xuống núi hoặc như là gió quét lá rụng, nhanh gọn đánh ngã cả bọn té xuống đất
Mấy tên lưu manh trên đất rên rỉ không ngừng, hiện trường một mớ hỗn độn
Xong xuôi, Bành Quân phủi tay, lấy điện thoại ra gọi 110. Không lâu sau, người của đồn công an chạy tới, nhìn thấy hiện trường có Chủ tịch huyện An và phó chủ nhiệm Bành bên văn phòng, làm sao còn dám chậm trễ, lúc này liền còng mấy tên kia lại giải về đồn
Trước sau cũng mất hết nửa tiếng. Bà chủ và Yên Thúy vô cùng cảm kích qua bàn An Tại Đào liên thanh nói lời cảm tạ, Yên Thúy kia càng đỏ mặt tới kính Bành Quân và An Tại Đào một chén rượu.
Nói ra thì, giữa người với người chính là một chữ duyên. Cảnh tượng hôm nay, An Tại Đào cũng không có để ở trong lòng. Tuy nhiên, hắn thật không ngờ chính là, cô gái Tứ Xuyên tên Yên Thúy này, ngày sau lại cùng hắn phát sinh quan hệ gì đó. Đây vốn là hai người không sống cùng một thế giới, một người ở tận trời cao, một người ở chốn dân gian, một người quyền cao chức trọng, một người bình dân bình thường, hai người đột nhiên có quan hệ với nhau, chỉ có thể nói là sự đưa đẩy của số phận.
Ngày sáng hôm sau, Bành Quân chờ ở cửa tòa nhà Ủy ban nhân dân huyện, thấy một thanh niên hào hoa phong nhã đeo kính vóc dáng bậc trung mang theo một cặp hồ sơ bước xuống taxi, liền cẩn thận quan sát một lượt, chủ động đi qua cười nói,
- Xin hỏi ngài là Doãn Siêu đến từ Yên Kinh phải không?
Người này đúng là Doãn Siêu. Doãn Siêu nhìn nhìn Bành Quân, cười cười,
- Đúng vậy, tôi là Doãn Siêu, anh là…
Bành Quân gật gật đầu
- Tôi là thư ký của Chủ tịch huyện An, bên văn phòng huyện. Lãnh đạo cho tôi ở đây đón tiếp ông Doãn Siêu
Doãn Siêu vội tươi cười cùng Bành Quân bắt tay hàn huyên. Xong rồi, Doãn Siêu nhìn nhìn tòa nhà chính phủ tuy rằng cổ xưa nhưng trang nghiêm, trong lòng không khỏi dâng lên vài phần nghiêm nghị và buồn bã, thầm nghĩ: mấy năm không gặp, An Tại Đào người ta đã trở thành lãnh đạo chính phủ cao cao tại thượng, mà chính mình thì “haiz”
Tuy nhiên, sự buồn bã và tủi thân của y khi nhìn thấy An Tại Đào chợt tiêu tan. Bạn học cũ nhiều năm không gặp, y cùng An Tại Đào ôm chặt nhau một cái, thấy An Tại Đào cũng không có kiểu cách nhà quan như trong tưởng tượng của y, cũng thư thả bớt phần nào.
- Cừ thật, thật tốt qua. Trong đám bạn học chúng ta, anh là người phát đạt nhất. Cũng đã là Chủ tịch một huyện, chậc chậc, rất giỏi!
Doãn Siêu nhẹ nhàng đấm đấm bả vai An Tại Đào
- Ha ha, đâu có gì, chỉ là chức quan tép riu mà thôi.
- Thôi đi, chức quan tép riu cũng đâu dễ làm chứ? Ôi, so với anh, tôi thật muốn nhảy lầu cho rồi
- Thôi, thôi, đừng nói chuyện này nữa. Anh không dễ dầu gì đến được đây, trưa này hai chúng ta đi uống một bữa!
An Tại Đào phất tay, hướng về Bành Quân đang mỉm cười chờ lệnh gật đầu nói
- Bành Quân, giữa trưa ở nhà hàng hải sản Kim Thái Dương đặt một bàn cơm!
Doãn siêu cười khổ một tiếng,
- Bạn học cũ, tôi lần này đến đây không phải tìm anh uống rượu, là tìm anh nhờ giúp đỡ, anh xem, đây là bảng độc quyền kỹ thuật được tôi mua lại
Máy nén khí mạnh mẽ, máy nạp khí điều khiển bằng điện tử chuyên dụng…An Tại Đào xem kỹ tài liệu Doãn Siêu mang đến, đuôi lông mày không kìm nổi nhảy dựng lên.
Doãn Siêu thật cẩn thận quan sát sắc mặt của hắn, cúi đầu nói
- Bạn học cũ, không phải tôi khoe khoang, bản quyền sáng chế phát minh của hạng mục này ở trong nước mà nói là thành quả vô cùng tiên tiến. Trước mắt, thực tế ứng dụng ở thị trường từ trước đến nay vẫn là con số 0, nếu có thể đổi thành sản xuất thật sự thì có thể bổ khuyết chỗ trống này.
- Từ máy nén khí mạnh mẽ, tương lai còn có thể phát triển thành bộ thiết bị nạp khí cho ô tô, hệ thống quản lý trạm nạp khí, trạm nạp khí cho các loại bình chứa khí, tua bin chuyên dụng cho nạp khí, trạm nạp khí với đường kính van lớn, máy nạp khí đốt hóa lỏng điện tử cùng các sản phẩm khác, tôi đều có đủ tự tin
Doãn Siêu đang nhỏ giọng giải thích tỉ mỉ giới thiệu một số “thuật ngữ kỹ thuật” và “thuật ngữ thị trường” cho An Tại Đào, khiến An Tại Đào nghe đến phì cười,
- Anh đừng nói nữa, cái này tôi cũng hiểu một ít.
- Anh nói những cái này, nói ngắn gọn, chính là thiết bị tiết kiệm năng lượng ô tô thôi! Theo triển vọng thị trường mà nói, khí hoá lỏng nén thậm chí khí thiên nhiên nén thay thế xăng dầu làm nhiên liệu ô tô, dưới hoàn cảnh tiết kiệm năng lượng bảo vệ môi trường, đây là một xu thế lớn, nhưng trước mắt mà nói có thể vẫn không được thông dụng.
An Tại Đào ha hả cười,
- Hạng mục quả là không tồi, tôi cảm thấy rất hứng thú!
Doãn Siêu trước mắt sáng ngời, lại thấy An Tại Đào cúi người chăm chú xem tài liệu, liền kiên trì chịu đựng, ở một bên chờ đợi.
An Tại Đào tuy rằng không hiểu loại kỹ thuật này, nhưng hắn lại biết, ở kiếp trước của hắn, loại khí thiên nhiên nén hoặc là khí hoá lỏng nén thay thế nhiên liệu ô tô đã bước đầu có quy mô thị trường trong nước. Tân Hải những năm sau này, An Tại Đào rõ ràng nhớ là, hầu hết xe taxi toàn thành phố đều đổi thành ô tô chạy khí thiên nhiên, so với xăng thì, khí thiên nhiên nén, khí hoá lỏng không chỉ có giá thành thấp, còn bảo vệ môi trường, triển vọng thị trường vô cùng khả quan.
Doãn Siêu mang đến hạng mục này, là vì mục đích gì, An Tại Đào đương nhiên là trong lòng biết rõ. Dưới tình cảnh có thể, đem thành quả này chuyển hóa ứng dụng trên thị trường, đi đầu trong thị trường trong nước, cũng được coi là điểm tăng trưởng kinh tế ở huyện Quy Ninh. Nhưng, hắn cũng không thể dễ dàng làm quyết định. Tối thiểu, trước khi chưa thể hoàn toàn xác định tính khả thi khoa học của bản quyền sáng chế phát minh kỹ thuật này, hắn không thể hạ quyết định.
Châm chước một hồi, hắn ngẩng đầu lên, thấy Doãn Siêu vẻ mặt chờ mong và khẩn trương nhìn mình, không khỏi liền cười cười,
- Doãn Siêu, tôi không thể chỉ bằng tài liệu và giấy chứng nhận bản quyền mà anh cung cấp, thì ra quyết định. Chúng ta là bạn học cũ, tôi cũng sẽ không khách sáo với anh, anh dù sao cũng phải cho thời gian khảo sát luận chứng chứ? Tuy nhiên, tôi có thể nói với anh, hạng mục này tôi cảm thấy rất hứng thú, nếu có khả năng, tôi đồng ý mở rộng hạng mục này ở huyện.
- Được, được
Doãn Siêu cười theo, gánh nặng trong lòng liền được giải trừ. Y đương nhiên biết An Tại Đào không thể chỉ bằng đống tài liệu này và lời nói một phía của y liền có kết luận, nhưng y rất có lòng tin đối với những gì mình nắm trong tay. Chỉ cần An Tại Đào cảm thấy hứng thú biết là hàng tốt, thì tương lai y cùng huyện Quy Ninh liền rất có khả năng hợp tác.
An Tại Đào và Doãn Siêu chạm mắt nhau, phá lên cười.
Ngẫm nghĩ một hồi, An Tại Đào cười nói:
- Tôi nói giả dụ, giả dụ nếu hạng mục này có thể thông qua luận chứng, thì anh định bán đứt bản quyền kỹ thuật cho chúng tôi hay là cùng chúng tôi hợp tác?
Doãn Siêu cười khổ một tiếng:
- Bạn học cũ, tôi là từ chức làm kinh doanh mà, giấc mộng của tôi chính là mở một công ty thực hiện lý tưởng cuộc đời của mình. Tôi cũng không phải chuyên môn làm lái buôn, đương nhiên là muốn tìm kiếm đối tác
An Tại Đào ha hả cười, tránh mà không nói
- Anh thử nói xem, hạng mục này nếu đầu tư cùng hình thành quy mô sản xuất, cần bao nhiêu kinh phí?
Doãn Siêu không hề do dự, lập tức há mồm mà nói
- Bạn học cũ, 10 triệu là có thể khởi động, nếu 20 triệu thì có thể thực hiện đầy đủ định lượng sản xuất, nếu cộng thêm cơ sở phương tiện xây dựng và đầu nhập tương quan, thì 25 triệu chắc là đủ
Doãn Siêu đã sớm tiến hành tính toán nhiều lần, đối với nó đương nhiên là thuộc lào lào
An Tại Đào ồ một tiếng, đầu tư cũng không quá lớn, nếu lời nói của Doãn Siêu là thật. Tuy nhiên, đầu tư 25 triệu đối với huyện Quy Ninh lúc này mà nói, cũng là một hạng mục công trình trọng đại
- Được, Doãn Siêu, tài liệu cứ để chỗ tôi. Tôi trước mắt còn có hai công trình hạng trọng, đợi tôi làm xong trận này, tôi lại cho anh một câu trả lời cụ thể, thế nào?
An Tại Đào đứng dậy cười cười,
- Tốt lắm, chúng ta là bạn học cũ nhiều năm không gặp, trưa nay đúng là phải không say không về.
An Tại Đào đẩy cửa ra, cho gọi Bành Quân tới
- Bành Quân, anh dẫn bạn tôi tới nhà khách Quy Ninh thuê gian phòng nghỉ ngơi một lát, tôi xử lý mấy văn kiện trước, sẽ qua đó ngay.
Doãn Siêu và Bành Quân vừa đi, An Tại Đào liền gọi điện thoại cho Mạnh Cúc, sau đó cho người bên văn phòng huyện mang tài liệu và tư liệu giấy chứng nhận bản quyền kỹ thuật gửi fax cho công ty An Hạ. Để Mạnh Cúc lợi dụng quan hệ ở Yên Kinh tìm một chuyên gia trong ngành luận chứng hạng mục này, ước tính chi phí, phán đoán hiệu quả và lợi ích thị trường dự kiến, hẳn là rất nhanh là có thể cho ra một kết quả.
Nếu khả thi, hạng mục này liền đưa ra thực tế. An Tại Đào âm thầm hạ quyết tâm. Đương nhiên, nếu công nghệ này vẫn chưa hoàn thiện, hoặc chỉ là một phía Doãn Siêu tự cho là đúng, như vậy, ngay cả là bạn học cũ, hắn cũng không thể mù quáng chúi mũi vào hạng mục này.
Ngày 21 tháng 4 năm 2001, thứ Bảy, thời tiết sáng sủa. Đây là một ngày đáng nhớ, là ngày tạo nên một sự kiện quan trọng trong lịch sử phát triển kinh tế Quy Ninh. Sau này trên các loại tài liệu tuyên truyền ở huyện đều viết thế này: bắt đầu từ ngày hôm nay, kéo ra bức màn phát triển kinh tế nhảy vọt của huyện Quy Ninh, thổi lên tiếng kèn hiệu tiến quân của việc xây dựng toàn diện xã hội bậc trung huyện Quy Ninh
Do là hạng mục kinh tế lớn nhất năm nay thậm chí là ba năm sau này ở huyện, hôm nay do Ủy ban nhân dân huyện tổ chức hội đấu thầu hạng mục hậu cần của thị trường sản phẩm sinh thái nông nghiệp ngoại ô huyện Quy Ninh. Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện vô cùng coi trọng, Bí thư huyện ủy Lãnh Mai, Chủ tịch huyện An Tại Đào, ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Trường Lăng, trợ lý Chủ tịch huyện khu kinh tế mới Tư Hà - Tôn Hiểu Linh và các lãnh đạo ở huyện đích thân tham dự hội đấu thầu, đồng thời cũng có rất nhiều phóng viên đến đây.
Đương nhiên, nếu còn là trước kia, Lãnh Mai cũng sẽ không tham dự hoạt động kiểu này. Nay đã khác xưa, tâm tính Lãnh Mai cũng thay đổi, hiện giờ cô đã tự nguyện chủ động đẩy An Tại Đào ra trước sân khấu, tự nhiên là nguyện ý cổ vũ cho An Tại Đào.
Lưu Ngạn là nhân vật số một và người cầm lái của tòa báo Phòng Sơn, An Tại Đào ở huyện Quy Ninh có hoạt động lớn thế này, tòa báo Phòng Sơn cùng giới truyền thông tự nhiên là ra sức ủng hộ, đây là không cần nói, căn bản là không cần An Tại Đào quan tâm, Lưu Ngạn phái chủ nhiệm tổng biên tập san Mã Kiêu, chủ động cùng ủy ban huyện liên hệ tuyên truyền đưa tin.
Ngày hôm sau các truyền thông lớn Phòng Sơn, khẳng định sẽ tiến hành tuyên truyền che trời phủ đất đối với này hạng mục đấu thầu lần này.
Các phóng viên của giới truyền thông dưới cờ Phòng Sơn, đều biết rằng Chủ tịch nhà mình cùng và Chủ tịch huyện An là bạn tốt, ở huyện có hoạt động, tự nhiên là dốc hết sức mình đưa tin. Thế cho nên vật kỷ niệm và tiền lì xì mà ủy ban huyện sắp đặt, có mấy phóng viên đều không tiện cầm lấy, sợ sẽ rơi vào tai Lưu Ngạn, nói là họ ăn chặn.
Ở ngoài chiêng trống vang trời, hội đấu thầu được thiết lập tại trung tâm hội nghị nhà khách Quy Ninh, hội trường ồn ào náo nhiệt. Một biểu ngữ giắt ngang ở chính diện, một dãy thảm đỏ từ cửa nối thẳng lên đài chủ tịch, dưới đài đã ngồi đầy trên chục đại biểu xí nghiệp trong ngoài tỉnh đến đấu thầu, còn có trên chục phóng viên truyền thông.
Bên trái trước đài Chủ tịch là một chỗ ngồi của công chứng viên, phía bên phải là một sân khấu. Chủ trì đấu thầu hôm nay chính là phó tổ trưởng tổ lãnh đạo đấu thầu lần này và Chánh văn phòng, Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng huyện Tề Đan Chi.
Tề Đan Chi đứng ở nơi đó, thấy Lãnh Mai, An Tại Đào, Cổ Trường Lăng các lãnh đạo huyện chậm rãi đi đến, liền chạy ra tiếp đón, đợi mấy lãnh đạo an vị trên đài chủ tịch, Tề Đan Chi lúc này mới cao giọng hướng về microphone nói:
- Các đại biểu xí nghiệp, các bạn bè các giới các ngành, các phóng viên, hoan nghênh mọi người đến Quy Ninh. Đầu tiên, tôi xin giới thiệu lãnh đạo tham dự cuộc đấu thầu lần này, Bí thư huyện ủy đồng chí Lãnh Mai, Phó bí thư huyện ủy, Chủ tịch huyện đồng chí An Tại Đào, ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó chủ tịch thường trực huyện đồng chí Cổ Trường Lăng, trợ lý Chủ tịch huyện, Bí thư Đảng ủy khu kinh tế mới Tư Hà kiêm Chủ nhiệm Ban quản lý đồng chí Tôn Hiểu Linh.
Trong tiếng vỗ tay như sấm dậy, đám người Lãnh Mai, An Tại Đào chậm rãi đứng dậy hướng dưới đài gật đầu thăm hỏi. Hai vị chủ quan ở huyện đều cùng tham dự, đây đủ nói rõ Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện đối với hạng mục này rất coi trọng. Mà càng là như thế này, trong lòng đại biểu xí nghiệp tham dự đấu thầu lại càng thêm hưng phấn.
Trong nước là thế, hạng mục chính phủ càng coi trọng, thì công trình thúc tiến càng nhanh càng thuận lợi. Đèn xanh cả đoạn đường, có thêm chính sách hỗ trợ, nếu có thể bắt được hạng mục này, tự nhiên sẽ không có thiệt hại gì. Hơn nữa, mọi người trước đó cũng đã hiểu biết triệt để rồi, đây là chiến tích công trình đầu tiên của Chủ tịch huyện An Tại Đào mới nhậm chức. Ở huyện Quy Ninh, có Chủ tịch huyện đại nhân mạnh mẽ thúc đẩy, hạng mục này chỉ cần không quá kém, “Tiền đồ” là có thể đoán được.
Trước đó, các đại biểu xí nghiệp đều thông qua những con đường khác nhau. Tìm hiểu cơ sở giá thầu thấp nhất của hạng mục này, đại khái vào khoảng 30 triệu
Tề Đan Chi thanh thanh cổ họng
- Hiện tại, mời Phó bí thư huyện ủy, Chủ tịch huyện đồng chí An Tại Đào tuyên bố đại hội đấu thầu bắt đầu.
An Tại Đào đứng dậy, nhìn các đại biểu xí nghiệp ngồi đầy dưới đài, ánh mắt thản nhiên, thần sắc bình tĩnh.
Hắn hôm nay mặc áo sơ mi trắng và quần tây màu đen, đúng là trang phục vốn có của người trong quan trường. Hắn ha hả cười cười, cất cao giọng nói
- Hiện tại tôi tuyên bố, đấu thầu dự án hậu cần thị trường sản phẩm sinh thái nông nghiệp ngoại ô huyện Quy Ninh do Ủy ban nhân dân huyện Quy Ninh tổ chức, chính thức bắt đầu!
An Tại Đào tiếng nói vừa dứt, dưới đài lập tức liền vỗ tay như sấm dậy.
An Tại Đào ngồi xuống, Tề Đan Chi lại nói,
- Lần đấu thầu này khởi động từ sau tết âm lịch, kết thúc vào 5 giờ chiều hôm qua, tổng cộng có 35 xí nghiệp trong ngoài tỉnh nhiệt tình báo danh tham dự đấu thầu, tiếp theo sau, mời các đại biểu xí nghiệp xuất ra hồ sơ dự thầu của mình
Hiện trường công khai hồ sơ dự thầu là đề xuất đặc biệt của An Tại Đào, nếu là theo ý của Tề Đan Chi, sẽ cho xí nghiệp giao nộp hồ sơ dự thầu trước đó, bên Ủy ban Xây dựng cũng tiện triển khai công tác thống kê, nhưng ý An Tại Đào, cô làm sao dám ngỗ nghịch, chỉ đành vô điều kiện thừa hành theo.
Trình tự đấu thầu trực tiếp được tiến hành rất nhanh, cũng chỉ trong hơn nửa tiếng liền kết thúc. Hội đấu thầu từ đó sẽ bước vào điểm mấu chốt nhất, nhịp thở của các đại biểu xí nghiệp tại hiện trường đều trở nên có chút dồn dập
10 giờ sáng, hai nữ công chứng viên của sở công chứng huyện Quy Ninh ở trước mặt mọi người mở ra thùng phiếu màu đỏ, lấy ra 35 bức thư đấu thầu giá được niêm phong rất kỹ, tất cả mọi người toàn hội trường đều đem ánh mắt khẩn trương dán vào đống thư đấu thầu giá trên tay hai vị công chứng viên
Giá thầu thấp nhất ở huyện mặc dù ở mức 30 triệu, nhưng “giá giao dịch” cuối cùng khẳng định sẽ cao hơn mức giá này không ít. Đây là thông lệ đấu thầu
Lãnh Mai cũng có chút hưng phấn, có khoản tiền này, cô có thể tiếp tục đẩy mạnh tiến trình thành thị hóa của huyện Quy Ninh. Cô đã cùng An Tại Đào nói đâu vào đó, khoản tiền này tất cả đều dùng trong phương tiện kiến thiết thành thị, cô chuẩn bị cải tạo sân vận động ở huyện, rạp chiếu phim, nhà văn hoá và một thư viện, đồng thời mở rộng hai con đường chính ở huyện, còn muốn tu sửa thêm các quốc lộ nối liền huyện thành với các xã, thị trấn
An Tại Đào lúc ấy cười khổ nói,
- Tôi nói cô hơi tham lam quá độ rồi, chút tiền này, sao đủ chứ?
Khi công chứng viên mở ra bản giá đầu thầu đầu tiên. Lãnh Mai đột nhiên nghiêng đầu dùng cánh tay nhẹ nhàng va vào An Tại Đào, nhỏ giọng nói,
- Anh nói giá thầu đầu tiên sẽ là bao nhiêu?
An Tại Đào do dự một chút,
- Hẳn là vào khoảng 35 triệu
- Tôi đoán là 40 triệu trở lên
Lãnh Mai khẽ mỉm cười, lại đưa ánh mắt quay lại.
Tôn Hiểu Linh ngồi ở một bên, thấy An Tại Đào và Lãnh Mai có thần thái thân mật, tâm trạng không khỏi vừa động, nhưng cũng không nghĩ nhiều.
Công chứng viên đem bản giá sau khi mở ra giao cho một nhân viên công tác tuyên đọc của Ủy ban Xây dựng thành thị huyện, nhân viên nhìn lướt qua, cất cao giọng nói
- Hồ sơ đấu thầu đầu tiên, công ty hữu hạn thực nghiệp Phòng Sơn, đấu thầu với giá 38 triệu.
Nhà đấu thầu đầu tiên ra giá cao hơn 8 triệu so với giá thầu thấp nhất, kết quả này khiến Lãnh Mai càng thêm hưng phấn, đến An Tại Đào cũng hơi mỉm cười. Là lãnh đạo chính phủ, hắn đương nhiên là hy vọng giá bán 300 mẫu đất càng cao càng tốt. Đương nhiên, cũng không thể thái quá
Hội trường lập tức trở nên im lặng. Tất cả mọi người lại chĩa ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm công chứng viên và xướng ngôn viên đang mở bức đấu thầu thứ hai
Kế tiếp, xí nghiệp đấu thầu thứ hai là công ty khai phát bất động sản Thế Hoa, đấu thầu với giá 42 triệu!
Thứ 3 là công ty thực nghiệp Đông Kiến, đấu thầu với giá 43 triệu 500 ngàn
Thứ tư, thứ 5, khi xướng ngôn viên đọc tên xí nghiệp đấu thầu thứ 19, giá cả đã từng bước leo lên tới 57.787.800 tệ, so với giá thầu thấp nhất của chính phủ huyện Quy Ninh đã gần như tăng gấp đôi
Tiếng nghị luận trên hội trường thay nhau nổi lên, không ngừng vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Nhưng là có rất nhiều xí nghiệp thần sắc ảm đạm, bọn họ không ngờ tới, 300 mẫu đất ruộng của một huyện Quy Ninh nhỏ bé, lại có thể đạt tới giá cao ngất ngưởng đến thế! Thật sự là không thể tin nổi! Không cần nói bọn họ, cho dù là Lãnh Mai những lãnh đạo huyện, đều cảm thấy có chút không ngờ.
Sau này những người này mới biết được, hoá ra trong đó tin tức của một số xí nghiệp là vô cùng nhanh nhạy, bọn họ đã thông qua con đường bí mật nào đó biết được, trung ương và ở tỉnh đang dùng vòng kinh tế Châu Tam Giác làm bản chính, bắt tay mở rộng vòng kinh tế bán đảo tỉnh Đông Sơn, đem mấy thành thị của bảy thành thị duyên hải bên ngoài xác nhập lại, mà thành phố Phòng Sơn nằm trong nhóm này. Một khi tiến nhập vòng kinh tế này, giá đất thành phố Phòng Sơn sẽ bắt đầu nhanh chóng gia tăng. Thừa dịp tin tức này còn chưa truyền ra, tốn mấy chục triệu mua lại mấy trăm mẫu đất vẫn là vô cùng có lợi
Sắc mặt của xướng ngôn viên có chút trướng đỏ lên, anh ta nhận lấy thư đấu thầu thứ 24 từ tay công chứng viên, run giọng thì thầm,
- Nhà đấu thầu thứ 24, công ty khai thác, phát triển bất động sản Tín Thác của tỉnh Đông Sơn, với giá 71 triệu!
- A!
Hội trường vang lên một sự bùng nổ ngạc nhiên thán phục
Lãnh Mai thần sắc có chút cổ quái nhìn An Tại Đào. Cười nói,
- Tôi nói, giá thầu thấp nhất của chúng ta có phải quá thấp hay không? Có vẻ, số xí nghiệp này đều xem trọng sự phát triển kinh tế của Quy Ninh hơn chúng ta đấy!
An Tại Đào thở một hơi thật dài, âm thầm thở phào. Kỳ thật, hắn cũng không muốn bất ngờ có được cái giá cao ngất này, bởi vì dạng này rất dễ dàng dẫn đến chuyện nhượng lại giá cả của các vùng khác ở huyện Quy Ninh. Rồi dẫn tới nước lên thuyền lên, giá nhà huyện Quy Ninh đều sẽ bị dao động
Ôi! Cuối cùng vẫn chạy lại con đường cũ rồi. Cứ việc hắn đã làm ra nỗ lực của chính mình. Một khi đã như vậy, vậy cứ như thế đi. An Tại Đào lấy lại bình tĩnh, hướng Lãnh Mai cười cười
- Còn có rất nhiều doanh nghiệp, hãy bình tĩnh xem biến đi.
Công chứng viên lại đưa qua một thư đầu thầu cũng xí nghiệp khác, tất cả mọi người phía dưới đều nhìn chằm chằm vào bàn tay run rẩy của xướng ngôn viên. Anh ta thanh thanh cổ họng, lớn tiếng nói:
- Xí nghiệp thứ 25, tập đoàn xây dựng đô thị công ty TNHH khai thác, phát triển Hoàng Hải, với giá đấu thầu 84 triệu!
Tiếng nói vừa dứt, trong phút chốc, toàn hội trường trở nên lặng ngắt như tờ. Mà lúc này, trên vị trí đơn vị đấu thầu, một người đàn ông trung niên mặc đồ tây màu xanh, châm một điếu thuốc vội vàng rời khỏi
Lãnh Mai và An Tại Đào hít một hơi khí lạnh. Nhìn lướt qua Tề Đan Chi
Tề Đan Chi hoài nghi có phải xướng ngôn viên đọc sai hay không, nếu là đọc sai, thì có thể sẽ làm trò cười cho thiên hạ. Cô vội vàng đi qua, tự mình cầm lấy thư đấu thầu nhìn nhìn, quả thế, một chút không giả, 84 triệu tệ!
Bỗng nhiên, hội trường nháo nhào lên, mọi người châu đầu ghé tai nhỏ giọng nghị luận
- Công ty tập đoàn xây dựng đô thị Hoàng Hải là xí nghiệp nào thế?
- Bọn họ có điên không?
- Bọn họ không ngờ lại đưa ra giá cao như vậy, huyện Quy Ninh lần này lời rồi, quá lời rồi
10 thư đấu thầu còn lại đều không thể vượt qua giá mà công ty xây dựng đô thị Hoàng Hải đưa ra. Một con ngựa ô, đúng là một chú ngựa ô! Đột nhiên vọt ra một chú ngựa ô, lại đưa ra cái giá 84 triệu cao hơn dự đoán của tất cả mọi người!
35 thư đấu thầu đã hoàn toàn xướng xong, thành viên của tổ lãnh đạo tổ chức đấu thầu rời khỏi hội trường, đến một gian phòng khác của nhà khách Quy Ninh tiến hành xem xét giá thầu thấp nhất. Một giờ sau, giữa trưa 11 giờ 46 phút, thành viên tổ lãnh đạo đấu thầu trở lại hội trường.
Tề Đan Chi trong tay cầm “Kết quả” được An Tại Đào tự mình kí tên và có con dấu đỏ thẫm của Ủy ban nhân dân huyện Quy Ninh đi nhanh tới bục xướng ngôn, cô chậm rãi nhìn lướt qua tài liệu trong tay, sau đó ngẩng đầu lên hưng phấn mà nhìn mọi người xung quanh, lớn tiếng nói,
- Các vị đại biểu xí nghiệp, các vị bằng hữu, lãnh đạo và các đồng chí tham dự hội đấu thầu lần này, trải qua toàn thể thành viên của tổ lãnh đạo đấu thầu huyện lần này xem xét nghiên cứu quyết định, dựa theo nguyên tắc công khai công chính công bằng, các dự án khai thác, phát triển hậu cần thị trường sản phẩm sinh thái nông nghiệp ngoại ô huyện Quy Ninh, do tập đoàn xây dựng đô thị công ty TNHH Hoàng Hải trúng thầu!
- Phía dưới, mời đại biểu pháp nhân công ty trúng thầu, Chủ tịch Hội đồng quản trị, Tổng giám đốc tập đoàn xây dựng đô thị công ty TNHH Hoàng Hải - Trình Bộ Trung lên đài nói chuyện!
Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, một người đàn ông trung niên mặc đồ tây phong độ sải bước đi lên khán đài, ngay tại chỗ xuất ra một tấm chi phiếu đã ghi sẵn, thanh toán khoản tiền đầu tiên 10 triệu tệ, sau đó khẽ mỉm cười, nhận lấy microphone từ trong tay Tề Đan Chi, cất cao giọng nói
- Bí thư Lãnh, Chủ tịch huyện An, các vị lãnh đạo Huyện Quy Ninh, các vị đồng nghiệp, công ty chúng tôi sở dĩ đến huyện Quy Ninh đấu thầu, chủ yếu là nhìn trúng tiềm lực phát triển kinh tế cực lớn của huyện Quy Ninh, chúng tôi nguyện ý vì phát triển kinh tế huyện Quy Ninh làm ra cống hiến, chúng tôi muốn lời ít làm nhiều, có gắng giữ vững vốn ban đầu
Ánh mắt tất cả mọi người trong hội trường đều tập trung vào Trình Bộ Trung
Lãnh Mai đuôi lông mày nhảy dựng, sau đó lại nhíu chặt lại. Khi Trình Bộ Trung trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt phát biểu xong cảm nghĩ trúng thầu, chuẩn bị xuống đài đi theo nhân viên của Ủy ban Xây dựng huyện làm thủ tục, Lãnh Mai đột nhiên kéo kéo cánh tay An Tại Đào, ghé sát vào tai hắn hạ giọng nói:
- Người này, tuyệt đối không đơn giản, tôi hình như có gặp qua, nhưng nhớ không rõ là gặp y ở đâu! Xong rồi, chúng ta phải điều tra bối cảnh doanh nghiệp này!
Lãnh Mai vừa nói như vậy, An Tại Đào trong lòng cũng cả kinh. Nhưng hắn ngay cả lục lọi trí nhớ kiếp trước, cũng không nhớ nổi trong ấn tượng kiếp trước có một doanh nghiệp như vậy. Theo lý, xí nghiệp có thể có được thực lực như thế này, toàn tỉnh Đông Sơn hẳn là chỉ có doanh nghiệp khai thác, phát triển bất động sản của Tập đoàn Dân Thái, nhưng An Tại Đào đối với tập đoàn xây dựng đô thị Hoàng Hải này, lại không có một chút ấn tượng nào!
Đây là cuộc đấu thầu chấn động nhất từ trước tới này trong lịch sử toàn thành phố Phòng Sơn. Cũng không phải là nói giá thầu cao khiến người kinh ngạc, chỉ là huyện Quy Ninh là một huyện nhỏ, 300 mẫu đất của huyện này không ngờ lại đạt tới giá trên trời 84 triệu, lại là một dự án của hậu cần nông sản, thì đủ để chấn động toàn thành phố thậm chí toàn tỉnh. Trong lúc nhất thời, giới truyền thông không ngừng chú ý, dư luận nghị luận xôn xao.
Cuộc đấu thầu sau khi kết thúc, buổi chiều, An Tại Đào ngồi trong phòng làm việc nhìn tư liệu liên quan của công ty này mà Tề Đan Chi đưa tới, rồi lên mạng điều tra thêm, thì càng thêm kinh ngạc.
Hoá ra, doanh nghiệp này là xí nghiệp mới được đăng ký từ năm 1995, tổng bộ ở thành phố Lục Đảo, thành phố Thiên Nam, thành phố Tân Hải và vài thành phố cấp 3 đều có một công ty thành viên. Dựa theo thông tin tư liệu mà bọn họ cung cấp, tổng tài sản của bọn họ đã đạt gần 1 tỷ. Tuy rằng thời gian thành lập cũng không dài, nhưng trong mấy năm ngắn ngủi, bọn họ lại phát triển nhanh chóng, nhận thầu xây dựng mấy công trình lớn có tiếng ở các tỉnh, thí dụ như quán Hải Dương ở thành phố Lục Đảo, sân vận động tỉnh Đông Sơn vv
Quả nhiên không đơn giản. An Tại Đào thở phào một cái, ánh mắt trong sáng chậm rãi phóng tầm nhìn ra ngoài cửa sổ.