Còn chưa tạo cạm bẫy cho Hạ Tưởng, cũng đã khó bảo toàn thân mình, Giang Cương suýt nữa té xỉu!
Một loạt biến cố phát sinh cực nhanh, khiến Giang Cương khó có thể chịu đựng.
Giang Cương giận dữ, gọi điện thoại cho Giang An, tắt máy. Lại gọi điện thoại đến chỗ ở của Giang An, không ai nghe máy. Trong tình thế cấp bách, liên hệ Lôi Tiểu Minh, Lôi Tiểu Minh lại nói không ở cùng Giang An, cũng không biết Giang An đi đâu.
Giang Cương nghe xong lại thấy Lôi Tiểu Minh giấu đầu hở đuôi, truy vấn Giang An rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Lôi Tiểu Minh bị hỏi đến mức nóng nảy, mới lộ ra một tia chân tướng:
- Giang An ở Macao thua tiền, cho nên lấy cổ phần ra trả.
- Cổ phần bán cho ai?
Giang Cương vội vàng hỏi,
- 10% cổ phần, dựa theo giá cả thị trường bình thường, không ai có khả năng mua vào tất cả.
- Cháu cũng không biết, chú Giang, chú cũng đừng hỏi cháu.
Lôi tiểu Minh rối rắm trả lời một câu,
- Giang An đã trốn đi rồi.
"Trốn đi" thật sự là một thằng con bại hoại gia đình khó tìm, Giang Cương phun ra một ngụm máu tươi, tức giận đến nỗi ngã xuống đất!
Đúng lúc Giang Cương té xỉu, Tấn Dương xảy ra một đại sự, chấn động toàn bộ ngành than tỉnh Tây.
Trước kia, Hạ Tưởng ở hội nghị liên tịch đã nói, sẽ cho phép tài chính bên ngoài tiến vào sản nghiệp nguồn năng lượng tỉnh Tây. Lúc ấy cho dù là Phó chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh, lãnh đạo Tỉnh ủy, hay là người phụ trách các doanh nghiệp than đá đang ngồi ở đó, đều nghĩ Hạ Tưởng ăn nói lung tung. Tài chính từ bên ngoài đủ mạnh để vào được sản nghiệp nguồn năng lượng tỉnh Tây sao? Đừng nói giỡn, làm sao dễ dàng như vậy.
Cho dù Ủy ban nhân dân tỉnh cho phép, cho dù tài chính ở bên ngoài thực sự không sợ làm bánh bao thịt cho chó có đi không có về, dám đến tỉnh Tây tham gia sản nghiệp nguồn năng lượng, cũng phải có doanh nghiệp than đá tỉnh Tây dám hợp tác mới được., hai thứ đó thiếu một thứ cũng không được. Người nào đều cho rằng, theo như lời Hạ Tưởng tài chính bên ngoài tiến quân tỉnh Tây, tuy nhiên là đói ăn bánh vẽ thôi, hoặc là nói, nên bằng lòng cho mọi chuyện tốt đẹp.
Rất nhiều người đều xuất phát từ hình thức kiểu mẫu cố định, cho rằng sự vật mười năm thậm chí vài chục năm không thay đổi sẽ vĩnh viễn không thay đổi, cũng không đưa mắt nhìn về lâu dài một chút. Đứng ở trên cao mà nhìn vấn đề mới có thể phát hiện, chưa từng có chuyện sự vật vĩnh viễn không thay đổi, bất luận một hình thức hình thành gì, cũng để được phá vỡ.
Nếu đưa mắt nhìn ra lâu dài một chút, sau khi một quốc gia thành lập, sẽ liền lại bị lật đổ.
Đột nhiên, ngày hôm sau khi Phó Bá Cử kết thúc công tác thị sát. Vương Thắng Suất của mỏ khai thác Thắng Hoa, dưới sự tổ chức của Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Phùng Kiện Siêu, ký kết với Tập đoàn cổ phần Chúng Thành ở Bắc Kinh. Tập đoàn cổ phần Chúng Thành sẽ đầu tư ba tỷ nhân dân tệ vào mỏ khai thác Thắng Hoa, đổi lấy bốn mươi chín phần trăm (49%) cổ phần mỏ khai thác Thắng Hoa.
Tin tức truyền ra, xôn xao khắp nơi, vô số doanh nghiệp than đá kêu lên là sói đã đến đây!
Đâu chỉ sói đến đây, cầy sói hổ báo đều đã tới. Rất nhiều người cũng không biết người đứng sau Tập đoàn cổ phần Chúng Thành là Phó Tiên Phong, chỉ biết người ra mặt ký ước với mỏ khai thác Thắng Hoa là một mỹ nữ tuổi còn trẻ.
Công tác thị sát của Phó Bá Cử, từ ngoài nhìn vào có vẻ như hiệu quả không lớn, nhưng thu hoạch sau lưng cũng khá phong phú. Đối nhân xử thế đằng sau màn không ai biết, nhà họ Phó chẳng những dùng sức mạnh cứng tay đập mở cửa chính mỏ khai thác An Đạt, mượn chuyện lão Lý để lấy được năm phần trăm cổ phần mỏ khai thác An Đạt, còn nhân cơ hội đầu tư vào mỏ khai thác Thắng Hoa, vừa mới đạt được bốn mươi chín phần trăm (49%) cổ phần mỏ khai thác Thắng Hoa.
Trên thực tế ngay khi Phó Bá Cử hạ cánh xuống Tấn Dương, dưới tình thế nhà họ Phó thúc đẩy khắp nơi, Hạ Tưởng tỉ mỉ bài bố, rảo bước tiến đến cửa chính tỉnh Tây, khai hỏa lần đầu tiên khống chế sản nghiệp nguồn năng lượng tỉnh Tây.
Sản nghiệp nguồn năng lượng mười năm của tỉnh Tây đóng kín cửa, sau khi Hạ Tưởng đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh không lâu, rốt cuộc thế cục đã bị phá vỡ!
Trên thực tế, nhà họ Phó tiến vào sản nghiệp nguồn năng lượng tỉnh Tây, mới chỉ là trận chiến đầu tiên!
Sau khi biết được tin tức nhà họ Phó ra tay, Trần Diễm lo nghĩ, gọi một cuộc điện thoại.
Cuộc điện thoại này, gọi cho Quý Như Lan.
- Như Lan, người trong lòng cậu thực sự là ghê ghớm, thủ đoạn tinh vi, mọi chuyện tính kế đều khôn khéo, thủ pháp chính trị và kinh tế hai bút cùng vẽ, đã bao nhiêu năm, anh ta là người mà tôi thấy làm cho người ta kính sợ nhất.
- Anh ấy à...
Quý Như Lan cũng như phần lớn những người phụ nữ đang yêu, vừa nghe người khác khen ngợi người đàn ông mình yêu, tự nhiên lòng ngọt như mật,
- Là người rất giỏi. Tôi kính nể nhất chính là sự cố chấp và nghị lực của anh ấy, nhất là dũng khí chưa từng có từ trước đến nay của anh ấy, mà rất nhiều quan lớn trong quan trường hiện tại không thể so sánh với.
- Được rồi, tôi khen anh ta một câu, cậu khen anh ta mười câu, cũng không thấy ngại sao?
Giễu cợt Quý Như Lan vài câu, Trần Diễm còn nói,
- Tuy nhiên tôi còn không tin anh ta có thể thắng lợi ở tỉnh Tây, hiện tại ngàn dặm trường chinh đã đi được bước đầu tiên, quan thương tỉnh Tây cấu kết nghiêm trọng đến đâu, tôi nghĩ khả năng của anh ta chỉ có thể nhận thức bên ngoài. Trên thực tế, gốc rễ của tỉnh Tây đều mục nát, như một người bị bệnh nan y, đã không dễ dàng động đậy đậy tay chân, vừa động tay sẽ chết. Cho nên, duy trì hiện trạng bây giờ là tốt nhất, ít nhất còn có thể giữ chút hơi tàn một thời gian.
- Ý của cậu là, hiện tại đại bộ phận thế lực tỉnh Tây, tình nguyện lựa chọn giữ hơi tàn mà còn sống, chứ không muốn chết đi một cách bi tráng?
- Đương nhiên, chết tử tế không bằng sống lay lắt, ai muốn chết?
- Ha ha, suy nghĩ của cậu chỉ đơn thuần thôi, Diễm Diễm, chẳng lẽ cậu không nghĩ đến một khả năng khác?
Quý Như Lan rốt cuộc hiểu về ứng dụng thủ đoạn chính trị hơn Trần Diễm,
- Mua đứt, hợp nhất, hoặc hình thức hợp tác nào đó, rất nhiều thủ pháp. Ở trước một lực lượng chính trị hùng mạnh, trước trí tuệ chính trị của Hạ Tưởng, một đám chủ mỏ than phản kháng, đều là mây bay.
- Cậu thật là rất lạc quan, tôi thì không cho là như vậy.
Trần Diễm không phải người trong quan trường, nhận thức chính trị chỉ ở mặt ngoài, không sâu bằng Quý Như Lan, dù sao chính mình không ở địa vị cao, vĩnh viễn không thể cảm nhận được lực lượng chính trị hùng mạnh. Cô liền cho rằng Hạ Tưởng tuy rằng bắt đầu thuận lợi, nhưng đường về sau còn rất khó đi,
- Dù sao lập trường của tôi cũng không thay đổi, có thể âm thầm giúp anh ta thì giúp anh ta một chút. Nể mặt cậu, tận lực giúp anh ta thành công, nhưng cũng không thể thiếu chỗ tốt của tôi. Tuy nhiên tôi cần phải thanh minh trước, nếu chẳng may anh ta thất thế, tôi cũng sẽ xoay người bỏ chạy, sẽ không để anh ta liên lụy.
- Cậu thật ra rất khôn khéo, tôi đã sớm biết cậu là một người luôn vì lợi ích mà.
Quý Như Lan nửa đùa nửa thật,
- Được, tôi nhận ân tình của cậu.
Trò chuyện xong, Trần Diễm ở trong phòng một mình dường như có chút suy nghĩ vòng vo, thì thào tự nói:
- Cũng không biết Hạ Tưởng còn chuẩn bị cái gì ở sau? Về sau rốt cuộc phải làm như thế nào mới có thể đảm bảo mọi việc đều thuận lợi? Nếu chẳng may, nếu chẳng may Hạ Tưởng cũng có phòng bị đối với tôi, cuối cùng ngay cả tôi cũng bị bắt luôn, thì nên làm gì bây giờ?
- Hừ, sợ gì anh ta, cùng lắm thì hiến thân, không tin một người đàn ông như anh ta có thể giữ được sự kiên định!
Hạ Tưởng còn chuẩn bị cái gì ở sau? Chuẩn bị còn ở sau nữa.
Sau khi Tiêu Lôi bị miễn chức và bắt giam, thế cục của Cục Công an thành phố lâm vào biến đổi, danh tiếng của Cừu Đường đột nhiên bay lên cao. Rất nhiều người ở giữa nghĩ Tiêu Lôi còn có thể trở về, vừa thấy tình thế không ổn, liền lập tức đảo hướng toàn bộ về phía Cừu Đường.
Căn cứ vào thái độ bình thường trong quan trường, Cừu Đường tạm thời chủ trì toàn diện công tác của Cục Công an thành phố, có khả năng cuối cùng sẽ chính thức nắm quyền toàn diện, hiện tại không kịp thời dựa vào, thì còn đợi đến khi nào?
Lực lượng trung gian lắc lư gần như đảo hướng toàn bộ về phía Cừu Đường, hơn nữa Cừu Đường vốn là dòng chính, quyền phát ngôn của Cừu Đường ở cục Công an thành phố đã tăng nhiều, người ủng hộ của ông ta đã quá nửa!
Cừu Đường trước đó đã được ám chỉ, bảo ông ta chờ đợi một trận gió đông. Công tác thị sát của Phó Bá Cử, lão Lý khóc đến kinh thiên, sau đó cuộc đời chính trị của Tiêu Lôi kết thúc, ông ta nghĩ gió đông đã chậm rãi thổi về, đang chuẩn bị bắt tay vào thực hiện hành động xuất ra một cú đấm mạnh, lại có một việc đột nhiên phát sinh, mới khiến ông ta hiểu được, hoá ra gió đông theo như lời Chủ tịch tỉnh Hạ, quả thật chỉ hướng rõ ràng là gió do mua kiếm mà tạo thành!
Sự tình, vẫn là do Địch Quốc Công gây ra.
Địch Quốc Công tuy rằng mất tích, nhưng bốn người phụ nữ của ông ta còn ở đây. Sau khi tài sản của bốn người phụ nữ bị niêm phong, tuy rằng Địch Quốc Công tặng mỗi nhà một sổ tiết kiệm, nhưng không kịp lấy đi đã bị bộ Tư pháp khóa lại.
Phải chu cấp cuộc sống cho bốn người phụ nữ cộng thêm bốn cô con gái, có thể thấy được đồng chí Địch Quốc Công tham ô cũng có nỗi khổ, cũng không phải là hưởng thụ cá nhân, chủ yếu còn là vì nuôi sống cả nhà. Không có cách nào, bà xã đứa nhỏ, đều phải há mồm ăn cơm, không có liền lập tức hỗn loạn.
Nhưng người không thể chết ngạt trong nước tiểu được, bốn người phụ nữ cái khó ló cái khôn, bỗng nhiên nhớ tới trong nhà còn có két sắt của Địch Quốc Công để lại. Địch Quốc Công tự xưng là đời sau của Đoàn Chính Thuần, cũng quả thật có khí phách của Đoàn Chính Thuần. Bốn người phụ nữ, mỗi nhà đều bố trí giống hệt nhau, mỗi nhà đều có một két sắt vừa mở ra đã thấy, bên trong có vàng bạc châu báu, cũng có rất nhiều chứng cớ.
Bốn người phụ nữ trước đó cũng đã được Ủy ban Kỷ luật hướng dẫn, báo cho các cô là tố cáo sẽ có công, nếu ai có thể cung cấp căn cứ chính xác tỉ mỉ xác thực, sẽ dành cho một công việc ưu đãi.
Bốn người phụ nữ đều cho là bẫy, nhưng cũng có người động lòng, mượn chứng cớ tìm được đưa đến Ủy ban Kỷ luật thành phố.
Kết quả, Ủy ban Kỷ luật thành phố lập tức trình báo Trương Hậu Thiếu.
Trương Hậu Thiếu lúc này đang ở hội nghị thường vụ Thành ủy, trực tiếp đệ trình chứng cớ lên hội nghị thường vụ Tỉnh ủy.
Mời họp hội nghị thường vụ Tỉnh ủy khẩn cấp, không khí ngưng đọng lạ thường. Căn cứ chính xác mới phát hiện này, nếu chỉ là chỉ hướng về phía Tiêu Lôi thì đã tốt, dù sao Tiêu Lôi đã bị hy sinh, đã không có khả năng xoay người, nhưng hiển nhiên, hy sinh một mình Tiêu Lôi còn không được, có người muốn cục Công an thành phố điểm binh lại một phen.
Điểm tất cả những ai là quân của Tiêu Lôi, là muốn tẩy trừ toàn diện thế lực của Tiêu Lôi!
Lôi Trị Học rất tức giận, cho dù kẻ nhúng tay đằng sau có phải Hạ Tưởng hay không, nhưng kế hoạch của Trương Hậu Thiếu thận trọng, từng bước đẩy mạnh, hoàn toàn không để lối thoát, còn có điểm khinh người quá đáng, quả thực khinh thường nhân vật số một ở Tỉnh ủy như ông ta chỉ là vật trang trí sao?
- Sự việc vẫn phải áp chế lại cho thỏa đáng.
Lôi Trị Học mở miệng liền định sẵn quan điểm,
- Tiêu Lôi ngã ngựa, lại liên lụy tới ba vị Phó cục trưởng, bốn vị cục trưởng phân cục, công tác của hệ thống công an còn có thể khai triển được hay không?
Tốt thôi, lần đầu tiên nhìn thấy Lôi Trị Học mạnh mẽ như thế, cứng rắn áp chế đề án, không ít người mở to hai mắt nhìn về phía Hạ Tưởng, lại muốn nhìn Chủ tịch tỉnh Hạ đáp lại nhân vật số một Tỉnh ủy mạnh mẽ, cứng rắn như thế nào.
Hạ Tưởng nhẹ nhàng ho khan một tiếng, Hạ Tưởng lên tiếng rất ít ho khan, hôm nay là trường hợp đặc biệt nhẹ nhàng mà nói:
- Trong lúc tỉnh Tây ở thời điểm chuyển đổi hình thức của kinh tế nguồn năng lượng, cục Công an thành phố Tấn Dương xảy ra đại sự, quả thật dễ dàng ảnh hưởng đến hình tượng của tỉnh Tây, chỉ thị của đồng chí Lôi Trị Học rất phù hợp với hiện trạng, tạm thời áp chế cũng có lợi cho khai triển các hạng mục công tác của tỉnh Tây...
Đột nhiên, Hạ Tưởng hơi nâng cao giọng:
- Nhưng vấn đề là, sự việc đã không áp chế được nữa!