“Chu Từ, em muốn bị tôi làm chết ở trong xe này sao?”
Ghế ngồi bị hạ xuống, tiếng hô kinh ngạc của Chu Từ nghẹn nơi cổ họng. Anh hôn cô, động tác không xem là êm ái, chiếc lưỡi thô to cọ xát vào da thịt non mềm trong cổ họng cô, quấn lấy đầu lưỡi cô không ngơi nghỉ.
Chu Từ nghẹn ngào không thốt được thành lời, lần đầu tiên cô hôn trực tiếp với người khác, còn vào sâu đến vậy.
Đôi mắt xinh xắn mở to lên, nhìn chằm chằm vào Tiết Kiệu đang gần trong gang tất. Mắt anh trong veo, chưa từng nhìn ai bằng ánh mắt dữ tợn, nhưng hiện giờ anh lại chăm chú nhìn cô, như muốn lột trần rồi nuốt cô vào bụng vậy.
Theo bản năng Chu Từ nhắm mắt lại, cằm bị người ta bóp lấy và ngửa lên để tiếp nhận nụ hôn. Cô mê man, dần không thở nổi, trong cơn mơ màng, váy cô bị người ta kéo lên eo, hơi lạnh từ máy điều hoà trên ô tô phả lên eo rồi phe phẩy thổi vào âʍ ɦộ.
Đầu óc Chu Từ trống rỗng, bất giác khép chặt chân nhưng tay anh đã nhanh chóng chặn giữa chân cô trước, ngón tay thon dài đào móc vách thịt khiến dâʍ ŧᏂủy̠ của cô bắn ra tán loạn, thảm nhung ấm áp bên dưới đã ướt đẫm khôn xiết.
Ngón tay ướt sũng duỗi ra, còn phát sáng, cuối cùng anh buông môi cô ra và nói bằng chất giọng khàn khàn: “Nhìn xem em đã ướt thành gì rồi này.”
Anh giơ tay ôm cô tới và đặt lên vô lăng, để vách thịt đối diện với mặt anh, ấn tay để cô tự sờ chính mình: “Chu Từ, em có biết tự sướиɠ không?”
Chu Từ sợ hãi lắc đầu, đôi chân bị buộc phải tách ra, ngón tay đặt lên âm đế cố gắng che dấu thân dưới của mình. Tay anh dời xuống mông cô và để lại một dấu ấn: “Tôi dạy em.”
Không ổn đâu.
Chu Từ run rẩy nhìn anh, nhận ra được trong không gian nhỏ hẹp này, cô hoàn toàn chẳng có không gian để từ chối. Vì vậy, cô căng thẳng lấy tay ra, cố mở thân dưới hết sức có thể trưng ra cả miệng huyệt và âm đế trước mặt anh.
Một tay anh vuốt ve âm đế của cô, một tay khác ôm lấy cổ cô muốn cô hôn mình. Chu Từ nhắm mắt, cắn răng cúi sát đầu lại rồi môi bị người ta ngậm cắn.
“Ưʍ...”
Sống lưng của cô gái gầy gò, cổ thon dài, uể oải trong khoang xe nhỏ hẹp, khom xuống tạo thành đường cong. Môi đầy đặn hồng nhuận trở nên đỏ thắm vì bị mυ"ŧ hôn, hai mắt cô phủ đầy hơi sương nhìn Tiết Kiệu với vẻ tội nghiệp.
Đôi mắt của người đằng sau lạnh lùng cùng cực, ngón tay phía dưới đã chơi đùa âm đế của cô đến đỏ bừng: “Tại sao lại chụp hình đó hả?”
Anh hỏi một cách vô cùng lạnh lẽo, vừa kéo âm môi của cô ra ngoài. Cô rùng mình vì quá nhạy cảm, gập eo ngày càng sâu xuống, nửa thân trên gần như sắp kề sát vào anh, bầu ngực được bao bọc bởi áσ ɭóŧ đang rung lên một cách khó chịu. Anh véo chúng thật mạnh, cách lớp quần áo xoa nắn kéo giữ đầṳ ѵú cô.
Chu Từ run rẩy đáp: “Em không biết, em không biết, chắc… là cậu ta chụp...”
Âm đế nho nhỏ, nhạy cảm cực kì bị anh vặn, xoa bóp và kéo giữ. Cô run rẩy, đứt quãng kể lại rõ đầu đuôi mọi chuyện với anh, rồi nhìn anh bằng đôi mắt xinh đẹp đong đầy nước mắt trông hết sức đáng thương, tuy vậy cô lại càng bị anh chơi đùa quá đáng hơn.
Âm đế bị kéo ra khỏi môi âʍ ɦộ, ngón tay đặt trên vách thịt tiếp tục đào và khám phá sâu hơn, khiến cô đau nhức và ngứa ran.
Lưng cô tê rần, rùng mình rướn người lên cùng với tiếng khóc nấc nghẹn ngào, thân dưới như không kiềm được cơn buồn ŧıểυ, cô cắn cổ tay ngửa người ra sau, thút thít kêu lên: “Thầy ơi, em muốn ŧıểυ, hức hức, em muốn...”
Cô vừa dứt lời, thân dưới nhễ nhại phun ra dâʍ ŧᏂủy̠. Cô cắn cổ tay hét lên hai tiếng đứt quãng, sau đó cả người mềm oặt đổ gục xuống, ngồi lên đùi Tiết Kiệu.
Trên mặt anh là dâʍ ŧᏂủy̠ do cô phun ra, mí mắt anh chớp chớp làm rơi xuống một giọt nước.
Chu Từ vô cùng xấu hổ, theo bản năng muốn mở cửa xe chạy đi, nhưng lại bị người ta giữ chặt lấy bắp chân: “Con mẹ nó… Lẳng lơ nhỉ...”
Anh khàn giọng mắng, tuy vậy nội dung hoàn toàn không phù hợp với gương mặt ôn tồn lễ độ kia. Anh bóp cổ tay cô: “Bên dưới không mặc gì mà muốn chạy lung tung khắp nơi à, Chu Từ, con mẹ nó làm thế em sướиɠ lắm đúng không?”
Mắt cô đỏ hoe, cô bị anh đặt lên vô lăng hôn mạnh, đôi môi bị bịt kín không kẽ hở, thêm phần thân dưới trần trụi đang áp sát vào ƈôи ŧɦịŧ của anh qua lớp quần.
Vòng eo bị giữ chặt trong lòng bàn tay, ngón tay anh với những vết chai mỏng đang luồn vào từ dưới lớp áo rồi nắm lấy bầu ngực cô mà mặc sức chơi đùa.
Cô bị hôn không thể ngăn được tiếng rêи ɾỉ, hơn nữa cô đang vặn vẹo trên đùi anh để tránh né bàn tay kia. Tiết Kiệu hung ác đánh vào mông cô, thấy Chu Từ ngoan ngoãn bèn dứt khoát đánh thêm hai cái nữa.
“Chu Từ, em muốn bị tôi chơi chết ở trong xe này sao?”
Anh hơi ngửa đầu nhìn cô, mắt hừng hực du͙ƈ vọиɠ, thiêu đốt mất chút minh mẫn còn sót lại thành một nắm tro tàn, sự uy hiếp thể hiện rõ qua câu nói của anh. Anh xoa âʍ ɦộ của cô chọc vào dâʍ ŧᏂủy̠ vừa bắn lên mặt, giọng nói chầm chậm miêu tả kĩ lưỡng hình ảnh này cho cô: “âʍ ɦộ lẳng lơ bên dưới của em bị tôi vừa đâm vừa bắn, run rẩy phun tinh của tôi ra, trong bụng cũng bị rót đầy rồi, bụng nhỏ phồng lên đây này, nhấn một cái em sẽ rêи ɾỉ ngay...” Anh vừa nói vừa thật sự ấn xoa nhẹ phần bụng phẳng lì và trắng nõn của cô. Cô gái run rẩy hô lên: “Đừng… Đừng mà.”
Tiết Kiệu ác liệt tiếp tục: “Ừm… Em bảo ‘đừng’, trái lại chân không khép được kìa, bị tôi cạy bắp chân ra rồi đâm vào, à, còn ở đây nữa ——”
Ngón tay thon dài đặt lên hậu môn của cô, cô gái co rúm lại muốn rút người về, thế nhưng chân đang run rẩy không có sức, sau đó cô nghe Tiết Kiệu thầm thì bên tai mình: “Ở đây cũng phải đâm, đâm ra thành cái động, không khít lại được luôn.”