Ta là Đường Mạc Phong, hoàng đế Phượng Quốc, ta có vĩ đại nương thân cùng với yêu thương ta phụ thân
Nương của ta là kinh hoàng tứ phương Phượng đế, cung chủ của Huyết sát minh cung , tổ chức số 1 trên giang hồ, là chủ nhân của La tinh vân kị, thiết kị thiên hạ vô địch cùng nương thân kinh bách chiến, quần diễm thiên hạ thống nhất tam quốc
Từ xưa vô tình đế vương gia, nhưng của ta gia lại vô cùng hạnh phúc. Của ta nương thân rất yêu thương ta cùng đệ đệ, nhưng ta biết nương yêu nhất vẫn là phụ thân mà phụ thân cũng vậy
Của ta nương tuy là hoàng đế, nhưng hậu cung chỉ có một mình ta phụ thân. Các đại thần nhiều lần khuyên nương lập thêm phi tử nhưng đều bị nương đưa đi cách chức, đầy đi biên cương……..nha nha nói chung rất là quyết liệt cho nên ko bao giờ có ai dám khuyên nương lập phi rồi
Nương nói, đời này nương yêu duy nhất chỉ có cha, phụ thân là một khuynh thành nam tử, như thanh nhã bạch liên, băng nhan tuyệt thế. Nghe nói nương từng vì phụ thân máu nhuộm hoàng đô, thống nhất tam quốc……ngô….nói chung là nương vô cùng yêu phụ thân cho nên chỉ cần chúng ta huynh muội làm việc gì sai chỉ cần ôm chặt lấy phụ thân thì nương sẽ ko động thủ….hắc hắc…..vì nương luyến tiếc nha……phụ thân là nương trong bảo khố, ngay cả nói nặng một lời cũng chưa từng huống chi là động thủ……ha ha….nói chung của ta nương, đương kim thiên hạ Phượng Đế diễm tuyệt tứ phương là một cái phu nô thôi……..ko phải ta bịa nha, cả phượng quốc đại lục này ai chẳng biết, động đến hoàng đế có thể tha thứ nhưng động đến hoàng hậu dù chỉ một việc nhỏ cũng đủ làm anh minh Phượng đế trở nên tu la lãnh khốc quyết liệt nha
Ai nha! ….của ta nương cũng chính là hình tượng vĩ đại thê chủ mà mọi nam tử ước ao nha, nương hoa đào rất nhiều nha…từ hoàng tử cho đến vương tôn…, kẻ ái mộ nương rất nhiều thôi…nhưng mà nương chỉ duy yêu của chúng ta phụ thân thôi!....
Ta từng nghe Âu Dương di di nói, của ta nương rất ghét phiền toái càng không thích hoàng quyền tranh đấu nhưng vì phụ thân nàng năm đó 10 tuế làm bí ẩn tả thừa tướng, lại vì phụ thân năm đó 19 tuế đẫm máu chiến trường trở thành tu la diệt đi Nhật quốc cùng Minh quốc thống nhất thế chân vạc tam quốc thành Phượng quốc đại lục.
Năm đó vì mất đi phụ thân, nương dường như điên rồi, không ngừng nghĩ chiến đấu cho đến khi xông vào Minh quốc cùng Nhật quốc hoàng tộc sát hai đế vương , vì bọn họ hại rồi phụ thân, làm cho phụ thân rơi xuống vách núi đen……nương nói khi nhìn thấy cảnh đó, trở thành tràng ác mộng cả đời nương…cho nên ko ngừng chiến đấu, sẽ ko nghĩ đến, sẽ bớt đau…..cho nên nương ko ngại nhuộm máu tam quốc
Nương là kẻ máu lạnh, tàn khốc nhưng là cũng một kẻ tình si. Si mê yêu luyến, một đời quấn quýt dây dưa…..ta từng nghĩ nếu cũng có người khiến cho ta cũng yêu như vậy thì ta sẽ hiểu nương thôi! Có lẽ vậy đi….
Ta từng nghe lén nương cùng phụ thân nói chuyện……nha ta cũng chỉ là vô tình thôi! Ko có ý đồ gì nha….hắc hắc……nương nói “ nếu không tìm được phụ thân nương sẽ sống cô độc đến khi tìm được người thừa kế thích hợp sẽ lên đường cùng phụ thân, kiếp sau…kiếp sau nữa nương cũng sẽ truy theo phụ thân” , cho nên cha a! ngài thật thảm thương nha ngàn năm sau……….ngài vẫn ko thoát khỏi ma trảo của mẫu thân ni!!!!!!!!
Khi phụ thân ra đi, ta vẫn còn nhớ ngày đó….phụ thân ra đi thật hạnh phúc, khóe miệng vẫn mỉm cười. người nói. Cuộc đời này gặp được nương là trên đời mang đến cho ngài lớn nhất ân tình rồi, ngài mỉm cười ra đi……ngày đó , ta cùng đệ đệ khóc thật nhiều…nhưng mẫu thân ko khóc. Người ôn nhu nhìn phụ thân, vẫn mãn hạn tình yêu cùng sủng nịnh tựa hải, mênh mông vô hạn…..người nói : “ Phượng! …ngủ hảo một giấc, chờ ta làm xong việc lại đến cùng ngươi nha, cho nên không sợ,….ngủ một chút là tốt rồi….tốt rồi”. Khi đó ta biết nương cũng sẽ rất nhanh đến cùng phụ thân, chúng ta ko trách người, bởi vì ta biết…thiên hạ này….kể cả ta cùng đệ đệ cũng ko bằng trong lòng nương đối với phụ thân
Khi nương làm xong hết mọi việc, an ổn cho ta đăng cơ, khi đó ta 16 tuế trở thành Phượng đế đời thứ hai. Của ta đệ đệ trở thành cung chủ của Huyết sát minh cung …….. Còn nhớ ngày ta đăng cơ, nương trao ta Phượng ấn, ôn nhu cười trấn an ta, vuốt ta sợi tóc, nàng nói : “ Phong nhi nhất định trở thành một đời minh quân, nhất định phải mạnh mẽ mới có thể bảo hộ người mình quan tâm, cho nên Phong nhi nhất định làm được đúng không”. Ta làm được nhất định làm được cho nên nương a, ngài an tâm đến bên phụ thân nha, nữ nhi nhất định ko phụ người kì vọng rồi!!
Ngày ta bước lên bảo tọa quân lâm thiên hạ cũng là khi mẫu thân dùng diễm độc đến với phụ thân. Phượng lăng, hàn băng ngàn năm là nơi an tĩnh mẫu thân cùng phụ thân. An tường xinh đẹp, băng dung tuyệt thế…mẫu thân cùng phụ thân nắm tay nhau an tường ngủ. Hoàng lăng đóng lại, vĩnh cách thế giới bên ngoài vạn năm…………..
Nếu như có gì trường tồn cùng năm tháng, chẵng sẽ hôi diệt phi yên, có chăng cũng chỉ là tình của nương dành cho phụ thân mà thôi!!!!.....bá đạo đến ôn nhu, như hỏa diễm thiêu đốt cũng hóa thành mộc xuân phong, dịu dàng len lõi….
Một ánh nhìn lưu lại vạn năm
Một nét cười khuynh đảo thiên hạ
Hỏa hồng như thiên diễm
Thanh thoát như bạch liên
Một đời quấn quýt si mê
Một đời tình túy
Trầm Phượng, …Phượng ……Phượng quốc,…. ta muốn đời đời nhớ đến tên ngươi, trăm vạn năm sau, khi tất cả tan thành mây khói, trở về thời xa xưa………chỉ còn tên ngươi khắc sâu trong dấu ấn lịch sử, không thể xóa nhòa……..trăm vạn năm sau, kiếp sau…..kiếp sau nữa……..ta và ngươi lại bắt đầu!