Cảnh sát lái xe cũng dừng lại động tác trên tay, đờ đẫn nhìn xe chạy mất hút trong rừng cây.
"Đại ca, sao cô gái kia tỉnh nhanh như vậy, có phải anh mua thuốc mê giả không?"
Cảnh sát A vỗ đầu cảnh sát lái xe một cái:
"Đồ giả thì sao hồi nảy chúng ta lại choáng?"
"Vậy sao cô ta tỉnh lại được?" Cảnh sát lái xe ủy khuất nói.
"Là ý trời." Cảnh sát A bình tĩnh nói.
"Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì?"
"Cô ta đã chạy mất, chúng ta cũng không đuổi kịp, tranh thủ thời gian tìm đường về, mai danh ẩn tính, tìm một phụ nữ xấu kết hôn, sinh con." Cảnh sát A vứt xẻng lên mặt đất.
"Tại sao phải tìm phụ nữ xấu?" Cảnh sát lái xe cũng vứt xẻng lên đất.
"An toàn."
"Em muốn phụ nữ đẹp." Cảnh sát lái xe không bình tĩnh ủy khuất nói.
"Về sau đừng nói anh quen biết em, hiện tại bắt đầu, anh không quen biết em." Cảnh sát A vừa đi vừa nói.
"Vì sao?"
"Xinh đẹp không an toàn, lúc nào đó em sẽ bị tóm, chắc chắn sẽ bại lộ anh."
"..."
*
Hoắc Vi Vũ phóng xe điên cuồng, tay cầm lái vẫn còn run rẩy.
Thái Nhã coi cô là hung thủ đứng sau màn, kiêng kị máy ghi hình trong tay cô, ghi hận đã uy hiếp bà, cô sẽ không bỏ qua cho bà.
Có lẽ, khi cô trở về, Thái Nhã đã chuẩn bị nhóm thứ hai đợi cô rồi...