Sony là một trong bốn nhà phát hành âm nhạc lớn trên thế giới, cấp quyền tiêu thụ âm nhạc bản quyền cho Âm nhạc toàn cầu cũng là âm nhạc thuộc sở hữu của Sony, vì thế mà Sony không tiện ra mặt kiện Cẩm Hồ xâm phạm bản quyền, RIAA là đại biểu tốt nhất. Chẳng ngờ, tưởng lấy RIAA có thể dọa Cẩm Hồ rút lui khỏi Bắc Mỹ, vậy mà các doanh nghiệp kinh doanh trên internet thế lực tư bản mới lại ngả theo phía Cẩm Hồ, khiến danh tiếng của thương hiêu Idea tăng vọt, lượng tiêu thụ Iplayr tăng lên theo, từ tháng 3 lượng tiêu thụ máy nghe nhạc của doanh nghiệp Nhật bắt đầu có sụt giảm nhỏ.
Sony và RIAA cuống cả lên, điều chỉnh sách lược, đem kiện cáo xâm phạm bản quyền chĩa vào các doanh nghiệp cung cấp nguồn âm nhạc miễn phí, không chỉ RIAA, Sony có thể quang minh chính đại ra trận, phát động hơn 10 vụ kiện ở Nhật.
Lần này thì bọn họ đánh đúng chỗ rồi, sau khi nguồn cung âm nhạc miễn phí giảm mạnh, lượng tiêu thụ Iplayr đang tăng vòn vọt tạm thời chững lại.
Trì Tá Tú Tàng hiểu rõ ngọn ngành toàn bộ sự việc này, còn dùng thế lực của Mitsui ngầm hỗ trợ, nhìn thấy lượng tiêu thụ của Iplayr bị trấn áp, bọn chúng đều cho rằng trận chiến đầu tiên đã thắng.
Trung Thôn Dụ Chi người ra mặt cho phía Sony ở việc này thì nhìn sự việc theo lập trường Sony, Trì Tá Tú Tàng xen lẫn ân oán cá nhân. Ai ngờ khoái cảm chiến thắng chưa duy trì được một tháng đã bị đánh tan, phát hiện ra thắng lợi chỉ là nhầm tưởng.
Áp chế được lượng tiêu thụ của Iplayr, nhưng các trang web âm nhạc trực tuyến bị Sony thanh trừng, khiến giá trị thị trường của Âm nhạc toàn cầu tăng vọt, đó mới là chỗ dựa căn bản để Cẩm Hồ dám lớn tiếng báo một cái giá không tưởng với Microsoft, tính ra Cẩm Hồ phải cám hơn Sony nhiều.
Từ đầu tới cuối Cẩm Hồ đều hưởng lợi lớn, nghĩ thấu điều này, Trì Tá Tú Tàng uất tới hộc máu.
Điều đầu tiên Trì Tá Tú Tàng nghĩ tới cũng là phá hỏng giao dịch giữa Cẩm Hồ và Microsoft, Toshiba và Samsung tham dự trận doanh của Iplayr đã khiến doanh nghiệp Nhật mất đi ngôi vương ở thị trường máy nghe nhạc cầm tay rồi, giờ có thêm Microsoft chẳng phải mọi nỗ lực trước kia của hắn đều uổng phí?
Trong mắt Trì Tá Tú Tàng, Cẩm Hồ quật khởi 5 năm qua hoàn toàn là được hưởng bóng mát từ cây đại thụ TI, chưa nói đâu xa, không có TI, Trung Tinh Vi Tâm muốn bằng vào năng lực của mình nâng cao trình độ chế tạo tinh viên mất 10 năm nữa, nếu để Cẩm Hồ dựa vào được Microsoft, còn khủng khiếp tới cỡ nào?
Kết thúc buổi lễ, mọi người hàn huyên qua loa rồi chuẩn bị qua cầu.
Lúc tới đây, Vương Hải Túc theo đằng sau, xe phải đỗ ngoài bãi; khi rời đi, phải nhường các quan viên và đại biểu phía Nhật đi trước, hắn ngồi trong xe, nhìn từng chiếc xe nối đuôi nhau đi qua.
Lúc này Vương Hải Túc mới chú ý tới phía trước là cơ sở sản xuất màn hình LCD của Cẩm Hồ, khởi động xe, theo đoàn xe qua Nhị Kiều, còn có thể nhìn thấy một góc của Trung Tinh Vi Tâm, quay đầu lại đằng sau, chỉ có vài cỗ xe đi sau mày, bất kể nói thế nào thì mình cũng đã chen chân vào hàng ngũ những người thực sự thao túng thế giới này rồi, hắn nghĩ như thế.
Di động trên bảng điều khiển rung lên, Vương Hải Túc cầm lấy xem, là điện thoại của Lâm Tuyết.
- Anh cùng tôi tới sân bay tiễn người, Trì Tá Tú Tàng hôm nay không rời Kiến Nghiệp, thư ký của hắn gọi điện, nói muốn gặp nhau tối nay ...
Ở Kiến Nghiệp số người Nhật thường trú lên tới 12000 người, vì thế ngõ Trường Thanh có rất nhiều clb, quán bar, quán rượu kiểu Nhật, hết sức phồn vinh.
Nơi này thường chỉ tiếp khách Nhật, hoặc là khách do người Nhật mời, Tạ Kiếm Nam đỗ xe trước quán rượu Tiên Thai, bảo lái xe đỗ xe xa xa một chút, nhìn thấy đám gái gọi dựa hai bên cửa dùng thứ tiếng Nhật không sõi chào hỏi, hắn cau mày lại.
- Xin lỗi, nơi này không tiếp đãi người Trung Quốc ... Tên giám đốc tựa hồ nhìn thấu thân phận của hắn, chạy ra ngăn cản.
Tạ Kiếm Nam muốn quay người bỏ đi ngay, so với người Nhật Bản, cái bản mặt đám nô tài Trung Quốc này càng làm người ta căm ghét hơn, hắn hít một hơi lấy lại bình tĩnh, thong thả nói: - Tôi là khách Trì Tá Tú Tàng mời tới đây. Hắn cố ý gọi thẳng tên chứ không dùng cách xưng hô tôn kính.
- A, là khách của ngài Trì Tá. Tên giám đốc nhiệt tình hẳn lên: - Tôi dẫn anh tới đó.
Tạ Kiến Nam cởi giày trước cửa phòng bao, nhân lúc đó quan sát người trong phòng, Lâm Tuyết, Vương Hải Túc, Chu Hưng Đông, cả Nghiêm Văn Giới không tham gia buổi lễ ban sáng cũng có mặt, không hiểu hắn tới lúc nào. Bên phía Nhật Bản có Trì Tá Tú Tàng, Tiểu Trạch Hùng của NEC, Trung Thôn Dụ Chi củ Sony, toàn là khuôn mặt quen thuộc. Trì Tá Tú Tàng không rời Kiến Nghiệp mà ở lại mời tiệc mọi người, đúng là khiến người ta phải nghi ngờ.
Tạ Kiếm Nam đi vào nói: - Có chuyện đột xuất nên tới trễ, xin lỗi mọi người.
- Chúng ta bắt đầu thôi. Trì Tá Tú Tàng vỗ tay, rèm cửa trong phòng vén lên, một hàng thiếu nữ mặc kimono đi vào, tới bên từng người dùng tiếng Nhật chào hỏi, rót rượu.
Tạ Kiếm Nam đưa chén rượu trên môi, nhưng mắt quan sát người ngồi quanh: Đều là những kẻ bị khả năng hợp tác giữa Cẩm Hồ và Microsoft dọa cho sợ vỡ mật?
Tạ Kiếm Nam lại nhìn Chu Hung Đông, tên hoàn khố kinh thành tới Kiến Nghiệp này đang cau mày, hắn đang nghĩ gì không biết?
Khoa Vương muốn tồn tại bị ép phải chấp nhận việc NEC và Hoa Hạ đầu tư, lúc này Chu Hưng Đông đại biểu Hoa Hạ đảm nhận vị trí BQT của Khoa Vương.
Có phục vụ tiếp rượu ở đây, theo thông lệ mọi người chỉ uống rượu, tán chuyện gió trăng không nói chuyện khác.
Tạ Kiếm Nam thực sự nghĩ không thông vì sao NEC Hoa Hạ lại vội đi vào sản xuất, hoàn cảnh ác liệt như thế, đi vào sản xuất cũng có nghĩa là lỗ lớn, Trung Tinh Vi Tâm cũng nhờ Cẩm Hồ cung cấp thị trường nội địa cho nên mới đứng vững chân được.
Chu Hưng Đông thấy Tạ Kiếm Nam nhìn mình, cười miễn cưỡng, giơ lý rượu lên mời.
Hiệp nghị chuyển nhượng kỹ thật giữa Cẩm Hồ và TI luôn là tiêu điểm mọi người chú ý, NEC Hoa Hạ đi vào sản xuất, trừ được Trì Tá Tú Tàng hứa giải quyết đơn đặt hàng, nguyên nhân cốt tử là nằm ở đó. Khi cái hiệp nghị kia được chính quyền Mỹ thông qua, có nghĩa là cảnh cửa phong tỏa kỹ thuật đã hé mở, Hoa Hạ NEC muốn có được kỹ thuật cùng quy cách từ Nhật cũng không khó, tới lúc đó Trung Tinh Vi Tâm có kỹ thuật của TI, NEC Hoa Hạ có kỹ thuật của xí nghiệp Nhật, TW sẽ ngả về phía ai là chuyện quá hiển nhiên.
Cho nên NEC Hoa Hạ nhất định đánh liều tiến tới, nếu không đến lúc đó lấy cớ gì để cướp được ưu đãi chính sách ngả về phía Trung Tinh Vi Tâm.
Không có ưu đãi chính sách, Trung Tinh Vi Tâm dù có được kỹ thuật của TI thì cũng lấy gì huy động vốn xây nhà máy mới.
Tuy nói thị trường chip cơ sở đang sa sút, nhưng các doanh nghiệp chip có thực lực của Âu Mỹ đều nhân cơ hội đáy vực này khuếch đại sản lượng, làm chi phí chế tạo không ngừng tăng lên. Trung Tinh Vi Tâm muốn đầu tư một nhà máy chế tạo chip 25 micron, hiện 1.4 tỷ USD là đủ xây dựng 6 dây chuyển, sản xuất, sang năm sau 1.4 tỷ USD chỉ đủ xây 4 dây chuyền chính sách thôi.
Trung Tinh Vi Tâm lại liền một lần có 2 kỹ thuật lớn từ TI, chi phí còn tăng vọt.
Không có chính sách TW hỗ trợ, tỉnh Đông Hải dù có dốc toàn lực hỗ trợ Cẩm Hồ cũng chẳng giúp được mấy.
Tổng quy mô vốn vay tỉnh Đông Hải năm 98 còn chưa tới 70 tỷ, nơi cần hỗ trợ vốn quá nhiều, cho dù có tiền dư cũng phải ưu tiên liên hợp tỉnh Giang Nam hỗ trợ cảng Đông Sơn, cho hạng mục siêu cấp cơ sở sản xuất sắt thép có sản lượng 14 triệu tấn.
Vì nhắm trúng vào điểm yếu của Cẩm Hồ về huy động vốn, nên Hoa Hạ mới liều mình thúc đẩy NEC Hoa Hạ đi vào sản xuất.
Chỉ tiếc rất tính kế có tinh vi đến đâu cũng không theo kịp tình thế thay đổi, đó là khả năng hợp tác giữa Cẩm Hồ và Microsoft....
Theo kế hoạch định sẵn, hôm nay về Bắc Kinh, nhưng được Trì Tá Tú Tàng thông báo tụ họp, xem có biện pháp gì kiềm chế Cẩm Hồ, cứ để Cẩm Hồ đi lên thế này, cuộc sống của bọn chúng sẽ ngày một khó khăn.
Chu Hưng Đông biết vì sao Nghiêm Văn Giới lại ngồi đây, cơ sở sản xuất sắt thép 14 triệu tấn kia sẽ trực tiếp cạnh tranh mạnh mẽ với tập đoàn sắt thép Văn Chu thuộc hệ Hoành Tín, Nghiêm Văn Giới càng hi vọng nhìn thấy Cẩm Hồ sa lầy vào thiếu hụt tài chính, làm trì hoãn xây dựng cơ sở sản xuất sắt thép này, như thế mới hợp tâm ý của hắn.
Không ngờ Cẩm Hồ dám há miệng đòi 900 triệu USD của Microsoft, điều này làm người ta nghe thôi đã giật mình.
Nghiêm Văn Giới ngoại từ cảm thấy khó tin, một mặt khác cũng nghĩ, điều này chứng minh, công nghệ mới ở mặt thao tác vốn có thể làm nên chuyện lớn.
Trước đó ai ngờ Côn Đằng Online vận hành thua lỗ lên sàn giao dịch Nasdaq giá trị tăng lên tới 1.2 tỷ USD, ai mà tin Amzon luôn thua lỗ giá trị có thể tăng lên tới 30 tỷ USD? So với giá trị của Amzon, tựa hồ cái giá của Cẩm Hồ đưa ra không phải là quá.
Nghiêm Văn Giới nghĩ, chẳng lẽ bước tiến của mình còn quá nhỏ?
~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~
Cao Khoa Khoa Vương mua một tòa nhà 12 tầng xây dựng ở bờ đông Yến Quy Hồ làm trung tâm nghiên cứu thiết kế.
Từ trung tâm đi ra, có một con đường dài men hồ, đi bộ chừng 7 - 8 phút là có thể về Yến Viên.
Ở Kiến Nghiệp Trần Tĩnh thích sáng sớm đi qua con đường rợp bóng cây nay tới công ty, rồi chập tối lại đi về Yến viên, dưới ánh trăng êm dịu, đi trong không gian xanh u tĩnh này, cảm giác hết sức dễ chịu.
- Cẩm Hồ thực sự ra giá 900 triệu với Microsoft sao? Trần Tĩnh quay đầu nhìn Trương Khác hỏi:
- Microsoft béo mẫm như thế, lại tự tới tận cửa, không há miệng ngoạm một miếng, chẳng phải có lỗi với chú Bill sao? Trương Khác đùa:
Trần Tĩnh nhoẻn miệng cười: - Thật là có cướp tiền cũng đâu thể cướp như thế chứ.
- Ra giá trên trời, trả giá dưới đất thôi, làm thế này là để một số kẻ nhốn nháo, ai thực sự tin Microsoft đồng ý với cái giá chúng tôi đưa ra?
- Bản thân anh cũng không tự tin sao? Trần Tĩnh đầu hơi ngoẹo sang, trước mặt Trương Khác cô không còn cần che dấu những động tác của cô gái nhỏ nữa, trong bóng đêm u mê, đôi mắt sáng thật quyến rũ, cánh môi như cũng ánh lên sắc thái hồng nhuận mời gọi.
- Tự tin phải xem là nói từ phương diện nào chứ. Trương Khác vòng tay sau lưng vừa đi vừa thoải mái nói: - Từ lập trường của chúng tôi mà nói thì đúng là quá tham lam, hơn nữa kẻ muốn phá hoại thành đằng sau cũng nhiều, hi vọng thành công rất mong manh, nhưng cô đã bảo giờ suy nghĩ ở dưới góc độ của chú Bill chưa?
- Chú Bill? Trần Tĩnh thấy Trương Khác xưng hô với Bill Gate như thế thì không nhịn được cười, thích thú học theo: - Vậy chú Bill sẽ nghĩ gì?
- Một số nhà kinh tế học đang hô hào cảnh giác với kinh tế internet có vấn đề bong bóng hóa nghiêm trọng, Microsoft hẳn cũng có đánh giá tương quan rồi, chú Bill đâu phải là người bị bong bóng internet làm đầu óc mê muội, nếu không Microsoft đâu có địa vị bá chủ ngày hôm nay. Trương Khác hỏi lại: - Microsoft lựa chọn thời cơ này tiến vào thị trường điện tử tiêu dùng, cô thử đoán xem, rốt cuộc bọn họ xuất phát từ suy tính gì?
Có người đi qua bên cạnh, Trần Tĩnh nhường đường, đi gần thêm Trương Khác thêm một chút, thế rồi không nỡ trở lại vị trí cũ nữa, gần như ngửi thấy mùi mồ hôi nam nhân, cảm giác được hơi thở của Trương Khác phả lên môi mình, chỉ muốn tới gần hơn chút nữa, ôm cánh tay y, nép mình bên cạnh như Đường Thanh hay làm, nhưng lúc này người ra ngoài tản bộ rất đông, chỉ đành kiềm chế, bàn việc một cách nghiêm chỉnh: - Một con quái vật khổng lồ mỗi năm lãi ròng lên tới 8 tỷ USD, trong đầu nghĩ cái gì làm sao mà tôi đoán được? Nếu tối đoán, tôi nói 900 triệu USD với Microsoft chỉ như cọng lông.
Trần Tĩnh bề ngoài tỏ vẻ nghiêm túc, bên trong càng muốn giả ngốc, lời nói rất trẻ con.
Trương Khác mỉm cười, tầm mắt dừng ở sống mũi thẳng xinh xinh của cô, "bệnh cũ" tái phát cúi đầu nhìn vào chỗ không nên nhìn của con gái nhà người ta, qua chiếc áo sơ mi mềm, y có thể nhìn thấy hai gò núi tròn căng đầy dụ hoặc, dù cách lớp áo mỏng đường nét lung linh đó vẫn hết sức sống động. Muốn đưa tay ra nắm tay Trần Tĩnh, nhưng không nắm được, từ chỗ rẽ có một vợ chồng tản bộ buổi tối bên hồ đi tới, hắn thuận tay đưa lên sờ mũi, khoanh trước ngực: - Cả hệ thống sản nghiệp của Microsoft cơ bản ở trong hoàn cảnh ứng dụng kín, phần mềm của Microsoft gần như chỉ hoạt động trên HĐH Windows, nghiệp vụ trình duyệt web, MSN chỉ có thể coi là nghiệp vụ phụ. Bọn họ tiến vào thị trường máy nghe nhạc số và thị trường âm nhạc, hoặc là dùng ưu thế HĐH windows phát triển sản phẩm phụ kiếm lợi, hoặc phát triển sản phẩm mới củng cố địa vị thống trị của HĐH Windows. Không có khả năng đột nhiên phá vỡ hoàn cảnh ứng dụng khép kín vốn có tiền vào thị trường mới.
Trần Tĩnh hơi cong môi, suy nghĩ rồi nói: - Anh nói việc này có tác dụng xúc tiến địa vị lũng đoạn của HĐH Windows.
- Có khả năng này. Trương Khác gật đầu: - Ở lĩnh vực âm tần, MP3 chiếm địa vị tuyệt đối, mặc dù chúng ta biết định dạng âm nhạc này không phải phương án tối ưu, nhưng ai muốn phát triển định dạng thay thế nó lại không phải chuyện đơn giản. Từ người dùng quen thuộc, nó cũng dính líu tới quá nhiều tập đoàn lợi ích, tôi nghĩ dù là Microsoft có muốn phổ biến định dạng nhạc mới, cũng rất khó.
Trần Tĩnh mắt sáng lên, đưa tay ra vén mãi tóc: - Buổi chiều buồn ngồi tán gẫu với Từ Gia, vì sao 30% cổ phần của Âm nhạc toàn cầu đáng giá 900 triệu USD, chúng tôi tính tải một bài hát 99 xu, trong đó 60 xu trả cho doanh nghiệp cấp phát, còn lại chỉ có 39 xu, trong đó 20 xu là lợi nhuận thuần, tính trung bình mỗi năm một người tải 50 bài hát, Âm nhạc toàn cầu nếu phát triển tới 10 triệu người dùng ... Giả bộ thở dài: - Tiền trên đời bị Cẩm Hồ cướp hết rồi sao ấy ..
Hiện số hộ dùng Âm nhạc toàn cầu còn có khoản cách không nhỏ mới được 1 triệu, cho dù không gian trưởng thành rất lớn, 30 % cổ phần hét giá 900 triệu hơi quá đáng. Thực tế Cẩm Hồ trói buộc Iplayr vào Âm nhạc toàn cầu, thực tế có điều kiện ở lĩnh vực âm nhạc internet, có thể khai phát định dạng âm nhạc mới hoàn toàn thay thế địa vị của MP3. Tài nguyên internet luôn chảy từ lĩnh vực thu phí sang lĩnh vực miễn phí, chỉ cần Âm nhạc toàn cầu chiếm cứ vị trí có lợi, định dạng âm nhạc mới chiếm cứ địa vị chủ đạo không phải chuyện khó.
Chưa nói tới khoản phí sử dụng khổng lồ, một định dạng mới được số đông chấp nhận nối liền với môi trường khép kín của HĐH Windows, chắc chắn sẽ củng cố địa vị lũng đoạn của Micorsoft.
Chẳng trách bên ngoài xôn xao ầm ĩ, mà Microsoft lại giữ im lặng bất ngờ, chưa có thái độ gì, nếu Microsoft không có tâm tư này, e là đã công khai trả lời với báo chí rồi.
Trần Tĩnh rất vui khi nghe Trương Khác giải thích nghi hoặc trong lòng mình, cảm giác được tin tưởng làm người ta thỏa mãn hơn bất kỳ việc gì.
Yến viên đã ở trước mặt, đêm chua khuya, có rất nhiều nhà khoa học, kỹ sư của Vườn Sồi đưa con cái ra đây tản bộ, bọn họ chủ động chào hỏi, Trương Khác và Trần Tĩnh dù tình chàng ý thiếp đều muốn cả, nhưng đành vờ nghiêm túc bàn công việc.
Hoàng hôn Trương Khác đặc biệt bỏ thời gian tới trung tâm nghiên cứu của Cao Khoa KV, xem tình hình phát triển di động mới của bọn họ. Nếu công tác các phương diện đều thuận lợi, Cẩm Hồ, Cao Khoa KV, Liên Tín sẽ cùng đưa ra di động trong nước thực thụ ở phân khúc tầm thấp, với giá dưới 1500 tệ, thực hiện sản xuất trong nước triệt để, lần đầu tiên đem di động trong nước giảm xuống giá dưới 200 USD.
Công năng của máy di động mới khá sơ sài, điều này cần trình độ kỹ thuật hạch tâm nâng cao mới dần cải thiện được, đơn giản hóa ngoại hình dễ hơn một chút, ít nhất không còn nặng như 2 năm trước nữa. Ngoài ra yêu cầu lớn nhất của Trương Khác là phải bền.
Xem xét tình hình xong, Trương Khác đi bộ tiễn Trần Tĩnh về Yến Viên, trung tuần tháng 10, ban ngày nhiệt độ cao nhất chỉ có 25 độ, mặc áo đơn rất thích hợp, tới tối, đặc biệt đi bên hồ lộng gió thì tha hồ run cầm cập
Trần Tĩnh mặc choàng áo khoác của Trương Khác, đi tới cổng Yến viên mới cởi áo trả Trương Khác, quyến luyến vẫy tay tạm biệt.
Yến viên gần như là hậu viện của Vườn Sồi, đa phần nhân viên nghiên cứu cao cấp ở đây, đều nhận ra Trương Khác, y có mặt dầy tới đâu cũng chẳng dám theo Trần Tĩnh đi vào, nhìn cô thở nhẹ một hơi mỉm cười, đưa tay ra hiệu gọi điện thoại, rồi đi về ngõ Học Phủ, lái xe buồn chán đi theo sau.
Khi Trương Khác tới chung cư Thanh Niên, vừa vặn Lý Hinh Dư ôm hai chồng sách trước ngực cũng đi vào.
- Á. Lý Hinh Dư dừng bước, không đi tới phía Trương Khác mà ra hiệu cho y đi trước.
- Thay đổi này là sao thế? Trương Khác đứng lại đợi Lý Hinh Dư, cười hỏi cô.
Lý Hinh Dư do dự một lúc mới giảu môi đi về phía Trương Khác, vẻ mặt ngây thơ đáng yêu, cùng Trương Khác sóng vai đi vào chung cư, đứng đợi thang máy, nhưng không nói chuyện với y.
- Có phải Samsung có âm mưu quỷ kế gì, vừa vặn cô biết, cảm thấy không nói cho tôi biết sẽ rất áy náy không?
Lý Hinh Dư mím môi nói: - Anh rất thông minh, thử đoán xem bọn họ có âm mưu quỷ kế gì với Cẩm Hồ.
Trương Khác mỉm cười hỏi: - Chuyện làm Samsung ngứa mắt nhất là Cẩm Hồ muốn bắt chẹt của Microsoft 900 triệu USD, bọn họ muốn phá đám chứ gì.
- Anh tự đoán ra đấy nhé, không liên quan gì tới tôi đâu.
Trương Khác thấy Lý Hinh Dư vẫn né tránh ánh mắt mình, lại nói: - Kế hoạch phá hoại của một số kẻ, e không được cha cô phê chuẩn đâu ..
Nghe Trương Khác nói thế, Lý Hinh Dư mới chăm chú nhìn y, nở nụ cười cực kỳ ngọt ngào: - Thì ra trong lòng anh hiểu cả ... Kế hoạch một số kẻ báo lên bị cha tôi phủ quyết, có điều không giải thích nguyên nhân vì sao, một số kẻ nghĩ không thấu còn đang gãi đầu gãi tai.
Nghe khẩu khí của Lý Hinh Dư, "một số kẻ" đúng là Lý Tại Thù, Trương Khác không ngờ Lý Kiện Hi nhìn thấu triệt như thế, Iplayr trói chặt vào Âm nhạc toàn cầu, mô hình này có khả năng đưa ra tiêu chuẩn định dạng âm nhạc mới, như thế Âm nhạc toàn cầu càng lớn càng tốt, càng lũng đoạn càng tốt, không nên lập nên một trang web khác đối kháng cao độ với Âm nhạc toàn cầu.
Từ ý nghĩa này mà nói, sự hợp tác giữa Cẩm Hồ và Microsoft không phải ai muốn phá cũng phá được, Samsung muốn phá đám, sẽ bị chính Microsoft phản cảm.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~
Khi người trong nghề chố mắt, giới truyền thông chất vấn Cẩm Hồ, một số kẻ lo sợ, một số hả hê đợi xem trò hay thì Microsoft không nổi giận phất tay bỏ đi như trong tưởng tượng mà im lặng liền mười ngày, sau đó Microsoft mở họp báo tuyên bố cùng thương vụ Cẩm Hồ chính thức đàm phán thương nghiệp về vấn đề chuyển nhượng cổ phần.
Thái độ của Microsoft làm công chúng, truyền thông tới cả chuyên gia, người trong nghề, học giả kinh tế đều kinh ngạc, trong suy nghĩ của bọn họ Cẩm Hồ tham lam tới mê muội như thế, Microsoft phải giáo huấn cái công ty Trung Quốc không biết tốt xấu này, sao lại ngồi xuống đàm phán chứ?
Một thời gian không lâu trước đó, khi Amazon muốn mua toàn bộ cổ phần của Âm nhạc toàn cầu, tuyên bố trên internet toàn bộ cổ phần của nó đáng giá 400 triệu USD, tất cả mọi người cho rằng Amazon đánh giá toàn vẹn rồi, với mức giá này Cẩm Hồ cũng lãi không ít.
Ai mà ngờ được Cẩm Hồ thẳng thừng từ chối cái giá của Amazon, rồi sau đó báo một cái giá điên khùng với Microsoft, đem toàn bộ cổ phần của Âm nhạc toàn cầu đẩy lên tới giá trị 3 tỷ USD.
Bất kể thế nào, cho dù đàm phán còn phải đi một chặng đường nữa, Microsoft đưa ra tuyên bố công khai đủ gây ảnh hưởng cực lớn.
C-Cube cở hữu 10 % của Âm nhạc toàn cầu, ngay trong ngày Microsoft đưa ra tuyên bố, giá cổ phiếu của C-Cube tăng lên 13%.
Nếu như giao dịch giữa Cẩm Hồ và Microsoft đạt thành, tài sản của C-Cube sẽ tăng thêm gần 300 triệu USD, đây tuyệt đối là kích thích lớn với loại nhuận ròng năm 98 chỉ có 200 triệu USD của họ.
Toshiba cũng đón nhận ản hưởng của tin tức này, giá cổ phiếu của họ trên TTCK Tokyo có tăng trưởng nhìn thấy, nhưng ảnh hưởng kém hơn của C-Cube nhiều, dù sao C-Cube mới nổi đâu thể so được với Toshiba.
Làm người ta cảm thấy khó tin nhất là cổ phiếu công ty công nghệ trong nước đồng loạt tăng trưởng, gần 50 công ty cổ phần tăng giá tới 5%, cổ phiếu Hải Túc một lần nữa tăng giá liên tục cho tới khi đóng cửa.
Trong vòng nửa năm cổ phiếu của Hải Túc tăng lên gấp 9 lần, chỉ có điều giá cổ phiếu của cái xác chế dược Giang Nguyên thấp quá, dù tăng 9 lần thì tổng trị giá vẫn chỉ có 3.2 tỷ.
Mặc dù giới truyền thông và cơ cấu bình luận chứng khoán trong nước ra sức thổi phòng cổ phiếu của Hải Túc còn xa mới đạt vị trí đáng có, thổi phồng không gian và tiềm lực của sản nghiệp công nghệ mới, nhưng không phải không có những lời nghi ngờ.
Tt nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ thông qua Côn Đẳng Online đưa ra bài viết nói xí nghiệp internet trong nước phần đông thiếu cơ sở thực tế chống đỡ, có xu thế bong bóng hóa.
Trước giờ TT nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ luôn ẩn sau màn, cung cấp tư vấn hỗ trợ sản nghiệp, thành quả nghiên cứu chỉ lưu truyền trong nội bộ, rất ít công khai với ên ngoài, đây là lần đầu tiên đưa ra báo cáo nghiên cứu kinh tế mang tính chu kỳ với báo chí, công chúng chẳng biết TT nghiên cứu Cẩm Hồ là cái củ cái gì.
- Con mẹ nó chứ, chuyện này là sao? Một cái trang web rách nát ở Bắc Mỹ dám hét giá 900 triệu USD với Microsoft. Vậy mà trong nước lại nói bong bóng kinh tế, đúng là loại làm gái điếm còn muốn lập bia trinh tiết. Lâm Tuyết ném tờ báo lên bàn làm việc của Vương Hải Túc, xoay người ngồi lên cửa sổ, ánh mắt trời phủ lên làn da như tuyết của cô ta.
Vương Hải Túc hoảng sợ đứng dậy, mặc dù Lâm Tuyết đứng dưới ánh mặt trời đẹp mê hồn, nhưng Vương Hải Túc tuyệt đối không dám coi cô ta như một cô gái xinh đẹp bình thường mà ngắm nhìn. Cầm lấy tờ báo xem, thì ra là nó, đem hôm qua hắn đã đọc ở trên Côn Đằng Online rồi, đọc sóng rất rối rắm.
Tt nghiên cứu Cẩm Hồ gần như chẳng có sức ảnh hưởng gì trong nước, nhưng không ngờ Chứng khoán Thượng Hải lại cho đăng nguyên văn bài viết này ở trang đầu, đây đúng là một cú đấm thẳng mặt vào để tài công nghệ mới rất sôi động thời gian qua.
Vương Hải Túc cẩn thận hỏi: - Có cần liên hệ với giám đốc Nghiêm không?
- Khỏi, nếu không phải là Nghiêm Văn Giới gọi điện cho tôi, thì tôi đang ngủ trên giường. Lâm Tuyết nhìn ra cửa sổ, vượt qua Yến Quy Hồ, ở bờ phía bắc là Vườn Sồi, lại tới mùa thu rồi, cô ta phải thừa nhận, sau khi vào mùa thu, Vườn Sồi đẹp nhất trong năm, đương nhiên lòng cô ta càng hận.
Nhưng hận thì sao nào? Năm 97 còn định dùng vài thủ đoạn ngáng chân Cẩm Hồ, có vấn đề gì có thể trông cậy vào Hồ Tôn Khánh chùi đít hộ --- Nhớ tới đây Lâm Tuyết thầm hận, Hồ Tôn Khánh đúng là tên biến thái, thích liếm đít nữ nhân --- Lúc này trước mặt Cẩm Hồ, Hồ Tôn Khánh chỉ biết rụt đầu làm rùa.
Lâm Tuyết trước kia còn tự tin dựa vào Nghiêm gia có thể so đọ hơn thua với Cẩm Hồ ở trong nước, hiện giờ xem ra Nghiêm gia cũng chẳng đáng tin cậy nữa, cô ta không dám khiêu khích Cẩm Hồ, thậm chí hi vọng người kia quên hết đi ân oán trước kia. Vương Hải Túc đề nghị thu mua nghiệp vụ quán nét của Sáng Vực, Lâm Tuyết còn mong đó là cơ hội hòa hoãn quan hệ đôi bên, nhưng bài báo hôm nay lại khơi lên lửa giận trong lòng cô ta.
Vương Hải Túc hiểu không thấu suy nghĩ của Lâm Tuyết, hỏi: - Ý giám đốc Nghiêm ra sao?
- Nghiêm Văn Giới nói chậm lại một chút cũng tốt ... Lâm Tuyết nghiến răng nói: - Nhưng nguyên nhân thì không giải thích, tưởng bà đây là nhà kinh tế à?