Trong tương lai gần, Trương Nhu Nhu có lẽ sẽ phát hiện ra cô đã đánh mất qυầи ɭóŧ, nhưng chưa chắc sẽ nghĩ là do anh cầm.
Nghĩ lại thì cũng không sao, Tiêu Trần chấp nhận rủi ro, anh rất cần nó, vuốt ve nó, có thể tưởng tượn ra anh đang vuốt ve âʍ ɦộ của Trương Nhu Nhu, nếu anh quấn nó vào dươиɠ ѵậŧ của mình, giống như thể là anh đang đâm vào lỗ nhỏ vậy.
Cái loại này giác này, cám dỗ chết người, cho nên mới không một chút khách khí nào mà lấy nó làm của riêng.
Trở lại phòng khách, quả nhiên Trương Nhu Nhu đang nằm ở sofa, đôi chân dài trắng muốt hướng về phía anh.
Sao lại không đề phòng như thế? Tiêu Trần nhíu mày, đi lên vài bước, ngồi quỳ xuống trước mặt cô, nói: " Nhu Nhu? Em ngủ đấy à?"
Trương Nhu Nhu không có trả lời, hai mắt vẫn nhắm, hơi thở đều đều, ngực phập phồng, trừ mấy cái đó ra , không có động tĩnh gì cả.
Tiêu Trần quay đầu, ánh mắt rơi trên cặp đùi trắng muốt không có mỡ thừa của cô nàng, tràn đầy hương vị trẻ trung.
Mới vừa nãy anh ôm đùi cô, nhưng anh vẫn chưa hài lòng, rất muốn trải nghiệm thêm lần nữa, Vì vậy, do dự một chút, cẩn thận đưa tay ra.
Trương Nhu Nhu có thể là do quá mệt mỏi, đương nhiên không có bất kỳ phản ứng nào, Tiêu Trần thấy thế, lá gan to thêm, vuốt ve qua lại đùi trong của cô, đầu tiên là bên ngoài đùi, rồi đến bên trong đùi.
Thịt đùi trong rất mềm mại, sờ vào cảm giác vô cùng dễ chịu, anh còn muốn chạm thêm nữa, lại gặp trở ngại, hai chân Trương Nhu Nhu khép lại, muốn đi vào thì chỉ có một khe hở rất nhỏ,muốn đi tiếp, thì phải chen vào cái khe này.
Sợ Trương Nhu Nhu tỉnh, Tiêu Trần không suy nghĩ nhiều lập tức bỏ qua, chuyển sang phần thân trên của cô, nhẹ nhàng nhấc viên áo sơ mi của cô lên, nhìn vào trong.
Dù chỉ nhìn thấy áo ngực màu xanh, mặc có hơi kín, chỉ có thể thấy hai bên có chút màu trắng, dù chỉ như vậy, cũng khiến máu dồn lên, rất muốn dùng tay xoa nắn nó, ngay tại đây .
Lý trí đã giúp anh kiềm chế cái ý tưởng xấu xa này, lắc đầu, đặt áo về vị trí cũ.
Ngồi ở đó một lúc, Tiêu Trần vỗ vỗ vai, đánh thức cô dậy.
" A? Anh Trần em ngủ quên mất ạ?" Trương Nhu Nhu ảo não thức dậy, ngồi dậy kiểm tra, không phát hiện gì khác thường, khuôn mặt lúc này mới bình thường lại, "Xin lỗi! Em mệt quá !"
Tiêu Trần cười cười, "Không có việc gì, còn cần anh làm gì nữa không?"
Trương Nhu Nhu lắc đầu: "Không cần đâu! Một mình em tự làm nốt được rồi! Cảm ơn Anh Trần!"
Không cần mình nữa sao? Tiêu Trần có chút thất vọng, không có nhiều lời, đứng lên, nhìn,nói: " Anh về đây, có chuyện gì thì nhớ gọi anh."
Chỉ sợ Nhu Nhu không đi tìm mình nên phải tìm lý do đến chỗ cô, vậy làm ơn tư hoa lý do hoa trương, từ khi xác nhận Trương Nhu Nhu chính là ŧıểυ Điềm Điềm, anh đã quyết định phải có cô bằng mọi cách.
Về đến nhà, Tiêu Trần vội vã lấy qυầи ɭóŧ của Trương Nhu Nhu ra , cũng cởi hết quần áo của mình, đi đến chỗ máy tính, mở đoạn video mà Trương Nhu Nhu nâng mông lên để thủ dâm ra, vừa nhìn, vừa dùng qυầи ɭóŧ quấn quanh dươиɠ ѵậŧ ma sát lên xuống.
Trong mắt là hình ảnh video chạy, lòng lại nghĩ đến cảnh tượng Trương Nhu Nhu đang nằm trên ghế sofa, để người khác bế lên, ánh mắt ấy khiến anh muốn phát điên lên.
Trong khi đang thủ dâm,anh tưởng tượng được làʍ t̠ìиɦ với Trương Nhu Nhu, tự tay cởi qυầи ɭóŧ của cô, cởi áo sơ mi của cô, vùi đầu vào bộ ngực mềm mại của cô, bú mυ"ŧ nó, cô sẽ ngậm dươиɠ ѵậŧ của anh trong miệng nhỏ của mình hút vào,hai cơ thể dính chặt với nhau thành một.
Cô vặn vẹo dưới, anh đẩy dươиɠ ѵậŧ của mình vào từng chút một ,khám phá cái hang nhỏ này, miệng cô đang không ngừng cầu xin: " Anh Trần, nhẹ một chút!"