Trung tá Thượng đưa cơm tới đây, vẻ mặt có chút ngưng trọng."Tư lệnh...."
Cố Cảo Đình nhìn xảy ra vấn đề, cằm dưới liếc về phía ngoài cửa, "Đi ra ngoài nói."
Anh đi ra ngoài, đóng cửa lại, thấp giọng hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
"Có người bắt cóc con gái thượng tá hải quân nước B uy hiếp B nước thả người và xin lỗi, kết quả, vừa rồi thượng tá phát hiện thi thể của con gái, bây giờ rất tức giận, có thể sẽ giết con tin, phái người tới đánh chiếm Hồng Việt hải." trung tá Thượng vội vàng nói.
"Lập tức liên hệ thủ trưởng hải quân nước B, chuẩn bị cho tôi một chiếc máy bay." Cố Cảo Đình hạ lệnh nói.
"Nhưng trong tình huống này, ngài đi nước B, chính là đi vào hang hổ, cửu tử nhất sinh(*Chín phần chết một phần sống, ý nói nguy hiểm lắm.)." Trung tá Thượng lo lắng nói.
"Nếu như tôi không đi, khẳng định có người khơi mào gây sự, chuyện sẽ chuyển xấu hơn, vốn chuyện này là do tôi, phải để tôi kết thúc trận chiến tranh này. Anh đừng nhiều lời, ngoài ra, tăng cường lực lượng quân đội ở trên đảo, phân phó xuống dưới, khi tôi không có ở đây trong bảy ngày, ngàn vạn không thể để cho Hoắc Vi Vũ bước ra khỏi đảo này một bước, nghe không?" Cố Cảo Đình âm trầm nói.