- Bộ Thông tin truyền ra tin tức nói Liên Tín sẽ chọn dùng kỹ thuật chip băng tần cơ sở của ESS trước tiên xem ra là sự thật. . . Kim Nam Dũng nói: - Thật sự khó mà tưởng tượng Liên Tín, Khoa Vương Cao Khoa cùng Cẩm Hồ lúc này lại bởi vì nguyên nhân gì khác mà ngồi ăn cơm với nhau.
- Cho dù tin tức Cẩm Hồ tại phòng thí nghiệm ESS Mỹ, phát triển ra kỹ thuật chip băng tần cơ sở được chứng thực, cũng chưa hẳn sẽ nhận được đủ sự coi trọng. . . Lý Tại Thù gật đầu: - Cho dù kỹ thuật của Cẩm Hồ lúc này còn chưa đủ thành thục, còn không thể hình thành uy hiếp gì, nhưng ai cũng muốn quên đi sự trưởng thành nhanh chóng mà Cẩm Hồ biểu hiện ra trong mấy năm nay, đã định trước phải chịu thiệt lớn.
- Trong lòng Hội trưởng cũng rõ ràng. Kim Nam Dũng nói: - Có chuyến đi này của hội trưởng, chí ít tổng bộ sẽ không chậm trễ nữa.
Tập đoàn SamSung đã càng cường thịnh hơn sau nguy cơ nghiêm trọng khủng hoảng tài chính Châu Á mang đến, ba xí nghiệp dưới cờ tập đoàn bài danh 500 cường của thế giới, Cẩm Hồ lúc này mặc dù chói mắt, nhưng trên chỉnh thể đều không thể địch nổi SamSung, nhưng phải biết rằng quy mô mà tập đoàn SamSung phát triển đến hiện tại đã dùng đến 60 năm, mà Cẩm Hồ chỉ chính thức đặt móng thành lập mới 5 năm thời gian, mức độ trưởng thành nhanh chóng của nó khiến người hết hồn, không đem Cẩm Hồ trở thành cường địch để mà coi trọng thì thật đúng là không được.
※※※
Trương Khác xuống thang máy, nhóm Tô Tân Đông, Tiêu Thụy Dân, Trần Tĩnh đang chờ y ở đại sảnh dưới lầu.
- Người lúc nãy là con gái của Lý Kiện Hi tập đoàn SamSung. Trương Khác nói với Tiêu Thụy Dân: - Ngày hôm nay Phủ thị chính mở tiệc chiêu đãi Lý Kiện Hi ngay đối diện với phòng bao của chúng ta.
Tiêu Thụy Dân cười cười, hắn cũng không thể cảm khái con gái của Lý Kiện Hi lại hấp dẫn đến vậy, cũng không thể hỏi Trương Khác làm sao lại đi quen với con gái của Lý Kiện Hi. Chính phủ TP.Kiến Nghiệp mở tiệc chiêu đãi nhóm Lý Kiện Hi ngay trong đại sảnh yến hội đối diện với hành lang, Trương Khác công khai ở phòng bao bên cạnh mời họ ăn cơm, không chút nào lo lắng có thể sẽ gặp nhau ở hành lang.
Tiêu Thụy Dân nắm tay với nhóm Trương Khác, Tô Tân Đông, lại nói với Trần Tĩnh: - Liên Tín cùng Khoa Vương Cao Khoa còn phải tiếp tục kề vai chiến đấu.
Trần Tĩnh cười cười: - Khoa Vương Cao Khoa có được một số thành tích, đó là Liên Tín thành toàn cho.
Đi ra khỏi đại sảnh khách sạn, Tiêu Thụy Dân cùng vài thành viên cao tầng của Liên Tín ngồi xe đi trước. Trương Khác dự định bảo Tô Tân Đông đưa y về ngõ Học Phủ, thấy Trần Tĩnh đứng ở trước cửa xe nhìn qua, không biết cô có chuyện gì muốn nói.
Trương Khác nói với Tô Tân Đông: - Tôi ngồi xe của Trần Tĩnh, vừa lúc cũng tiện đường.
Mà phương án giải quyết lúc ban đầu chỉ quyết định cung cấp cho Khoa Vương Cao Khoa kỹ thuật chip băng tần cơ sở của ESS, Liên Tín đột nhiên chen vào, vẫn chưa giải thích với Trần Tĩnh.
- Lần này tôi từ Perth trở về, máy bay trung chuyển tại Hồng Kông, Tiêu Thụy Dân đã chờ sẵn ở Hồng Kông nhiều ngày. Anh ta chặn đường tôi ở đó.
Trương Khác ngồi vào trong xe của Trần Tĩnh, đóng cửa xe, cảm giác được mùi thơm nhàn nhạt từ trên người Trần Tĩnh tỏa ra càng rõ ràng, y phục mùa hè mỏng manh. ĐTDĐ bỏ trong túi quần ngồi khó chịu, Trương Khác móc ra tiện tay đặt lên đồng hồ xe mới nói với Trần Tĩnh: - Tôi suy nghĩ rồi, quyết định đồng thời cung cấp kỹ thuật chip băng tần cơ sở ESS cho Liên Tín, Khoa Vương Cao Khoa...
- Áp lực trên người Tiêu Thụy Dân không nhỏ chứ, tôi vừa mới nghe được Liên Tín cũng dùng kỹ thuật chip băng tần cơ sở ESS thì thật sự rất bất ngờ.
Trần Tĩnh cười nói, biết là thành ý của Tiêu Thụy Dân đã có được tác dụng, cô nhìn xe phía trước ra khỏi bãi đỗ xe mới khởi động xe.
- Cát Kiến Đức có lẽ biểu hiện có hơi cấp thiết, mới làm cho Bộ Thông tin lại đi ủng hộ Tiêu Thụy Dân, nhưng đối với Tiêu Thụy Dân thì một khi điện tử Hoa Hạ chính thức chuyển cho Uỷ ban Mậu dịch kinh tế quốc gia quản hạt, sau đó sự ủng hộ của Bộ Thông tin đối với hắn sẽ rất có hạn. Đến lúc đó, hắn còn có thể dưới hệ thống của điện tử Hoa Hạ mà tiếp tục vững vàng nắm giữ Liên Tín nữa không, kết cục là gì thì quả thật không dễ nói. Chí ít từ góc độ của Uỷ ban Mậu dịch kinh tế thì sẽ không hy vọng thấy được doanh nghiệp trung ương trực thuộc xảy ra nội đấu. Khi đó thứ Tiêu Thụy Dân duy nhất có thể tự bảo vệ mình chính là Liên Tín có thành tích cực xuất sắc —— đối với Tiêu Thụy Dân mà nói, một là áp lực rất lớn, hai là thời gian rất cấp bách. Tôi cũng lo lắng Tiêu Thụy Dân sẽ nóng lòng hy vọng kỹ thuật chip băng tần cơ sở ESS có thể mang đến cho Liên Tín lợi nhuận vượt quá mong đợi.
Trương Khác nói đến đây mới khẽ thở dài: - Chúng ta cũng biết nóng lòng cầu thành cũng không phải là chuyện gì tốt...
- Hành động của Tiêu Thụy Dân xem như là đập nồi dìm thuyền, không thể thành công thì sẽ thành nhân, đối thủ như vậy mới có thể giành được càng nhiều sự tôn trọng hơn.
Trần Tĩnh cười nói: - Tử Gia cũng có phán đoán tương tự đối với xu thế thị trường ĐTDĐ trong nước, một khi các hãng ĐTDĐ nước ngoài như Motorola, Nokia, Philips cùng Cẩm Hồ lũ lượt đưa ra mẫu mã ĐTDĐ mới, ĐTDĐ hàng trong nước sẽ rơi vào vùng lầy của 'chiến thuật biển máy', không thể tự thoát ra được —— Khoa Vương Cao Khoa cùng Liên Tín nếu có thể trên phát triển sản phẩm mới miễn cưỡng đuổi kịp tốc độ của Cẩm Hồ cùng các hãng ĐTDĐ nước ngoài, thì còn cần tích lũy về kỹ thuật một thời gian tương đối dài, chỉ là thời gian không đợi người, có lẽ không thể nói Tiêu Thụy Dân nóng vội được.
". . ." Trương Khác cười cười: - Lý Kiện Hi của tập đoàn SamSung là người từ trước đến nay đã quen khép mình, ông ta không còn đảm nhiệm bất luận chức vụ gì của tập đoàn SamSung, lần này còn tự mình đến Trung Quốc xem một vòng, không thể nghi ngờ là muốn nội bộ SamSung dành sự coi trọng cao độ đối với thị trường Trung Quốc —— lần này mặc dù chúng ta đã chiếm một nước trên, nhưng trên chỉnh thể vẫn lạc hậu hơn SamSung một khoảng lớn, còn xa mới đến lúc phân thắng bại.
Rời khỏi nhà hàng Kiến Nghiệp, Trần Tĩnh lựa chọn một con đường vắng vẽ về ngõ Học Phủ, đèn đường nửa che nửa đậy sau hàng cây già, ánh sáng u ám, lúc đêm khuya người hai người lái xe chạy trên đường, cảm giác cũng không tệ lắm.
-------------- Thấy Trần Tĩnh lái xe vào con hẻm Quản Gia, Trương Khác cười nói: - Cô rất quen thuộc với Kiến Nghiệp nhỉ!
Ra khỏi hẻm Quản Gia là đường Yến Hồ Tây, có thể thấy được ánh đèn của khu nhà trước Vườn Sồi phía bắc rồi.
Trương Khác còn tưởng rằng Trần Tĩnh lái xe ở Kiến Nghiệp cho tới bây giờ đều chỉ đi các tuyến đường chính ở thành phố như Đông Hoa, đường Sắc Viên, đường Trung Sơn chứ, không ngờ cô cũng rất quen thuộc các con đường nhỏ ở Kiến Nghiệp.
- Đến một thành phố, tôi thường thích lái xe đi lung tung, không phải là đều nói "Mạch nhiên hồi thủ, đăng quang lan san"(*) sao? Cảm giác này tại những nơi náo nhiệt phồn hoa cũng không dễ tìm được.
Trần Tĩnh cười cười, nụ cười rất ngọt, không phải là nụ cười máy móc khi dùng cơm trong nhà hàng. Ngồi ở trên xe, chạy trên con đường vắng vẻ, trên cảm giác cũng rất kín đáo, đây là bí mật nho nhỏ trong nội tâm Trần Tĩnh, tự nhiên sẽ không nói rõ với Trương Khác.
(*)"Mạch nhiên hồi thủ, đăng quang lan san" - Bỗng quay đầu lại, (người ngay trước mắt), dưới lửa tàn đứng đó. Hai câu thơ trích trong bài Thanh ngọc án - Tân Khí Tật. Ý nghĩa: con người phải trải qua sự phồn hoa náo nhiệt, mới cảm nhận được giá trị của sự bình thản yên ả.