Quản Lý Ký Túc Xá Bị Đám Nam Sinh Chơi Đến Cao Trào

Chương 2: Ngực Trướng Sữa, Sữa Chảy Ra Ướt Hết Quần Áo, Cả Người Đều Là Mùi Sữa

Trước Sau

break

 

Vừa bước vào cửa ký túc xá vợ chồng hai người đã nhìn thấy một người phụ nữ trung niên trang điểm nhẹ nhàng, gương mặt hiền lành phúc hậu chủ động đi đến đón tiếp.

 

“Là cô Trần phải không nhỉ? Chào cô, vẻ ngoài của cô rất tiêu chuẩn.”

 

Sau khi Chị Lâm nhìn thấy Trần Vân Vân thì trong mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã thu lại toàn bộ biểu cảm của bản thân, ánh mắt bà ấy chuyển sang người đàn ông cao lớn đứng bên cạnh cô: “Người này chắc là người yêu của cô nhỉ? Nhìn vẻ ngoài cũng khá đẹp trai đó, là một người đàn ông vạm vỡ nhỉ.”

 

“Cảm ơn chị...”

 

Lần đầu tiên Trần Vân Vân gặp được một người xa lạ chào hỏi nhiệt tình với mình như vậy nên cũng thấy có chút hồi hộp, “Chị ơi, em phải xưng hô với chị thế nào đây ạ?”

 

“Cô cứ gọi tôi chị Lâm là được.”

 

Chị Lâm nhìn Trần Vân Vân, trên mặt lộ rõ sự vui vẻ: “Tôi là quản lý cũ của ký túc xá nam này, nhưng con dâu ở nhà vừa mới sinh, nên tôi phải về nhà chăm sóc hai mẹ con con bé.”

 

Trần Vân Vân gật đầu, tỏ ý bản thân đã hiểu, sau đó dịu dàng gọi một tiếng “chị Lâm.”

 

Sau khi nhận ra Trần Vân Vân đang hồi hộp chị Vân nhanh miệng nói: “ŧıểυ Vân nè, cô cũng đừng lo lắng quá làm gì. Thật ra làm quản lý ký túc xá cũng chẳng có gì khó đâu.”

 

Chị Lâm giải thích vài việc lặt vặt hằng ngày người quản lý phải làm, sau đó dẫn hai người họ đi đến căn phòng đầu tiên phía bên trái của ký túc xá nam.

 

Chị Lâm mở cửa ra, bên trong rất sạch sẽ, có một chiếc giường đôi, có một cái bàn gỗ và hai băng ghế, chỗ mép giường có có một phích nước nóng hơi cũ.

 

Không có nhà bếp, không có phòng tắm, cũng chẳng có nhà vệ sinh.

 

Chị Lâm nhìn thấy hai vợ chồng Trần Vân Vân không nói gì nên nhanh chóng giải thích, “Chỉ cần đi ra đến đầu hành lang sẽ có nhà vệ sinh và nhà tắm thôi.”

 

“Làm quản lý ký túc xá cũng hơi cực một chút, bình thường thì phải đợi học sinh ngủ hết, sau đó cô cầm theo thẻ nhân viên đến đó là có thể dùng nước miễn phí rồi.”

 

Chị Lâm nhiệt tình giải thích, “Thẻ nhân viên của cô còn có thể dùng cơm miễn phí ở nhà ăn của đại học đấy, một ngày ba bữa đều được.”

 

Chị Lâm đối với cô tốt như vậy cũng không phải là không có nguyên do, nếu bên đây không thể chuyển giao công việc thì bên phía con dâu cũng khó mà nói chuyện rồi.

 

Nhưng vẫn phải cẩn thận một chút, tránh dọa cô gái trẻ tuổi này chạy mất.

 

Thật ra trong lòng chị Lâm cũng khá rầu rĩ, hiện tại người quản lý ký túc xá cũng không dễ tuyển, người lớn tuổi quá thì bên phía lãnh đa͙σ không muốn nhận, người trẻ tuổi thì đều chê tiền lương thấp.

 

Mấy hôm nay cũng đã hụt mất vài người rồi.

 

May mà có vị lãnh đa͙σ nào đó ở trên nói có người trong nhà đồng ý nhận việc, mà lại còn là mọt người có thể chịu khó chịu khổ.

 

Nếu không chỉ e chị Lâm cũng không thể thôi việc được.

 

Chị Lâm nắm lấy bàn tay Trần Vân Vân, liên tục nói những lời nói cực kỳ dễ nghe.

 

Chị Vân cũng chẳng sợ phí nước bọt, chỉ cần có thể khiến cho cô gái trước mặt này yên tâm thì người phụ nữ này cũng có thể nhanh chóng thu dọn đồ đạc về nhà ẵm đứa cháu nội mũm mỉm thơm tho của mình rồi.

 

Chẳng biết bị chị Lâm lôi kéo lải nhải bao lâu mà Trần Vân Vân cũng đã bắt đầu thấy đau đầu.

 

Cô đau đầu đi theo chị Vân hết chỗ này đến chỗ khác, không lâu sau đã trực tiếp nhận được thẻ nhân viên, tiếp đó là nhìn theo bóng lưng chị Lâm rời đi.

 

Đến khi cô quay về ký túc xá nam đã thấy chồng mình tay chân nhanh nhẹ sắp xếp xong đâu đó hành lý cho mình cả rồi.

 

Giường chiếu đã được trải phẳng, quần áo được treo trong tủ, ngay cả phích nước nóng cũng được châm đầy.

 

“Sao anh...” ánh mắt Trần Vân Vân hiện lên nét dịu dàng, còn có chút ươn ướt, trong lòng ngập tràn cảm động.

 

“Em còn đau không?”

 

Tô Viễn nhanh hơn cô một bước đi đến đóng cửa lại, cánh tay rắn chắc ôm chặt cô vào lòng, không hề có sự thô lỗ hay hấp tấp như một người đàn ông nông dân, thay vào đó chỉ có sự ấp áp và quan tâm, “Sao đi lâu thế, chắc em mệt rồi nhỉ.”

 

Bên tai Trần Vân Vân nhanh chóng ửng đỏ, cơ thể mềm mại đầy mùi sữa thuận thế ngã vào lòng của anh, cô dịu dàng nói, “em đau,”

 

Đầu vú của cô cách một lớp quần áo liên tục bị cọ xát, cảm giác đau đớn càng lúc càng tăng, nếu nghe kỹ còn có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng sữa chảy.

break
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc