“Sau này, mẹ gặp Duật Cẩn, lúc ấy ông ta còn chưa làm tổng thống, là người thích cùng bạn bè nơi nơi vui đùa ăn chơi trác táng, thanh niên tài tuấn ở cùng bối cảnh, cũng không xông ra, tương phản, tính cách còn có chút yếu đuối, cho nên, sẽ bị những người khác khi dễ.” Quyền Linh nhớ lại.
“Có lẽ, bởi vì tuổi trẻ ông ta trải qua như vậy, ông ta so với bất luận kẻ nào đều có thể ẩn nhẫn, đều có thể ngụy trang.” Hoắc Vi Vũ khinh thường nói.
Quyền Linh không có phủ định, “mẹ cùng ông ta rơi vào bể tình, mẹ lại lần nữa có con với ông ta, trong một tình huống ngẫu nhiên, mẹ biết, hóa ra ông ta đã có vợ con, mẹ thực tuyệt vọng, lưu lại thư từ liền rời đi.
Lúc ấy giao thông cùng thông tin không có tiện lợi như bây giờ, không có internet, không có di động, cho nên, mẹ dễ như trở bàn tay ẩn trốn ở bên trong đám người.”
“Đứa bé kia đâu? Bây giờ ở nơi nào? Là Duật Nghị sao?” Hoắc Vi Vũ liên tiếp hỏi ba vấn đề.
“Đứa bé kia, chính là con.” Quyền Linh nghẹn ngào nói, rũ xuống đôi mắt, nước mắt không ngừng chảy ra, bả vai, cũng hơi hơi rung động.
tâm Hoắc Vi Vũ, bị một trăm vạn đả kích, lảo đảo về sau một bước, ngồi ở trên sô pha, toàn thân có cảm giác vô lực, thế cho nên, trong đầu không thể vận chuyển.
“ŧıểυ Vũ.” Quyền Linh thấy Hoắc Vi Vũ như vậy, lo lắng gọi một tiếng.
Hoắc Vi Vũ mặt vô biểu tình, ánh mắt sắc bén nhìn Quyền Linh, “Tiếp tục nói đi.”
“mẹ sinh ra con, thân thể đã hao tổn lợi hại, vô lực nuôi nấng con, mẹ liền đem con gởi nuôi ở một người trong nhà, đi câu lạc bộ đêm khiêu vũ kiếm tiền, lúc ấy, gặp dưỡng phụ con là Hoắc Kha Dương.
ông ta là một bác sĩ, ông ta thực chiếu cố mẹ, ông ta cũng thực thích mẹ, mẹ bị ông cảm động, biết ông không thể sinh con, mẹ liền đem con mang theo về, đối nɠɵạı tuyên bố, con là con gái của mẹ và Kha Dương.” Quyền Linh tiếp tục nói.
“Nói trọng điểm đi, vì sao giả chết? Ba ba biết không?” Hoắc Vi Vũ nhắc tới hai chữ ba ba, giọng đều nghẹn ngào.
“Biết, một lần ngẫu nhiên, Duật Cẩn gặp được mẹ, nếu mẹ không đi bên người ông ta, ông ta sẽ hãm hại ba ba con, cùng với ông nội con, còn có con, mẹ không muốn các người xảy ra chuyện, mẹ và ba ba con thương lượng qua, quyết định lúc con không có ở nhà liền giả chết.” Quyền Linh nức nở nói, rút khăn giấy, hỉ mũi.
“Duật Cẩn có biết tôi là con gái của bà không?” Hoắc Vi Vũ lạnh giọng hỏi.
“Không biết, lúc ấy ông ta đã là tổng thống, con là thân phận con riêng, nếu đưa ra ánh sáng, sẽ khiến cho sóng to gió lớn.
Mà tính cách của con, tuyệt đối sẽ không tiếp thu thân phận như vậy, hơn nữa, con và Kha Dương cảm tình rất sâu, nếu con biết Kha Dương không phải cha đẻ của con, con cũng sẽ bị đả kích.
mẹ và Kha Dương thương lượng qua, che giấu thân phận của con.
Thực xin lỗi, ŧıểυ Vũ, mẹ thật sự không phải cố ý không cần con, mẹ không có cách nào.
Ngay từ lúc đầu, mẹ thường xuyên gọi điện thoại cho Kha Dương dò hỏi tình huống của con.
Duật Cẩn sợ xảy ra chuyện, liền không cho mẹ gọi điện thoại cho Kha Dương.
mẹ rất nhớ con, tưởng niệm thành bệnh, ở trên giường nằm hai năm.
Duật Cẩn liền phong tỏa tin tức bên ngoài, không cho mẹ biết.
ba ba con chết, con bị đuổi đi, sau này con lại không tốt như vậy, mẹ cũng không biết.
Thẳng đến, Duật Nghị nói với mẹ về con, mẹ lén lên mạng, thấy được con cư nhiên muốn trở thành thái tử phi, mẹ cực lực phản đối, về sau chuyện này không giải quyết được gì.
về sau con bị mang lên toà án quân sự, mẹ có khẩn cầu Duật Cẩn cứu con, ông ta cũng đáp ứng cứu con.
Mẹ yêu con, thực yêu con, tha thứ cho mẹ được không?” Quyền Linh thỉnh cầu nói, đôi mắt đã khóc hồng hồng.