Nửa người của Chu Từ nằm ở trên bồn cầu, lồng ngực mềm mại bị cọ xát, hai mắt óng ánh nước mắt, xung quanh ngập tràn hơi nước, vòi hoa sen để trên mông của cô, xịt vào trong hoa huyệt.
Cái mông nhỏ căng mẩy vặn vẹo lung tung, cô cắn đầu ngón tay khóc lóc hu hu hức hức.
Tiết Kiệu đứng sau lưng cô, chậm rãi điều chỉnh nhiệt độ nước.
Anh kiểm tra mặt trước rồi đến mặt sau, ở đó không có vết sưng tấy, nơi đang kẹp chữ "Món đồ chơi" vẫn mang màu sắc hồng hào sạch sẽ sáng màu. Khi tưới nước nóng vào nó còn hơi co lại, như thể mời gọi người đàn ông lại tiến vào chơi đùa với cô.
Tiết Kiệu ác ý đẩy vào bên trong cô một cái, cô bé tái mặt vì sợ hãi, hét lên không chút kiêng dè, nước mắt rơi lã chã. Giọng nói của cô rất rõ ràng, tự nhiên mềm mại, lúc kêu la không hề tỏ ra sắc bén mà chỉ khiến người ta cảm thấy đáng thương và yếu đuối.
Nghe mà khiến gậy thịt người nào đó cứng phồng, hận không thể đè cô ở nơi đó rồi thúc vào rút ra mãnh liệt.
Chỉ là đêm nay cô gái nhỏ thật đáng thương, cuối cùng anh cũng tốt bụng, xoay vòi sen tắm rửa cho cô, rửa sạch từ trong ra ngoài. Một đôi nhũ hoa đầy bọt, từng ngón tay nhào nặn bộ ngực, đỉnh nhũ hoa vốn đã mềm lại run vểnh đứng lên, anh kéo mạnh nơi đó: "Đồ da^ʍ đãиɠ."
Cô gái nhỏ nhớ lại lời anh nói mang thai phun sữa, gương mặt đỏ bừng rồi tái mét. Cô đang trong thời kỳ an toàn, nhưng thật sự có thai thì phải làm sao đây.
Tiết Kiệu ngồi xổm trước mặt cô, những ngón tay bôi thuốc mỡ trong suốt chạm vào huyệt đa͙σ đang đau nhức của cô, từng ngón từng ngón một đi vào, sâu đến mức không thể vào sâu hơn. Anh rút ra đưa vào đẩy cả thuốc mỡ xoa xoa qua lại, cô theo bản năng nâng bắp chân lên, vô thức tựa vào rồi đặt trên vai anh. Nửa người phía trên của anh không mặc áo, đường nét vai cùng chiếc cổ trần trụi trông đẹp tuyệt vời.
Lòng bàn chân bị bờ vai của anh làm cho ấm lên, Chu Từ không dám cúi đầu nhìn nó, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy chiếc kính bốn phương tám hướng, phản chiếu hình dáng hiện tại của hai người rõ mồn một.
Cô dang rộng hai chân ra một cách da^ʍ đãиɠ, toàn thân đầy dấu hôn và dấu mυ"ŧ, ngay cả trên bắp đùi cũng có vài dấu răng cắn, đó là lúc ở trong văn phòng, Tiết Kiệu tàn bạo cắn cô. Từ chỗ đó anh cắn một đường đi thẳng đến viên trân châu nhỏ, cô gái nhỏ khóc lóc nức nở phun nước giữa răng môi anh.
Vào lúc này, anh vẫn đang bình luận về phần dưới của cô, hơi thở ấm áp của anh đã phun vào đó.
Động tác xoa nắn da thịt mềm mại thoa thuốc cho cô quá gợi tình, giống như giúp cô thủ dâm. Chu Từ khẽ cắn, đôi môi tái nhợt chịu không nổi, bị anh nhào nặn chảy ra một vũng nước ướt át, men theo ngón tay chảy ra lòng bàn tay cả một vũng nước ướt nhẹp. Ngón chân khoác trên vai anh hơi cong lên, cô gái thút thít, còn người đàn ông thì trông có vẻ như đang mỉm cười: "Khi nãy ở trong nhà tắm không phải kêu rất phóng đãng sao?"
Vừa nói, ngón tay dính đầy xuân dịch cùng thuốc mỡ xoa nắn viên trân châu của cô, gần như là đang véo. Một ngón tay chạm vào lỗ niệu đa͙σ của cô, ngoáy ngoáy qua lại nơi đó, làm cho eo cô bủn rủn nhưng lại không đi ŧıểυ được, bèn khóc hu hu thút thít nghẹn ngào: "Đừng mà, đừng vậy mà..."
Người đàn ông vân vê ngón tay ướt đẫm của mình: "Thoa thuốc cho em, mà tự em lại ướt thành thế này."
Anh nói xong lật người cô lại, dùng đầu ngón tay moi móc cúc huyệt, vuốt rồi xoa thuốc lên trên. Trong lỗ niệu đa͙σ không có thứ đè ép, cô gái nhỏ che mặt đi ŧıểυ trên sô pha, nụ cười của người đàn ông vô cùng xấu xa: "Đã ŧıểυ trong văn phòng tôi, lại làm thế này trong nhà tôi. Chu Từ à, lần sau làm em trong lớp học, có phải em định đi ŧıểυ lên bục giảng không?"
Anh lại lau rửa sơ sơ cho cô một lần nữa, cầm một chiếc túi mua hàng đến, muốn cô gái nhỏ lựa chọn một bộ đồ lót.
Da đầu Chu Từ tê dại, bên trong toàn bộ đều là đồ lót tình thú, ít vải tới mức đáng thương, bộ ngực ôm không chặt. Cô gái nhỏ ngẩng đầu muốn nói rằng cô không mặc, Tiết Kiệu cười chỉ vào một mảnh qυầи ɭóŧ lộn xộn: "Hoặc là mặc cái này đi về, hoặc là không mặc gì cả."
Chu Từ đã nếm trải hậu quả của việc không mặc đồ lót một lần, khi anh về nhà, cô chỉ kịp mặc áo khoác và quần, bên trong trống rỗng. Khi người đàn ông dừng xe chờ đèn giao thông, anh không chút ngăn cản mà đưa tay vào bên trong cổ áo của cô, bắt lấy hai khối ngực mềm mại đang đung đưa vì không bị ràng buộc.
Vì vậy, cô miễn cưỡng chọn một cái, vừa cổ vũ tinh thần mở mắt ra nhìn lập tức thấy hối hận. Đó là một bộ đồ loại ren, toàn bộ chất liệu vải đều trong suốt, chỉ có đỉnh nhũ hoa là được che chắn bởi miếng vải như có như không. Phía dưới cũng vậy, nɠɵạı trừ hai mảnh thịt trai cùng viên trân châu còn có thứ gì đó che chắn lại, thì ngay cả cúc huyệt trong kẽ mông cũng như ẩn như hiện.
Cô gái rùng mình mặc áo lót vào, trong khi người đàn ông thong thả giúp cô mặc qυầи ɭóŧ, di chuyển các khớp ngón tay vào chân cô từng tấc từng thước một, hành động chậm rãi như muốn bóp nghẹt sự tỉnh táo của cô.
Chân của Chu Từ vẫn ở trên vai anh, người đàn ông nắm cổ chân của cô giữ lại, cất lời cực kỳ xấu xa: "Phải mặc bộ này vào ngày học phụ đa͙σ cuối tuần.”