Một tin tức có thể quyết định thế cục tỉnh Tây, ngay sau khi Trần Diễm và Hạ Tưởng gặp mặt, cuối cùng cục diện lâm vào thế giằng co!
Kỳ thật từ khi sự cố tai nạn mỏ phát sinh đến nay, thời gian cũng không dài, mới chỉ có một tuần. Phải nói là, trong việc xử lý sự cố tai nạn mỏ, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh đã ra quyết sách kịp thời và hoàn toàn anh minh. Hơn nữa Hạ Tưởng mở cuộc họp báo, khiến cho sự cố tai nạn mỏ cũng không bôi nhọ tỉnh Tây, ngược lại, lại nâng cao thanh danh của Hạ Tưởng. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Tỉnh Tây cũng nhân dịp Hạ Tưởng phát biểu ở cuộc họp báo mà có được lợi ích, sửa chữa được hình tượng tiêu cực vừa ra xảy ra sự cố tai nạn mỏ đã lấp liếm sự thực trên báo chí, lấy được sự thừa nhận của giới báo chí, hình tượng tiêu cực mấy năm qua của tỉnh Tây nhờ vậy được sửa đổi và trở nên sáng chói.
Chính là nhờ công lao của Hạ Tưởng.
Sau khi Hạ Tưởng đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh, táo bạo dứt khoát thúc đẩy chuyển đổi hình thức kinh tế nguồn năng lượng, kỳ thật đã cố gắng thanh trừ căn bệnh cũ trầm kha của tỉnh Tây, từ chuyển đổi hình thức kinh tế đã tác động đến hướng đi chính trị, Tỉnh ủy bắt đầu chuyển biến, tác động đến tác phong công tác của một các quan trong toàn bộ tỉnh..
Trên cơ bản có thể nói, mục đích Hạ Tưởng hướng tới, trở nên tuy không phải rất toàn diện, nhưng ít ra khiến hắn thấy có hy vọng.
Nhưng những vị quan có tác phong người nhiều hơn việc, với các bố trí trong chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây, với sự cố tai nạn mỏ phát sinh, lại có một dấu hiệu nữa, khi có một bộ phận các quan chức ở ở Tỉnh bắt đầu nhận công tác và đắm chìm làm việc, lại có một bộ phận khôi phục lại sự tự do mất tập trung trước kia, một con mắt giả vờ công tác, một con mắt thỉnh thoảng lại nhìn ra bên ngoài đang đợi chiến thắng cuối cùng.
Lòng người chính là như thế, hơi có gió thổi đã chuyển hướng theo gió. Hạ Tưởng cực khổ chịu trả mọi giá, để kinh tế tỉnh Tây vọt lên cao, vì chuyển biến tác phong công tác của các đơn vị sự nghiệp tỉnh Tây, hơi có khởi sắc, lại có khả năng nước chảy về biển đông.
Hạ Tưởng chỉ biết trước khi xảy ra sự cố tai nạn mỏ, trước khi chuyển dịch cơ cấu ngành điện tỉnh Tây, hắn chỉ có thể tiến về phía trước không thể lui về phía sau, chỉ có thể thắng lợi không được thất bại.
Mặt ngoài Hạ Tưởng bình tĩnh tự nhiên, kỳ thật trong lòng hắn cũng rất lo lắng, hắn không lo thành bại cá nhân, mà là nếu hắn ở tỉnh Tây thúc đẩy cải cách cuối cùng bị thất bại, không chút nào khoa trương mà nói, cải cách chính trị và phát triển kinh tế tỉnh Tây sẽ thụt lùi ba mươi năm!
Với sự táo bạo dứt khoát như thế của hắn mà không thể chữa khỏi bệnh của tỉnh Tây, thế lực bảo thủ tỉnh Tây chẳng những có cơ hội hùng mạnh trở lại, chuyện cũ chuyện mới tính toán một lượt, càng làm trầm trọng thêm và mở rộng sự bảo thủ lạc hậu ở tỉnh Tây.
Cho nên, khi Hạ Tưởng gặp Trần Diễm trong nháy mắt, hắn đã đi đến quyết định với quyết tâm lớn hơn, phải lấy một thế bẻ gãy nghiền nát, phá vỡ tất cả trở ngại phía trước lên xe Land Rover, nhanh chóng phi đến.
Địa điểm gặp mặt là một nơi hẻo lánh ít người ở, chỉ biết là một trong những gia sản của Trần Diễm.
Tinh thần Trần Diễm còn chưa ổn định, quần áo chưa chỉnh tề, vừa thấy Hạ Tưởng, chỉ thiếu chút là lao đến với Hạ Tưởng, nhưng bước chân lập tức lại thu lại, cô thấy đằng sau Hạ Tưởng là Quý Như Lan.
Trong nháy mắt Trần Diễm như rõ ràng điều gì, lộ ra vẻ mặt không đường chọn lựa, thê thảm tươi cười, gật đầu với Quý Như Lan:
- Lan lan, chúc phúc cho cậu!
Phụ nữ rốt cuộc vẫn là phụ nữ, gì thì cũng vẫn biết ghen, Hạ Tưởng cũng không giải thích gì, lần đầu tiên chủ động tiếp xúc với Trần Diễm, vươn hai bàn tay áp lên vai cô, đưa cô đến chỗ ngồi nói:
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trần Diễm ngẩn ra, không nghĩ Hạ Tưởng có hành động này, ngây người ngẩn ngơ, cô mới bình tĩnh trở lại, há miệng bày tỏ một tin tức kinh người:
- Sự cố tai nạn mỏ, Giang Cương còn có chuẩn bị đằng sau, phải nhanh nếu không lão sẽ nổi điên.
Kỳ thật gây ra sự cố tai nạn mỏ, Giang Cương đã điên một nửa, còn có thể điên tới mức nào?
Hạ Tưởng và Quý Như Lan liếc mắt nhìn nhau hai người tâm ý tương thông, Hạ Tưởng lui ra phía sau một bước liền để Quý Như Lan hỏi Trần Diễm.
- Diễm Diễm, việc cấp bách, nói chậm rãi thôi.
Giữa phụ nữ và phụ nữ nói chuyện tốt hơn, Quý Như Lan ôm lấy bả vai Trần Diễm, an ủi cô.
Chị cả Tấn Dương ngồi tít trên cao Trần Diễm, khi nghe giọng nói dịu dàng nhỏ nhẹ của Quý Như Lan, rốt cuộc khóc rống thất thanh, khóc thật sự oan khuất, như mưa như gió, khóc nấc không ra tiếng.
Quần áo Trần Diễm không chỉnh tề, nhưng cũng không phải bị người ta xé rách, giống nóng lòng chạy trốn vô cùng chật vật mà thành ra thế. Hạ Tưởng rất kiên nhẫn đứng một bên chờ Trần Diễm ổn định lại, có cảm giác hài lòng sâu sắc đối với Quý Như Lan.
Nhớ tới trước kia Quý Như Lan tùy hứng và tinh ranh, mà hiện giờ cô dịu dàng ấm áp, cũng dịu dàng như nước.
Mười phút sau, Trần Diễm đã dần dần ổn định, bình tĩnh hơn, liền ý thức được sự thất lễ của mình, ngượng ngùng nhìn Hạ Tưởng cười cười:
- Để Chủ tịch tỉnh Hạ phải chê cười rồi.
Rồi xoay người lại chạy vào chỗ rửa tay, lau sạch mặt mũi, trang điểm lại mới quay lại.
Phụ nữ vẫn là phụ nữ, nhất là phụ nữ đặc biệt để ý dung mạo. Chính là Hạ Tưởng, chứ là người khác, thì chắc không có kiên nhẫn chờ Trần Diễm khóc ầm lên rồi đi trang điểm lại.
- Giang Cương muốn chiếm đoạt em,
Trần Diễm ngẩng mật lên
- Em không để ông ta toại nguyện.
Giang Cương nổi thú tính muốn cưỡng đoạt Trần Diễm, lại bị Trần Diễm đá cho ngã xuống đất không dậy nổi, vừa lúc đó Trần Diễm có thể trốn thoát, quá trình tỉ mỉ Trần Diễm chỉ nói qua. Cô nói ra trọng điểm rồi dừng ở chuyện cô bị Giang Cương giam lỏng hơn hai ngày, vừa ung dung tự đắc với Giang Cương, vừa mò ra rõ được mưu kế âm thầm của Giang Cương.
Trên thế giới có nhiều chuyện thật khó mà nói rõ ràng, có một số người trời sinh đã có khắc tinh, Giang Cương quá tam ba bận muốn đánh lén Trần Diễm, kết quả gặp xui xẻo. Luôn bị Trần Diễm trốn thoát thì không nói, mà mỗi lần đều bị Trần Diễm phản kích lại.
Trần Diễm chính là khắc tinh trời sinh của Giang Cương.
Giang Cương giam lỏng Trần Diễm, kỳ thật là nghĩ nếu sự tình không cách nào kết thúc thì, để Trần Diễm làm người chịu tội thay. Cả kế hoạch đều đã sắp xếp chu toàn, Trần Diễm chỉ còn biết chờ nó giáng xuống, cuối cùng vẫn bị hủy hoại vì nhục dục của chính mình.
Giang Cương đã sớm cảnh cáo chính mình, Trần Diễm là một con rắn độc xinh đẹp, cách được xa thì còn may, nếu ở gần, thình lình sẽ bị cắn trúng một phát. Cho nên ông ta mặc dù thèm nhỏ dãi Trần Diễm xinh đẹp, vẫn không động thủ với Trần Diễm, chính là do sợ nhất thời không kiểm soát được, bị Trần Diễm đánh lại.
Ai biết sau đó lại vẫn trúng mỹ nhân kế của Trần Diễm, bị Trần Diễm lấy cớ thương lượng sự việc mà gọi vào căn phòng, sau đó Trần Diễm cởi bỏ trang phục, mời gọi, Giang Cương liền đầu hàng, nhưng sự chưa thành, đã bị Trần Diễm lấy chân đá trúng chỗ hiểm, đau đến ngã xuống đất không dậy nổi, sau đó Trần Diễm liền tranh thủ thời cơ trốn thoát.
Chạy trốn không nói, còn mang theo tài liệu tuyệt mật.
Trần Diễm không chỉ mang đi tài liệu tuyệt mật của Giang Cương, mà còn âm thầm nghe thấy được nhiều chuyện của Giang Cương, biết được sau khi Giang Cương thấy sự cố tai nạn mỏ đã không tạo được đủ lực sát thương, quyết định đi nước cờ hiểm, phải đưa người đến kêu oan cho người chết ở cửa chính Tỉnh ủy trình diễn trò khôi hài, vì thế đã phóng đại và thúc đẩy sự cố tai nạn mỏ.
Đồng thời, việc Giang Cương tổ chức cho người nhà người bị chết oan gây chuyện chỉ là một phần nhỏ, phần lớn là trọng quyền xuất kích cho người của mình hoàn thành việc bôi nhọ đại nghiệp của Hạ Tưởng, Giang Cương chuẩn bị xuất ra 50 triệu, không tin tiền không mua được mấy kẻ vô lại.
... Hạ Tưởng nghe Trần Diễm kể ra kế hoạch độc ác của Giang Cương, rốt cuộc cười lạnh:
- Hay cho một Giang Cương, hay cho một nhà giàu tỉnh Tây, được, tới đây phải dùng một chiêu mèo bắt con chuột rồi.
Rạng sáng ngày hôm sau, với vài người cùng đi, Trần Diễm đến cục Công an thành phố báo án, lên án Giang Cương có hành vi phi pháp là giam lỏng cô cùng với ý đồ cưỡng bức. Sau khi Cục Công an nhận được báo án, vô cùng coi trọng, lập tức điều động cảnh sát bắt Giang Cương tới Cục Công an thành phố.
Khác với hai lần trước gọi Giang Cương vào cục chính là, lần này Cục Công an thành phố ra mặt, hình thức bắt giữ trực tiếp, liền lập tức khiến giới bên ngoài phân vân, liền đoán Cục Công an thành phố xuất ra một cú đấm mạnh rốt cuộc muốn đánh ra một quyền thật có lực.
Điều càng khiến người ta kinh ngạc chính là, sau khi Hội đồng nhân dân tỉnh triệu tập ủy viên thường vụ tham gia hội nghị, tuyên bố hủy bỏ tư cách đại biểu Hội đồng nhân dân tỉnh của Giang Cương!
Khi tin tức này được công bố, lập tức náo động, tư cách đại biểu Hội đồng nhân dân là cái lồng bảo hộ, tư cách đại biểu Hội đồng nhân dân bị hủy bỏ, ý nghĩa kín đáo là Giang Cương vi phạm pháp luật, sắp bị xử theo pháp luật.
Quả nhiên, chỉ mấy giờ sau khi Hội đồng nhân dân tỉnh tuyên bố hủy bỏ tư cách đại biểu Hội đồng nhân dân của Giang Cương, Cục Công an thành phố chính thức tuyên bố, Giang Cương bị nghi ngờ giam cầm phi pháp và cưỡng bức bất thành nên bắt về xử theo pháp luật!
Tin tức một khi đã truyền ra, nhất thời làm kinh ngạc cả tỉnh Tây!
Với thân phận địa vị của Giang Cương, cho dù gặp chuyện không may, ít nhất cũng giữ lại được thể diện, không nghĩ là bị mất tất cả nhanh và gọn, trực tiếp bại lộ trước công chúng, mất mặt trước tất cả mọi người.
Nếu nói giam cầm phi pháp thì có thể làm ông ta nhận tội, đường đường đại gia tỉnh Tây lại bị bắt vì cưỡng bức không thành, công bố cho dân chúng, như bị cái tát vào mặt.
Chẳng khác nào Giang Cương đang ở trên đài tỏa ánh hào quang chiếu sáng cho năm sáu người, một chốc đã chẳng còn ai!
Tương phản lớn như thế, khiến người ta trố mắt lè lưỡi rất nhiều rồi cũng ý thức được một điều, Chủ tịch tỉnh Hạ có quyết tâm to lớn thúc đẩy chuyển đổi hình thức kinh tế nguồn năng lượng, cho dù là ai ở con đường phía trước, đều bắt như nhau, cho dù là đầu sỏ tỉnh Tây hay là vô danh tiểu tốt.
Thủ pháp bắt Giang Cương rõ ràng linh hoạt, khiến Vương Hướng Tiền không kịp phản ứng lại, đã kinh hoàng mà lạc vào bụi rậm, nhất thời khiến Vương Hướng Tiền hốt hoảng tại chỗ, sau một lúc lâu nói không nên lời.
Hạ Tưởng lấy kiểu sét đánh không kịp che tai để hạ độc thủ với Giang Cương, là gián tiếp cảnh cáo ông ta, ngụ ý chính là dám bắt đầu sỏ tỉnh Tây, lại còn dám bắt quan lớn cao cấp khác của chính phủ... Vương Hướng Tiền nghĩ vẫn còn may, tưởng tượng đến mà toát mồ hôi lạnh toàn thân.
Lại nghĩ Giang Cương bị bắt là bởi vì cưỡng bức Trần Diễm không thành, Vương Hướng Tiền nghiến răng hận, Giang Cương thật sự là đáng bị như thế, vẫn lừa ông ta về chuyện của Trần Diễm, thực đúng là không ra gì.
Trần Diễm ơi Trần Diễm, rốt cuộc cô là Phan Kim Liên hay là Liễu Như Thị? Làm sao mà làm cho tỉnh Tây mất cả an ninh, thật sự là họa thủy, không, là hồ ly tinh hại nước hại dân.
Hơn nữa Trần Diễm vẫn vô sự, Vương Hướng Tiền hiện giờ đau đầu không phải vì vấn đề Giang Cương, lại càng không phải vì Trần Diễm, mà là sự cố tai nạn mỏ sẽ kết thúc như thế nào. Ông ta vốn tưởng mình thông minh tuyệt đỉnh, làm việc không có kẽ hở, hiện nhìn lại, không dám nói Hạ Tưởng đã nắm giữ hết thảy chân tướng, ít nhất sự cố lún nền lần thứ hai, không làm Hạ Tưởng chậm đi được bao lâu.
Là như thế nào? Là giấu giếm đến cuối cùng, vẫn tìm một người chịu tội thay sao?
Đúng lúc Vương Hướng Tiền khó xử thì, lại một việc đột biến khiến ông ta kinh hoàng đến nhảy dựng, đánh hơi được cục diện chính trị có biến đổi lớn!