Lãnh Mai hiển nhiên là sử dụng chiến sách “chiến lược lâu dài”, chuẩn bị thay đổi miếng bách luyện cương An Tại Đào này thành cuộn chỉ mềm. Từ sau hôm chủ động thổ lộ, ở trường hợp riêng tư, chỉ cần không có người khác, khuôn mặt đoan trang lãnh diễm và uy nghiêm quyền lực của Lãnh Mai đều trở thành hư không. An Tại Đào rơi vào đường cùng, đánh phải cố ý duy trì thái độ lạnh như băng với cô.
Đương nhiên, ở trường hợp công khai, hai người vẫn duy trì chừng mực trên mặt mũi.
Ngày 16 tháng 4, đấu thầu hạng mục thị trường hậu cần xã Thành Giao sẽ chuẩn bị được cử hành.
Trước đó, trải qua suy xét thận trọng, An Tại Đào sửa lại phương án ban đầu, đem chính phủ chủ đạo thúc đẩy biến thành hoàn toàn do thị trường tự phát triển, tự chủ kinh doanh. Nói cái khác, trong phương án mới sửa chữa, UBND huyện muốn tiến hành bán đấu giá đấu thầu công khai đối với hạng mục xây dựng 300 mẫu đất đối với xã Ngoại Giao, chọn dùng nguyên tắc đấu giá ngầm, người trả giả cao được.
Nói cách khác, sau khi thương gia trúng thầu chỉ cần nộp tiền chuyển nhượng đất đai với UBND huyện, là có thể tự mình xây dựng dựa theo quy hoạch mở rộng UBND huyện thống nhất, tương lai công trình sau khi đầu tư, do chủ kinh doanh xí nghiệp xây dựng, chính phủ chỉ tham dự quản lý mà không can thiệp kinh doanh.
Lấy ví dụ mà nói, ví dụ như xây dựng một thị trường, dùng phương châm “ai đầu tư người đó được lợi”. Xí nghiệp đầu tư xây dựng thành công cơ sở thị trường, sau đó xí nghiệp có thể tự mình toàn quyền xử lý tất cả tài nguyên trên thị trường, bán ra hoặc cho thuê cửa hàng, các loại cửa hàng đều có thể. Mà bộ phận chính phủ cần làm chính là, làm tốt các hạng quản lý hành chính, thu các loại thuế phí.
So sánh với phương án thứ nhất, phương án sau khi sửa chữa hiển nhiên càng khiến cho xí nghiệp theo đuổi và cao hứng. Cho nên, sau khi phương án sau sửa chữa tuyên bố trên mạng, trong hai ngày ngắn ngủi, xí nghiệp gọi điện báo tên đấu thầu lại nhiều hơn chục nhà.
Đương nhiên, An Tại Đào sửa chữa phương án này, trong tầng lãnh đạo huyện cũng xảy ra một số tranh luận. Rất nhiều lãnh đạo huyện cho rằng, làm như vậy sẽ khiến cho tương lai công trình có hoài nghi không khống chế được, cho dù tất cả mọi người thừa nhận, làm như vậy kết quả là chính phải càng bớt việc bớt lo, tốc độ đảnh mạnh công trình cũng sẽ nhanh hơn.
Chẳng qua, Lãnh Mai cực kỳ ủng hộ phương án mới của An Tại Đào. Lãnh đạo khác thấy vậy, cũng chỉ có thể âm thầm oán thán hai tiếng trong lòng, sau đó mặt ngoài đều bỏ phiếu tán thành.
Lãnh Mai tán thành, cũng không phải xuất phát từ cảm tình đối với An Tại Đào. Khi đề cập tới chuyện lớn phát triển kinh tế, cô vẫn sẽ công tư rõ ràng. Chỉ là cô vốn là người ủng hộ lý niệm kinh doanh thành thị “Bán tài chính đất, mặc kệ mọi người”, cách làm này của An Tại Đào hoàn toàn phù hợp với sở thích của cô, sao cô có thể không ủng hộ mạnh mẽ?
Khi huyện báo cáo phương án sửa chữa lên thành phố, dưới sự can thiệp của đích thân Chủ tịch thành phố Trương Thắng Lợi, ban ngành liên quan ở thành phố liền phê duyệt thông qua phương án này rất nhanh.
...
...
Ngày 14 tháng 4, trước tối mời dự đấu thầu, Lãnh Mai và An Tại Đào đi thành phố mở mộ hội nghị công tác kinh tế. Buổi sáng mở hội nghị xong, Phó bí thư Thành ủy Tống Tử Lâm luôn khiêm tốn đột nhiên gọi điện tới tìm hai người.
An Tại Đào với Tống Tử Lâm không qua lại thế nào, nhưng Lãnh Mai lại rất quen thuộc Tống Tử Lâm. Dù sao, Lãnh Mai nhận chức trong quan trường Phòng Sơn sớm hơn An Tại Đào nhiều năm, bởi vì bối cảnh đặc thù của cô, tự nhiên là quen đến không thể quen hơn đối với lãnh đạo thành phố này. Hoặc là nói, lãnh đạo thành phố Phòng Sơn này, kỳ thật đều mang ý nịnh bợ nào đó đối với Lãnh Mai.
Tống Tử Lâm là ột lãnh đạo dáng người khôi ngô, năm nay 48 tuổi, tướng mạo đường đường. Ở cương vị Phó Giám đốc Sở thực chức, ông ta coi như là cán bộ trẻ trung. Chẳng qua, dùng tuổi này của ông ta mà nói, dường như tiến thêm một bước nữa khá khó khăn. Nhưng gần đây lại có tin tức nói, rất có thể vào năm tiếp theo ông ta sẽ thay thế Chủ tịch thành phố Trương Thắng Lợi. Sang năm tiếp theo Trương Thắng Lợi đi tới điểm cuối, ông ta lùi về tuyến sau liền trống một ghế Chủ tịch thành phố béo bở.
An Tại Đào vốn không cho là đúng đối với tin tức này, hắn cũng không xem trọng Tống Tử Lâm. Hắn cảm thấy, Tống Tử Lâm luôn đi con đường công tác cán bộ Đảng, tiếp nhận chức vụ của Chủ tịch thành phố lý lịch sẽ chưa đủ. Hơn nữa, thủ trưởng hành chính cấp thành phố, không thể so sánh với cương vị cấp Sở bình thường, nếu ở tỉnh không có hậu trường rất mạnh, muốn lên vi trí Phó Chủ tịch thành phố, không phải dễ dàng như vậy.
Nhưng Lãnh Mai lại ba lần nhắc nhở An Tại Đào, nói khả năng Tống Tử Lâm thay thế thế Trương Lắng Lợi làm Chủ tịch thành phố ít nhất có 80%. An Tại Đào biết cô có hậu trường ở tỉnh, lời của cô hẳn không phải tin đồn vô căn cứ, cũng không thể không tin.
Đúng là bởi vì dạng này, trước khi đi vào văn phòng của Tống Tử Lâm, An Tại Đào liền điều chỉnh tốt tâm tình của mình. Nên dùng thái độ nào đối đãi với Tống Tử Lâm, vừa có thể khiến ông ta cảm thấy đủ cung kính và tôn trọng, lại không đến mức khiến ông ta nhận thấy điều gì, điều này cần cảm giác nắm chừng mặc vô cùng tốt. Làm một người tái sinh, loại nắm chắc chừng mực này, An Tại Đào tự tin trong lớp cán bộ thanh niên cùng tuổi không mấy người có thể so sánh với mình.
Thấy Lãnh Mai và An Tại Đào sóng vai đi vào văn phòng, không ngờ Tống Tử Lâm mỉm cười đứng dậy khoát tay áo:
- Tới, đồng chí Lãnh Mai, đồng chí Tiểu An! Mời ngồi!
- Bí thư Tống!
- Bí thư Tống, dường như ngài lại béo lên rồi?
Lãnh Mai cười hì hì đùa giỡn Tống Tử Lâm.
Tống Tử Lâm cười ha ha chỉ Lãnh Mai:
- Đồng chí Lãnh Mai cô, ánh mắt thật sự rất giảo hoạt đó! Đúng vậy, tôi đã là người già rồi, tới tuổi này, thể trọng dần dần tăng lên, muốn không béo lên cũng không được!
An Tại Đào cười cười.
- Hai đồng chí ngồi xuống nói chuyện, với tôi không cần khách khí như vậy.
Tống Tử Lâm mỉm cười ngồi xuống sô pha đối diện:
- Tìm hai vị tới đây, là tôi có việc muốn nhờ!
- Lãnh đạo còn khách khí như vậy, có gì phân phó cứ việc nói thẳng.
Lãnh Mai cười cười, âm thầm ra hiệu bằng mắt với An Tại Đào.
- Là như thế này. Nghe nói huyện hai người muốn tiến hành đấu thầu công khai hạng mục thị trường hậu cần xã Thành Giao? Có 300 mẫu đất?
Tống Tử Lâm trầm ngâm một chút, vẫn nói thẳng ra dụng ý của mình.
An Tại Đào nghe xong lời này không khỏi giật mình trong lòng một cái, thầm nghĩ, thật sự là sợ cái gì cái đó tới. Đấu thầu công khai chỉ là một hình thức, thật ra hắn đã âm thầm xác định một doanh nghiệp. Đối với An Tại Đào mà nói, “khoản bán đất” bao nhiêu là thứ yếu, hắn càng coi trọng là tư chất và thực lực xí nghiệp xây dựng. Một xí nghiệp không có thực lực, quản lý lạc hậu, cho dù bỏ ra nhiều tiễn nữa, hắn cũng không để trúng thầu.
Nguyên nhân rất đơn giản, hắn không muốn trong tay mình xuất hiện công trình bã đậu. Hắn đã sớm hạ quyết tâm, chỉ cần hạng mục công trình chủ đạo sau khi mình tiến vào quan trường, quyết không thể xuất hiện công trình phần cuối thối nát và công trình bã đậu, cho dù không cần chiến tích, cũng không thể lưu lại tai họa bêu danh địa phương.
Cho tới giờ hắn đều lo lắng lãnh đạo ở thành phố sẽ coi trọng miếng thịt Đường Tăng này, sẽ an bài quan hệ tiến vào. Bình thường có chứa sắc thái quan hệ quyền lực, hơn phân nửa là một số “xí nghiệp yếu kém”, khả năng loại quan hệ này làm ra công trình bã đậu ăn xén nguyện vật liệu là quá lớn.
Ài...
Thầm than một tiếng trong lòng, trên mặt hắn lại mỉm cười nói:
- Đúng vậy, Bí thư Tống, chúng tôi sẽ cử hành hội đấu thầu vào ngày mốt!
- Là như thế này, ha ha.
Tống Tử Lâm khẽ mỉm cười:
- Tôi thấy công ty Long Hưng thành phố chúng ta cũng rất có thực lực, trong lĩnh vực xây dựng công trình, công ty Long Hưng coi như là xí nghiệp đứng đầu khu vực Phòng Sơn chúng ta... Hai ngày trước, tôi đi xuống điều tra nghiên cứu lãnh đạo doanh nghiệp này tìm tới tôi, xin tôi đề cử bọn họ một chút. Tôi suy nghĩ một chút, chuyện công trình này tôi cũng không quen thuộc, không thể đi, nếu chẳng may xí nghiệp tôi đề cử xảy ra vấn đề làm sao đây? Cho nên, tôi chỉ có thể dẫn kiến hai bên một chút, hai người có thể lén tiếp xúc, xem bọn họ thực lực hay không rồi mới quyết định...
Tống Tử Lâm giọng điệu rất nhẹ nhàng cũng rất uyển chuyện, ông ta cười ha ha:
- Cho ông già này mặt mũi chứ? Được không?
An Tại Đào âm thầm sửng sốt trong lòng, thầm nghĩ nếu ông ta muốn xếp đơn vị liên quan của mình vào, vì sao không đơn độc tìm mình hoặc là Lãnh Mai, vì sao phải gặp mặt mình ngay trong phòng làm việc công khai nói chuyện này? Việc này hơi khác thường, hơi không hợp lẽ thường!
Thái độ hơi trầm ngâm của hắn rơi vào trong mắt Lãnh Mai, Lãnh Mai quýnh lên trong lòng, yên lặng nương theo uống nước dùng cánh tay đụng An Tại Đào. An Tại Đào chợt ngẩng đầu lên cười nói:
- Xí nghiệp Bí thư Tống ngài đề cử còn có vấn đề gì? Không thành vấn đề, tôi và Bí thư Lãnh nhất định sẽ nói chuyện với doanh nghiệp này... ha ha!
- Được, cảm tạ hai người cho ông già tôi mặt mũi!
Tống Tử Lâm gật đầu, vừa lòng liếc An Tại Đào một cái:
- Tốt lắm, lời của tôi xong rồi. Đây là danh thiếp của ông chủ doanh nghiệp này, đồng chí Tiểu An cậu cầm lấy, tôi nghĩ bọn họ sẽ chủ động tìm hai người liên hệ.
...
...
Rời khỏi tòa nhà văn phòng Thành ủy, đứng chờ xe dưới lầu vài phút, An Tại Đào không khỏi nhíu mày nhẹ nhàng nói:
- Cô không thấy là hành vi của Bí thư Tống này hôm nay hơi kỳ quái sao?
Lãnh Mai gật đầu:
- Khá kỳ quái. Chẳng qua, nếu ông ta đã mở miệng, anh cũng không thể cự tuyệt! Chỉ là thực lực công ty Long Hưng này thế nào, tôi xem phải nhanh chóng điều tra một chút!
An Tại Đào hơi buồn bực mà khoát tay áo:
- Nói sau đã, chờ bọn họ tìm tới chúng ta nói sau. Chẳng qua, tôi nói trước, nếu bọn họ là công ty nhỏ hoặc rõ ràng là loại công ty rỗng không, tôi tuyệt đối sẽ không giao công trình cho bọn họ! Cho dù làm vậy sẽ đắc tội Tống Tử Lâm, tôi cũng sẽ không tiếc!
Lãnh Mai biến sắc, hơi do dự một chút mới cúi đầu nói:
- Anh đừng ương bướng như vậy được không? Một công trình quan trọng hay là quan hệ với lãnh đạo quan trọng? Anh là người thông minh, điều này không cần tôi nói chứ?
- Tôi có điểm mấu chốt và nguyên tắc làm việc.
An Tại Đào khoát tay áo:
- Bí thư Lãnh, cô trở về huyện trước đi, tôi còn chút việc tư, phải ở lại thành phố một lát.
Lãnh Mai lạnh lùng liếc An Tại Đào một cái, muốn nói lại thôi, trong lòng cũng dâng lên một ngọn lửa ghen tuông: không phải là muốn đi hẹn hò với Lưu ngạn sao? Hừ!
Xe hai người đều lái tới đây, nhìn An Tại Đào lên xe rời khỏi đại viện cơ quan Thành ủy, lúc này Lãnh Mai mới trầm mặt lên xe, lạnh lùng nói với lái xe: