Quan Quân Tháo Hán Quá Mãnh

Chương 1

Trước Sau

break

Ở lối vào, truyền tới tiếng thút thít của một cô gái và tiếng thở dốc thô bạo của một người đàn ông, áo quần nằm rải rác trên mặt đất, có cả đồ lót của đàn ông và đồ lót của phụ nữ.

Người đàn ông cao lớn mạnh mẽ trần truồng, các cơ bắp ở lưng phình ra, từ phía sau ép chặt cô gái nhỏ nhắn trần truồng, giống như một con thú đang động dục, ©ôи th!t to cứng nhắm vào cái lỗ hoa huyệt ướt, "phụt” một tiếng, hung ác đút vào.

"Ha Đừng… Trướng quá!" Nhan Dao kêu lên, cảm giác như mình sắp bị ©ôи th!t của người đàn ông này ch!ch chết đi.

"Ha....Con điếm nhỏ này, em khít quá… ©ôи th!t của tôi ch!ch em sướиɠ chứ?" Hoắc Lỗi bị hoa huyệt mềm mại ướt át và chặt chẽ kẹp chặt mà gầm lên, da đầu tê dại, gân xanh trên cánh tay rắn chắc bằng đồng của anh nổi lên: “Chết tiệt, mới có một tháng chưa ch!ch mà hoa huyệt này lại khít đến thế."

Nói xong, anh nắm lấy vòng eo gầy gò của cô, eo hông tăng sức mạnh, chợt điên cuồng nhấp.

"Tên khốn kiếp, anh tránh ra!" Nhan Dao khóc lóc, nước mắt chảy đầy mặt.

Mặc dù hoa huyệt của cô đã bị ©ôи th!t to này ch!ch sướиɠ muốn lên thiên đường, cô vẫn cắn môi để giữ cho mình không rêи ɾỉ, cô chống cự rất nhiều bằng cách dùng ngón tay cào lên cơ cánh tay của người đàn ông quanh eo cô, cố gắng khiến anh buông mình ra.

“Tránh ra? Em chắc chứ? l*и em bú chặt tôi như vậy, đói lắm sao?" Khuôn mặt đẹp trai góc cạnh của người đàn ông trông rất khó coi, anh dập rất mạnh vào lỗ tử ©υиɠ: “Đĩ nhỏ à! Hôm nay tôi sẽ đút no hoa huyệt nứng này của em!"

"Hừ...Đừng! Tôi không cần anh nữa!" Nhan Dao không ngừng run rẩy trước sự mạnh mẽ của người đàn ông, đầu choáng váng, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy buồn bã, cô vừa khóc vừa hét lớn: “Đồ bại hoại! Tôi không cần anh… ưm ah ah…”

Đồ đại bại hoại! Rời đi mà không nói tiếng nào! Bây giờ đột nhiên quay lại và nói muốn kết hôn với cô.

Cô không còn tin tưởng anh nữa!

"Tôi không cho phép!" Hoắc Lỗi cảm thấy đau lòng khi nghe thấy mấy lời này, đôi mắt sắp nứt ra vì tức giận.

Anh duỗi lòng bàn tay to ra nắm lấy cằm cô, quay đầu lại, mãnh liệt hôn lên đôi môi mỏng manh của cô, ngăn chặn những lời tiếp theo của cô, gầm lên: "Em không muốn cũng phải muốn ! Hôm nay tôi phải ch!ch nát người em, ch!ch nát cái bướm da^ʍ đãиɠ của em! Ch!ch em đến khi em chịu không nổi nữa mới thôi!!!"

Cảm xúc của anh mất kiểm soát, khuôn mặt dữ tợn, chiếc lưỡi dày đang khuấy động dữ dội trong cái miệng nhỏ của cô, câu lấy đầu lưỡi nhỏ mềm mại và mυ"ŧ mạnh, như là đang hận không thể nuốt cô vào bụng luôn vậy.

Khi anh rời đi, cô còn ngọt ngào gọi anh là chồng, còn da^ʍ đãиɠ chủ động banh hoa huyệt ra cho anh ch!ch.

Anh chỉ làm nhiệm vụ khẩn cấp trong một tháng, khi anh quay về thì cô lại thay lòng.

Quả nhiên là lòng dạ đàn bà khó dò như kim dưới đáy biển.

Trêu chọc anh, thế đời này cô đừng hòng thoát khỏi anh!

"Ha...Hmmm.."Cái miệng nhỏ nhắn của Nhan Dao bị người đàn ông chặn lại, hoa huyệt mềm mại bên dưới cũng bị ©ôи th!t thô to của người đàn ông ch!ch mạnh, cả người choáng váng, kɧoáı ©ảʍ tiếp tục tích tụ, nước dâm lần lượt phun ra, gần như không chịu nổi.

"Chết tiệt! Lại phun nước rồi! Con đĩ nhỏ này, thế mà em còn nói không cần tôi à?" Hoắc Lỗi buông cái miệng nhỏ sưng đỏ của cô ra, cắn vào bờ vai trắng nõn của cô: “Ưm! phê ©ôи th!t quá! Nước dâm xối ướt hết cả cu…. A ch!ch mẹ… ch!ch chết em..."

 

break
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc