Trên vực, ở trên cao không thắng cái lạnh. Không phải là bởi vì gió lạnh, mà bởi vì nhân tình lạnh ấm.
“Vương gia, tại hạ chờ đợi đã lâu!” Người áo đen lạnh lùng nhìn Hiên Viên Triệt, trong giọng nói lộ ra tức giận và lạnh như băng. Mặt mũi bởi vì tức giận mà khẽ vặn vẹo. Nhìn qua quái dị dọa người.
Hiên Viên Triệt tỉnh táo, lạnh lùng nhếch miệng, tựa hồ đang cười nhạo hắn không biết tự lượng sức mình. Hắn một thân một mình ở phía trước, từ đàng xa nhìn lại, trên người hắn phát ra uy nghiêm và cao quý tự nhiên, không cho người xâm phạm.
Hiên Viên Triệt cao giọng hỏi: “Không biết các hạ muốn gặp vì chuyện gì? Bổn vương công vụ bận rộn, không có thời gian hao tổn với ngươi!”
Không hỏi sinh tử của nàng, chẳng qua là quan tâm thời gian quý giá và tôn nghiêm hoàng quyền của hắn. Mặc dù Lưu Quân Dao hiểu chẳng qua là kế dụ địch, nhưng lòng cũng khó tránh khỏi sinh lạnh lẽo.
“Ha ha ha. . . . Vương gia thật là cần cù vì dân! Lại không để ý sống chết của vợ kết tóc, trong đầu vẫn nghĩ đến quốc gia đại sự. Công và tư rõ ràng như vậy thật là khó được!” Người áo đen chậm chạp không vào vào chánh đề, luôn nói chuyện không đâu, làm cho người ta không hiểu.
Hiên Viên Triệt không táo bạo giống mới vừa rồi. Ánh mắt hắn lạnh lùng giống như một thanh kiếm bén bắn về phía người áo đen, môi mỏng hé mở, lãnh khốc nói: “Đừng nói nhảm, bắt cóc vương phi chỉ vì tiền tài thôi, nói đi! Muốn bao nhiêu?”
Người áo đen khinh miệt cười một tiếng, lắc đầu một cái, nói: “Ha ha ha. . . Vương gia thật đúng là rất thương vương phi! Không biết Vương gia cảm thấy nàng đáng bao nhiêu đây?” quả nhiên là kẻ tội phạm, lập tức vấn đề ném về cho Hiên Viên Triệt.
Kiên nhẫn của Hiên Viên Triệt rốt cuộc hao hết, hắn cất bước tiến lên, thị vệ sau lưng cũng đi theo về phía trước, đột nhiên, người áo đen lôi kéo Lưu Quân Dao bước nhanh lui về vách đá phía sau. Giận hô: “Đừng tới đây, tới nữa liền đẩy nàng xuống!”
Người áo đen nổi giận, Hiên Viên Triệt ngoắc tay về phía sau, thị vệ không dám hành động thiếu suy nghĩ. Hiên Viên Triệt áp chế lửa giận mênh mông trong lòng, hỏi: “Ngươi rốt cuộc là mục đích gì?” xa xa, hắn có thể cảm giác được nội lực trên người người áo đen. Có thể thấy được võ công của hắn cao cường. Hẳn không phải là giặc cướp bình thường.
Người áo đen lạnh lùng nói: “Ta muốn Đằng Long đồ!”
Mọi người cả kinh. Giang hồ đồn đãi người có Đằng Long đồ, được thiên hạ!
Nhưng Đằng Long đồ bị một nữ tử thần bí thắng đi, mặc cho nhân sĩ giang hồ điều tra cẩn thận thế nào, cũng không có kết quả!
Hiên Viên Triệt cười lạnh nói: “Các hạ nói đùa, vì sao Bổn vương lại có Đằng Long đồ?”
“Lúc này Vương gia không có, cũng không đại biểu sau này sẽ không có nha! Lấy năng lực của Vương gia, tìm được Đằng Long đồ không phải dễ như trở bàn tay sao? Ngươi rốt cuộc có đáp ứng hay không?” Người áo đen không biết là thần thánh phương nào. Cũng không biết hắn có mục đích gì. Nhưng hắn nhất định muốn lợi dụng Hiên Viên Triệt tìm kiếm Đằng Long đồ.
“Ngươi đừng mơ tưởng uy hiếp Bổn vương!” Hiên Viên Triệt vung ống tay áo lên, giận không kềm được.
Tay người áo đen vừa động, máu màu đỏ từ trên cổ Lưu Quân Dao chảy xuống, ‘ hít ’ Lưu Quân Dao không nhịn được hừ nhẹ!
Hiên Viên Triệt thấy một màn như vậy, trong lòng có chút dao động, hắn lảo đảo bước về trước ra một bước, người áo đen lập tức hét ngừng hắn, cả giận nói: “Không cho tới đây, tới nữa ta liền giết nàng!”
Hiên Viên Triệt há lại sẽ nghe hắn định đoạt, hắn từng bước từng bước ép về phía người áo đen, cũng không để ý Lưu Quân Dao chảy máu ít nhiều. Người áo đen kèm hai bên nàng lui về phía sau từng bước từng bước, chân trượt, một tảng đá lăn xuống vách núi. Hắn quay đầu lại nhìn về vực sâu không đáy, lại quay đầu lại nhìn chằm chằm Hiên Viên Triệt từng bước tiến tới gần.
Khi người áo đen chuẩn bị ra sức đánh một trận thì Hiên Viên Triệt dừng lại ngoài ba thước, hai mắt lạnh như băng khóa chặt ở trên mặt người áo đen, ánh mắt liếc thấy khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Lưu Quân Dao. Trong lòng hắn trầm xuống, nhưng lại lập tức khôi phục bộ dáng lạnh như băng.