Hạ Tưởng rốt cuộc có báo cáo lên Ban tổ chức trung ương hay không, hắn không nói rõ, để lại nỗi lo lắng cho Lôi Trị Học
Buổi chiều ngày hôm đó, Hạ Tưởng tổ chức họp hội nghị ủy ban thường vụ chính phủ tỉnh lần thứ nhất từ lúc hắn nhậm chức đến nay
Tính cả Hạ Tưởng trong đó, bảy Phó chủ tịch Tỉnh đều đông đủ, không một ai vắng mặt, làm người ta khó hiểu chính là, Bí thư Uỷ ban chính trị pháp luật, Trưởng bộ công an Mộc Thành Kiệt cũng có mặt tại hội nghị này, ngồi ở phía bên ngoài, còn lấy một quyển vở chăm chỉ ghi chép lại nội dung cuộc họp và những điều Hạ Tưởng nói, làm cho người ta không khỏi hoang mang bất định. Chẳng lẽ Mộc Thành Kiệt cũng dựa vào Hạ Tưởng, hay là xuất phát từ công việc cần làm như vậy.
Hạ Tưởng chủ trì hội nghị
- Hôm nay nội dung hội nghị chủ yếu thảo luận về vấn đề triển khai điều tra xí nghiệp thải ô nhiễm trong phạm vi toàn tỉnh, mọi người đều biết, tỉnh Tây là một trong những tỉnh ô nhiễm nghiêm trọng nhất, là nơi ô nhiễm cá biệt thậm chí đến mức độ bụi che kín trời. Nên nhớ có một câu nói lưu truyền rất hay "Nhất đãn lư phương thốn điền, lưu dữ tử tôn canh" (Để lại một tấc ruộng là để lại một bát cơm cho con cháu ~ Tấc đất tấc vàng), nhưng mà tình trạng tỉnh Tây như thế nào, đừng nói một tấc ruộng, có được một tấc trời xanh là tốt rồi.
Giọng điệu của Hạ Tưởng rất trầm trọng, biểu cảm rất tập trung, không phải hắn diễn xuất, là thật sự phát ra thật lòng.
- Lúc thời tiết quang đãng, trời xanh bao la, có cảm thấy bầu trời xanh cách chúng ta quá xa hay không? Vì sự phát triển kinh tế, tỉnh Tây đã hi sinh quá nhiều, không những đào trống đất, mà còn ô nhiễm bầu trời xanh, ông cha ta nói trên không miếng ngói, dưới không mảnh đất cắm dùi, còn người dân tỉnh Tây nói, trên không trời xanh mây trắng, dưới không cây cao bóng cả, nếu chúng ta lấy sự hy sinh sinh tồn của con cháu đời sau vì sự phát triển dị dạng của kinh tế, mấy chục năm sau, khi chúng ta già rồi, tham vọng tiền giảm đi, chỉ muốn hưởng thụ hạnh phúc gia đình thì lại phát hiện, con cháu đời sau hận chúng ta đến xương tủy, bởi vì chúng ta đã cướp đi không gian sống của chúng, thì chuyện chúng ta làm có ý nghĩa gì không?
Không giống những lời nói thao thao khô cằn của người khác, Hạ Tưởng lần đầu lấy thân phận Chủ tịch tỉnh chủ trì hội nghị thường vụ chính phủ, rõ ràng đã nói ra nhưng lời tâm huyết, khiến Vương Hướng Tiền khiếp sợ, khiến Phùng Kiện Siêu kinh ngạc, làm cho các phó chủ tịch Tỉnh có chút cảm động.
Hạ Tưởng là hoàn toàn đứng trên lập trường tỉnh Tây, xem là một thành viên của tỉnh Tây mà nói ra những lời thật tâm như thế, chứ không phải với thân phận là chính khách hay một gã quan liêu, chỉ vì chính tích (thành tích chính trị) mà tiếp tục thi hành phương thức phát triển đuổi kịp và cướp đoạt, dù sao chính tích tới tay, cúp đuôi chạy lấy người, thì tỉnh Tây có trời xanh mây trắng không cũng chẳng liên quan gì đến hắn. Trung Quốc rộng lớn, có nhiều tỉnh có bầu trời xanh mây trắng, ai cũng không thể làm ở tỉnh Tây cả đời.
Nhưng Chủ tịch Hạ là thành tâm vì sự phát triển lâu dài của tỉnh Tây, là thật sự đang đứng trên nỗi lo âu của nhân dân tỉnh Tây, ít nhất, trên lập trường, Chủ tịch Hạ một lòng vì nhân dân tỉnh Tây, vì dân tạo phúc.
- Trong hành động đặc biệt lần này phải nghiêm trị những xí nghiệp làm ô nhiễm môi trường, yêu cầu phải chặt chẽ, bao trùm toàn bộ, từ trái qua phải, từ đầu đến cuối, xử lý tất cả xí nghiệp vi phạm môi trường. Đào thải hoặc đóng cửa!
Hạ Tưởng nghiêm túc đề xuất yêu cầu.
- Công ty không đạt tiêu chuẩn và vượt số lượng ô nhiễm, nhất loạt thực hiện gia hạn thời gian xử lý; gia hạn thời gian xử lý vẫn không thể đạt mục tiêu thì nhất loạt do chính phủ thực thi đóng cửa; đối với phương tiện và công nghệ lạc hậu thì cưỡng chế tiêu hủy; đối với những sự cố ô nhiễm môi trường trầm trọng, dẫn đến tổn thất kinh tế trầm trọng hay tổn hại đến con người, những kẻ liên quan phạm tội, đều giao cho cơ quan tư pháp, dựa theo pháp luật mà truy cứu hình sự.
- Hành động đặc biệt lần này, dự định do đồng chí Vương Hướng Tiền phụ trách, đồng chí Vương Hướng Tiền có khó khăn gì không?
Hạ Tưởng không hỏi Vương Hướng Tiền có ý kiến gì không mà lại hỏi có khó khăn gì không, hẳn có thâm ý.
Vương Hướng Tiền hiện tại tâm trạng suy sụp, y nghe nói kết quả sau khi Lôi Trị Học và Hạ Tưởng thảo luận sự kiện Trần Diễm, vẫn chưa nhất trí, hơn nữa, Hạ Tưởng dường như còn ám chỉ sự việc đã dẫn đến sự chú ý của lãnh đạo Trung ương, làm cho Vương Hướng Tiền vô cùng buồn bực và lo lắng, nếu chẳng may lãnh đạo trung ương tức gận, lấy sự kiện Trần Diễm trở thành điển hình chống đối, nói không chừng chức quan cũng khó giữ.
Trong chính trị,rất nhiều sự việc có thể lớn, có thể nhỏ. Nhỏ thì có thể không giải quyết được chuyện gì. Lớn thì một Phó chủ tịch Tỉnh cũng có thể âm thầm ngã ngựa. Hơn nữa chính trị trong nước không thể suy nghĩ theo lẽ thường, vừa rồi có một gã quan viên cấp sở ngã ngựa vì tội thông dâm. Trước kia muốn xử lý một cán bộ cao cấp bằng tội danh thông dâm là chuyện không thể, nhưng bây giờ lại xảy ra ngay trước mắt.
Vương Hướng Tiền luôn tự nhận thấy mình thông minh, xem xét thời thế và cái nhìn tài tình, mà bây giờ lại bị Hạ Tưởng nhẹ nhàng đẩy, chỉ dùng sự kiện Trần Diễm đã có thể làm cho y phải bất an, xem như y đã được nếm thủ đoạn cay độc của Hạ Tưởng.
Mất đi sự điềm tĩnh trước kia, Vương Hướng Tiền bị Hạ Tưởng điểm danh phụ trách hành động đặc biệt, hắn lo lắng Hạ Tưởng sắp đặt cạm bẫy, dù sao hành động đặc biệt là việc cố sức cũng không làm tốt, ngoài việc đắc tội với người khác thì không có lợi gì cả, hơn nữa bây giờ y không thể thoát ra sự việc Trần Diễm, thì làm gì có tâm trí mà phụ trách hành động đặc biệt? Vừa lúc Hạ Tưởng mở miệng hỏi y có khó khăn gì không, y liền thuận thế nói:
- Chủ tịch, vì lý do cá nhân, thật dự có chút khó khăn…
Hạ Tưởng khẽ mỉm cười:
- Có khó khăn thì nói, bộ máy chính phủ là một tập thể đoàn kết, nếu như anh thật sự có khó khăn không tiện phụ trách hành động đặc biệt, thì có thể nói ra.
Lời của Hạ Tưởng thật hợp với ý của Vương Hướng Tiền, lúc này y nói tiếp:
- Nếu như có thể sắp xếp Phó chủ tịch khác phụ trách, tôi rất cảm ơn sự thông cảm của Chủ tịch.
Hạ Tưởng gật đầu:
- Con người ai cũng có lúc khó khăn, có thể hiểu được.
Hắn quay lại hướng các Phó chủ tịch
- Đồng chí nào chủ động xin đi giết giặc, phụ trách hành động đặc biệt?
- Để tôi phụ trách được rồi
Lập tức có người trả lời.
Mọi người đều nghĩ là hành động đặc biệt không phải là việc có lợi có thể đạt thành tích, không có Phó chủ tịch chủ động xin giết giặc, cuối cùng Hạ Tưởng phải chỉ mặt phân công, coi hành động đặc biệt như một nhiệm vụ mới được. Mọi người cũng không hiểu vì sao Hạ Tưởng dễ dàng bỏ qua cho Vương Hướng Tiền, nếu như Hạ Tưởng kiên quyết chỉ định Vương Hướng Tiền, thì Vương Hướng Tiền nhất định phải tiếp nhận hành động đặc biệt.
Quy củ của quan trường là: Lệnh của Chủ tịch, không thể không theo!
Không ngờ, Mã Hoài Minh lại chủ động xin đi giết giặc, yêu cầu tiếp nhận hành động đặc biệt, làm không ít người mở to mắt.
Có kẻ tranh công, có kẻ tranh lợi, nhưng không ngờ có kẻ tranh giành cục diện rắm rối như vậy?
Tuy nhiên sau đó mọi người hiểu ra sự sắp đặt tinh ý của Hạ Tưởng, thì không khâm phục sự cao minh và sâu sắc của Hạ Tưởng. Hạ Tưởng gật đầu khen ngợi Mã Hoài Minh:
- Đồng chí Hoài Minh xung phong nhận nhiệm vụ nặng nề, đáng được biểu dương. Tôi hy vọng các đồng chí cũng phải suy nghĩ vì đại cục, xung phong nhận việc, cống hiến để kiến thiết tỉnh Tây.
- Không nên gặp khó khăn thì lùi bước, bản sắc cách mạng Đảng Viên Đảng Cộng Sản chính là không sợ khó khăn, nghiêm trị việc thải chất ô nhiễm ở tỉnh Tây thật sự là điều khó khăn, nhưng vẫn cần có đồng chí dũng cảm tiến tới, đồng chí Hướng Tiền tạm thời có khó khăn, tôi cũng có thể hiểu được, vậy thì đồng chí Hoài Minh phụ trách hành động đặc biệt này.
Hạ Tưởng nói một câu quyết định mọi chuyện, quyết định Mã Hoài Minh là người phụ trách hành động đặc biệt, kết thúc ở đây, hội nghị thường vụ chính phủ hôm nay cho dù thành công viên mãn, nhưng nếu như không có thêm vấn đề gì để thảo luận, buổi hội nghị của Hạ Tưởng hôm nay cũng xem như là chưa đạt được thành công, mặc dù đã xác định được hành động đặc biệt xử lý chất thải, nhưng hành động đặc biệt là hành động do chính phủ chỉ định, Hạ Tưởng chỉ thuận thế tiếp nhận, cũng không thể coi là thành tích của hắn.
Sau khi Hạ Tưởng chỉ định Mã Hoài Minh xong, thì lại chuyển đề tài, nói một câu làm mọi người có mặt trong hội trường đều ngạc nhiên:
- Đồng chí Hoài Minh phụ trách hành động đặc biệt, là chuyện tốt, nhưng đồng chí Hoài Minh cũng không được phân công quản lý việc bảo vệ môi trường, do đồng chí phụ trách thì dường như rất khó sắp xếp hành động thống nhất với Bộ bảo vệ môi trường.
Lời của Hạ Tưởng là lời nói thật, nếu không phân công Phó Chủ Tịch phụ trách quản lý bảo vệ môi trường, xử lý chất thải thì nếu cấp dưới không phối hợp hành động, Mã Hoài Minh cũng không có cách gì. Không quản lý thì không có quyền phát ngôn, Phó Chủ Tịch cũng không thể làm gì người ta.
Đối với tỉnh Tây mà nói, Cục bảo vệ môi trường thật ra là chức quan béo bở, công việc bảo vệ môi trường của tỉnh Tây so với các tỉnh khác thì có vài phần quan trọng hơn, nắm quyền sinh sát các chủ mỏ than, không quan trọng sao được? Vì vậy bình thường việc bảo vệ môi trường của các tỉnh đều do các Phó Chủ Tịch thông thường phân ra quản, chỉ có Tỉnh Tây là do Phó Chủ Tịch thường vụ nắm giữ.
Lời của Hạ Tưởng, ám chỉ rất nhiều ý, khiến Vương Hướng Tiền trong lòng căng thẳng, không được, bị lừa rồi, Hạ Tưởng muốn tiếp tục lấy y khai đao, muốn làm suy giảm quyền lực trong tay y, nghĩ tới việc này, Vương Hướng Tiền mặc kệ, không được, tuyệt đối không để cho Hạ Tưởng xâm phạm, y vừa muốn mở miệng nói, không ngờ Hạ Tưởng không cho y cơ hội.
- Xét đồng chí Vương Hướng Tiền thời gian gần đây có thể có nhiều việc, hoặc là gặp phải nhiều việc ngoài ý muốn, tôi đề nghị, phân công đồng chí Hoài Minh quản lý bảo vệ môi trường giúp đồng chí Vương Hướng Tiền, đồng chí Hướng Tiền có ý kiến gì không? Các đồng chí cũng có thể phát biểu ý kiến.
Vương Hướng Tiền há miệng thở dốc, không nói một lời, không phải không muốn nói, mà là bị nghẹn lời không thể nói ra được. Vả lại cũng là ám chỉ của Hạ Tưởng quá trực tiếp và mãnh liệt, rõ ràng ám chỉ sự kiện Trần Diễm có thể tiếp tục kéo dài, mà y đã dấn sâu vào khó có thể thoát thân ra được, sự hoảng sợ trong lòng y từ trước đến nay chưa từng mãnh liệt như vậy.
Chẳng lẽ, sự kiện Trần Diễm thật sự liên lụy đến tiền đồ của y? Sẽ thật sự thành chuyện lớn? Vương Hướng Tiền nổi sóng gió trong lòng, còn tâm trí đâu mà lo đến việc phân công quản lý môi trường?
Dưới sự uy hiếp cực mạnh của chuyện Trần Diễm, Vương Hướng Tiền bị Hạ Tưởng bày bố giống như rối gỗ, đẩy khỏi Bộ bảo vệ môi trường, mà lý do của Hạ Tưởng cũng rất thuyết phục, ai bảo y không tiếp nhận phụ trách hành động đặc biệt.
Vương Hướng Tiền đã hạ vũ khí đầu hàng dưới thủ đoạn của Hạ Tưởng, sau ván thứ nhất đã bị sự kiện Trần Diễm ảnh hưởng đến danh vọng, giờ lại bị suy yếu quyền lực.
Sau đó, Vương Hướng Tiền càng nghĩ càng nghẹn khuất, bị Hạ Tưởng giỡn cợt chưa tính, sự kiện Trần Diễm vẫn còn như một gánh nặng lớn đè lên lưng, ép y không thể thở nổi, rốt cuộc phải làm thế nào?
Vương Hướng Tiền gõ cửa văn phòng Lôi Trị Học, cần nói chuyện với Bí thư Lôi, không thể để Hạ Tưởng vừa lên đảm nhiệm liền đắc ý.
Lôi Trị Học không ngờ Vương Hướng Tiền tức giận như thế, ông ta thì ngược lại, tinh thần nhàn hạ an ủi Vương Hướng Tiền:
- Hướng Tiền, không cần cuống cuồng, sự kiện Trần Diễm không bao lâu nữa là sẽ có một kết quả ngoài dự đoán của mọi người.
Vương Hướng Tiền hiểu ý của Lôi Trị Học, nghĩ thông suốt điểm mấu chốt, mỉm cười nói:
- Tôi vì quá quan tâm mà tâm trí rối loạn, quên mất thủ đoạn của Trần Diễm…