“cô xem tôi có dám hay không?” Hoắc Vi Vũ lạnh nhạt nói.
“Hoắc Vi Vũ, cô chính là cố ý, cô đố kỵ tôi được ông nội yêu thương, cô đố kỵ tôi có đàn ông thích, cô thiết kế hãm hại tôi.” Hoắc Thuần không bình tĩnh mắng.
“Tôi thiết kế hãm hại cô sao? hiện tại cô nên biết sợ hãi, lúc trước mở chân ra làm gì. Ngụy Tịch Phàm là đàn ông có vợ, ông còn có hai cô con gái, cô làm chính là việc gì!” Hoắc Vi Vũ không khách khí mắng.
“Anh ấy thích tôi, anh ấy theo đuổi tôi, đối mặt với mê hoặc của người đàn ông ưu tú, chân tôi bị lún sâu, tôi sai sao? Tôi lớn lên xinh đẹp, dáng người tốt, tuổi trẻ, cô hâm mộ.” Hoắc Thuần cao ngạo nói.
“Hắc mộc nhĩ có cái gì để hâm mộ.” Hoắc Vi Vũ lạnh nhạt nói, ánh mắt sắc bén quét về phía Hoắc Thuần, “cô có sai không, tôi sẽ đem ảnh chụp đăng trên mạng, để cho bạn trên mạng cùng ông nội, ba mẹ cô đánh giá.”
“cô đều không có cơ hội hắc mộc nhĩ! Hoắc Vi Vũ cô thật không biết xấu hổ, tôi nếu là cô đã sớm xấu hổ và giận dữ tự sát, Cố Cảo Đình không cần cô, Ngụy Ngạn Khang không cần cô, Hoắc gia không cần cô, cô tức chết ba cô, cô còn muốn tức chết ông nội đúng hay không, cô làm Hoắc gia mất mặt chính là thủ đoạn trả thù của cô đúng hay không?” Hoắc Thuần nắm chặt nắm tay, đôi mắt vằn đỏ, cả giận nói.
“Vậy cô không cần làm Hoắc gia mất mặt!” Hoắc Vi Vũ lạnh lùng nói.
Khí giận run người, lộ rõ sắc sảo.
Hoắc Thuần dừng một chút, trong mắt khủng hoảng, gắt gao trừng Hoắc Vi Vũ, “Nếu cô đem ảnh chụp đăng trên mạng, hoặc là đưa Ngụy phu nhân, ông nội khẳng định hận nhất là cô, đau lòng cho tôi. cô không tin, có thể thử xem.”
Hoắc Vi Vũ trong mắt trầm tĩnh ổn định, như phủ một tầng mê sa, che khuất vết thương, làm cho người ta không thấy rõ cô suy nghĩ cái gì.
“ông ấy có hận tôi hay không, tâm đau lòng cô, cô cảm thấy, tôi sẽ để ý sao?” Hoắc Vi Vũ nhếch miệng, lạnh lùng nói.
Hoắc Thuần trong lòng hơi hồi hộp, “Cho nên cô muốn huỷ hoại tôi đúng không?”“Rời khỏi Ngụy Tịch Phàm, về sau không gặp lại ông ta, cũng không lấy của ông ta, càng không cần bồi ông ta ngủ, tôi sẽ tha cho cô một mạng.” Hoắc Vi Vũ nhàn nhạt nói.
Hoắc Thuần khó hiểu nhíu mày, suy đoán nói: “cô thích Ngụy Tịch Phàm, cho nên đuổi người phụ nữ bên anh ấy?”
Hoắc Vi Vũ cười nhạo một tiếng, “Tôi không nghĩ cứu vớt thế giới quan của cô, nội trong ba giây, biến mất khỏi tầm mắt tôi.”
Hoắc Thuần chán ghét Hoắc Vi Vũ cao ngạo, giống như, cô mới là ŧıểυ thư chân chính. “Hoắc Vi Vũ, cô cho rằng cô tài ba lắm sao? cô còn không phải giúp Ngụy Tịch Phàm che dấu!”
“Nếu không phải Ngụy phu nhân không hiểu biết xử lý tình huống người đàn ông của bà ta bên người khác rối loạn, đối với Ngụy phu nhân mà nói, chưa chắc là một loại hạnh phúc lớn nhất, tôi cũng không cần cô gật bừa cách tôi làm, chỉ cần chính mình hiểu được là được, cút đi.” Hoắc Vi Vũ cằm liếc về phía thang máy.
“Chờ xem.” Hoắc Thuần thở hổn hển đi tới thang máy.
Di động của cô vang lên, là Tần Diệu Ni mẹ của cô.
Hoắc Thuần tiếp nghe.
“Thuần Nhi, con ở nơi nào? ba con đã xảy ra chuyện, có người tố giác ba con thu nhận hối lộ, hiện tại người ở bộ thanh tra đem ba con mang đi.” Tần Diệu Ni lo lắng nói.
“Tại sao lại như vậy? Rốt cuộc là ai tố giác?” Hoắc Thuần cũng lo lắng lên.
“Không biết, lấy quan hệ ông nội con, bạn của ông mà nói, phía sau giống như có người can thiệp, xử lý không tốt, con nói người phía sau có thể hay không là Cố Cảo Đình?” Tần Diệu Ni suy đoán hỏi.