Lúc này Mông Nhạc vẫn còn chưa rõ là xảy ra chuyện gì, hỏi:
- Chuyện là sao? Tụi mày đang giở trò quỷ gì vậy, sao tao chưa thấy rõ?
- Nhìn không rõ thì thôi, sau này sẽ hiểu.
Trương Khác mỉm cười, cũng không nghĩ lúc này giải thích nhiều cho Mông Nhạc, chỉ là nói với hắn:
- Tụi mày nhắc nhở Thời Học Bân một chút, gái ở hộp đêm mặc kệ đẹp thế nào, thỉnh thoảng tiếp xúc một chút cũng được, nhưng đừng nghiêm túc quá...
Đàn ông chung quy dễ bị vẻ đẹp bề ngoài của phụ nữ mê hoặc, tiểu tử Thời Học Bân giỏi nói lời đường mật, nhưng còn chưa chính thức yêu đương qua một lần. Trương Khác rất lo lắng cho hắn.
Không quản Vương Hải Túc xuất phát từ dụng tâm thế nào, hắn làm như vậy, ít nhiều có chút không thích hợp, hắn tốt xấu cũng là tiến sĩ tốt nghiệp ĐH Đông Hải, tại ĐH Đông Hải làm qua hai năm giảng viên, không nghĩ tới hắn có quan hệ rất thân thiết với gái ở hộp đêm.
Trước đó Trương Khác chỉ điểm Vương Hải Túc đi quen Hồ Kim Tinh, vẫn là thuận lợi đẩy một phát, là phúc hay họa, đều nằm trong lòng bàn tay Vương Hải Túc. Nếu lúc này Vương Hải Túc thiêu thân lao đầu vào lửa, bỏ mình lao qua đây, Trương Khác cũng không ngại lửa cháy thêm dầu.
Trương Khác thoát email, đứng lên nói với Mông Nhạc, Đỗ Phi:
- Mời tụi mày đi uống một ly, việc ở đây không cần tự bản thân làm, phải học cách buông tay cho người khác làm...
Đỗ Phi gật đầu:
- Mới một tuần, tụi tao còn chịu đựng được, nhưng rất muốn mời người quản lý chính thức đến quản lý tiệm Internet, Cty Sáng Vực cùng phòng làm việc CLB Công Trùng cũng phải tách ra với quản lý của tiệm Internet...
Đỗ Phi cùng Mông Nhạc về phòng quản lý, mặc vào áo khoác, rồi theo Trương Khác đến 1978 uống rượu.
Tôn Tĩnh Mông nhíu mày, cô đang tỉ mỉ lau chùi một ly thủy tinh trong suốt. Khi cô nghiêm túc làm chuyện gì thì thường hay nhăn mũi, Trương Khác đi tới trước quầy bar cô mới chú ý tới, khẽ thở dài một tiếng:
- Sao lại là anh? Làm tôi giật mình.
- Tôi tới lấy dây giầy.
Trương Khác chỉ vào dây giầy Tôn Tĩnh Mông đang dùng để cột tóc, cười nói.
- À, buổi chiều vội vàng ra ngoài, không tìm thấy dây buộc tóc, nên mượn dây giầy của anh dùng một chút. Mời các anh uống rượu. - Tôn Tĩnh Mông lấy ba ly thủy tinh đặt lên quầy bar.
- Này, nếu cô vĩnh viễn đều dịu dàng dễ thân như thế, con trai thích cô sẽ rất nhiều...
Qua 11 giờ, 1978 sẽ đóng cửa chính, chỉ chừa một cửa nhỏ cho khách quen ra vào, cơ bản sẽ trước 12 giờ kết thúc một ngày kinh doanh, bọn Trương Khác là nhóm khách cuối cùng rồi.
- Uống hết ly rượu này thì về.
Trương Khác nói:
- Chờ cô về cùng luôn.
Uống rượu rồi, Đỗ Phi cùng Mông Nhạc còn muốn về tiệm Internet trước một chuyến, Trương Khác cùng Tôn Tĩnh Mông về chung cư trước.
Buổi sáng hôm qua chung cư Thanh Niên mới bố trí đồ đạc các thứ xong, cũng buổi chiều hôm qua mới dọn vào ở.
Lúc này trăng sáng sao thưa, đèn đường sáng rực, bóng người dưới ánh đèn chợt dài chợt ngắn, chợt trước chợt sau. Tôn Tĩnh Mông giẫm lên bóng của Trương Khác, lúc cách Trương Khác thật xa, lúc dán lại gần, lúc theo ở phía sau, lúc đi tới đằng trước, trông cô có vẻ rất thích thú.
****
Âm thanh điếc tai len lỏi mỗi ngóc ngách. Thời Học Bân, Đổng Dược Hoa đứng trên lan can lầu hai, nhìn các đôi nam nữ kích tình giãy dụa tại sân nhảy dưới lầu. Cô gái dựa vào Thời Học Bân mặc bộ đồ bó màu đen, vóc người yểu điệu mà thon dài, tóc dài đến dưới vai khoảng 10 cm, áo khoác đỏ khoát lên lan can, tiếng nhạc trong đại sảnh rất hỗn tạp, cô gái và Thời Học Bân nói chuyện cũng phải áp sát miệng vào tai đối phương, làm cho quan hệ giữa hai người nhìn qua rất thân mật.
Vương Hải Túc ngồi ở phía sau hút thuốc, nhìn cô gái thỉnh thoảng nghiêng qua gương mặt thanh tú, khóe môi khẽ nhếch lên nụ cười. Một cô gái như thế, nếu không phải gặp được ở trong hộp đêm, ai cũng sẽ không tin cô là một cô gái thường xuyên lui tới những nơi đó. Hồ Kim Tinh cũng đang nhìn cô gái bên cạnh Thời Học Bân, thỉnh thoảng lấy cô gái bên cạnh ra so sánh, thoáng có chút thất vọng.
Đổng Dược Hoa rất ít đi ra ngoài chơi, cũng khá ngại ngùng, Vương Hải Túc nói muốn giới thiệu gái cho hắn làm quen, hắn liền khước từ. Đổng Dược Hoa cảm thấy khó hiểu, Vương Hải Túc tại ĐH Đông Hải học xong tiến sĩ, sau đó ở lại trường dạy hai năm, rồi ra ngoài mở công ty riêng, sao lại quen thuộc với những hạng gái ở hộp đêm này như thế? Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng trong lòng hắn vẫn rất ước ao có một cố gái như thế để thân mật.
Cô gái kia kéo Thời Học Bân đi sàn nhảy dưới lầu khiêu vũ, Đổng Dược Hoa liền rời khỏi lan can ngồi vào giữa Vương Hải Túc cùng Hồ Kim Tinh.
Vương Hải Túc khó hiểu hỏi Hồ Kim Tinh:
- Sao cậu lại không quen với bọn Trương Khác, Đỗ Phi? Lần trước Trương Khác ở trong nhà hàng Hàn Quốc động thủ đánh hai người Hàn Quốc, nghe nói còn là thị trưởng Hồ, chú của cậu đích thân đến đồn công an ở phố Mã Nguyên giải quyết chuyện này...
Thân phận bên ngoài như Trương Khác, Đỗ Phi, Vương Hải Túc hắn muốn đi hỏi thăm tự nhiên không khó, một người là con trai của Trương Tri Hành, phó thị trưởng Thường vụ Tân Vu, một người là con trai của Đỗ Tiểu Sơn, trưởng phòng tổ chức TP. Hải Châu.
Nghe được tên của Trương Khác, Hồ Kim Tinh nhịn không được muốn cau mày. Hắn vẫn là từ chỗ cán bộ học sinh của Hội Sinh viên biết được gia thế của Trương Khác -- nhà ai có ai đang làm quan hoặc mở công ty ở trong Chính phủ, tin tức của Hội Sinh viên tương đối linh thông.
Nói đến cùng hắn cũng chỉ ngứa mắt khi thấy thằng đó và Trần Phi Dung cả ngày cứ dính vào nhau mà thôi, thật đúng là không hiểu được chú lại ra mặt giúp chùi đít cho thằng đó, cũng chưa cùng chú nhắc tới trong trường học có hai người này, lại không ở cùng một viện, cũng không phải cùng một khóa, cũng hầu như không có sự cùng xuất hiện gì.
Cũng chỉ là phó thị trưởng của Tân Vu, một địa phương tồi tàn mà thôi, ai cũng biết chênh lệch giữa Tân Vu cùng Kiến Nghiệp lớn thế nào.
Ánh đèn nê ông xoay tròn quét qua khuôn mặt u ám, Hồ Kim Tinh cầm chai bia, không đáp lại câu hỏi của Vương Hải Túc.
Vương Hải Túc hiểu được nhắc tới Trương Khác làm cho Hồ Kim Tinh không quá cao hứng. Hắn không rõ lắm giữa hai người này có ân oán gì, liền giục cô gái bên cạnh kéo Hồ Kim Tinh đi khiêu vũ, còn hắn thì kéo Đổng Dược Hoa không có gái đi ra sân thượng bên ngoài lầu hai hút thuốc.
- Trương Khác, Đỗ Phi bình thường không nói chuyện trong nhà với các cậu sao?
Vương Hải Túc đư một điếu thuốc cho Đổng Dược Hoa, đổi lại bình thường, hắn sẽ không để ý tới đám thanh niên choai choai này. Có thời gian rảnh thế này, còn không phải là đến cổng trường tán gái sao.
- Họ bình thường đều rất khép mình.
Đổng Dược Hoa cũng không có lòng cảnh giác gì với Vương Hải Túc, ba Trương Khác là phó thị trưởng Tân Vu, ba Đỗ Phi là trưởng phòng tổ chức Thành ủy Hải Châu, hắn vẫn mới vừa nghe Vương Hải Túc nói mới biết được, cũng không có nghĩ đến điểm gì khác:
- Cũng không có ai sẽ cố ý đi hỏi, nhưng có một số việc cũng nhìn ra được, người thân của Trương Khác giữ chức vụ cao tại Thế Kỷ Cẩm Hồ, nói chung không đơn giản là được. . .