Vân Phong gật đầu không nói, lập tức xuất kiếm, thi triển kiếm chiêu do chính hắn sáng chế, Tứ Phương Khai Hợp - thức thứ 3 - Tứ Phương Vẫn. Trong chốc lát, tiếng kiếm xé gió vù vù đã đến ngay trước mặt Tứ Quỷ. Một chiêu chứa đựng toàn bộ sức lực của hắn, phong tỏa toàn bộ lối đi.
Không thể chạy thoát, Tứ Quỷ dồn hết sức lực còn sót lại, hai tay hoa múa, tạo thành chưởng ảnh cố gắng ngăn cản võ kĩ.
Vất vả lắm mới chặn được tất cả kiếm khí lại, nhưng trên người vẫn bị vạch ra mấy vết thương đáng sợ, mà Cáp Giới Ban trên vai hắn thì không may mắn như vậy. Nó mặc dù là Ma sủng 1 giai nhưng là loại Hỗ trợ, không phải chiến sủng, cho nên chỉ chống được một hơi liền ào ào sụp đổ, khắp người bị kiếm khí xuyên thủng như một cái sàng, thi thể gần như không còn hình dạng.
"Haizzz!" - Tứ Quỷ máu me đầy người thở dài một hơi.
Hôm nay hắn đã triệt để mất sạch, hai con Ma sủng thiên tân vạn khổ bồi dưỡng đều đã chết đi. Giờ phút này, bên cạnh hắn cũng chẳng còn gì, ngay cả sống sót cũng không biết có được hay không. Tất cả đối với hắn đã chấm hết.
Đôi mắt Vân Phong nhìn về Tứ Quỷ, vẻ ngoan lệ tuyệt nhiên trong mắt càng lúc càng đậm. Rốt cuộc linh quang trong tay lóe lên, Hàn Cực Kiếm phi ra đằng trước, nhằm vào tim Tứ Quỷ mà lướt tới.
Trong không gian bỗng chốc vang lên tiếng kêu thảm thiết tuyệt mệnh.
Tứ Quỷ vốn bị trọng thương, trúng độc lại nhận thêm một kiếm từ Vân Phong, giống như đèn hết dầu, hoàn toàn không có sức phòng thủ, chỉ có thể trơ mắt nhìn trường kiếm xuyên qua tim, bị một kiếm diệt sát. Cả người hắn lung lay sắp đổ, trong phút chốc hắn bỗng nở nụ cười như được giải thoát.
Trên người Tứ Quỷ vết thương chằng chịt giống như bị hàng chục, hàng trăm lưỡi đao sắc bén xẹt qua thân hình, sâu đến tận xương. Sau lưng cũng bị một kiếm xuyên thấu qua hậu tâm, phá nát sinh cơ.
Vân Phong thở dài, bước tới lấy lại Hàn Cực Kiếm.
Lần này, hành động tuy hơi có chút sai lệch so với kể hoạch nhưng cuối cùng mục đích chính là giết chết Tứ Quỷ đã thành công.
Ban đầu, Vân Phong chọn đi toàn bộ những người có cùng một loại nguyên lực Hệ kim, một khi mọi người ra tay, trong không khí Kim nguyên tố sẽ nồng đậm hơn một chút. Như vậy, sẽ tạo thành một lớp sương mù cho Ngọc gia, khiến đối phương không thể xác nhận được là một người hay nhiều người cùng nhau ra tay. Tứ Quỷ có thân pháp tuyệt thế lại có Ma sủng đặc biệt, nếu như chết dưới tay một người thì chắc chắn đối phương võ công cao hơn Tứ Quỷ rất nhiều, ít nhất cũng là Nguyên sĩ đại viên mãn. Còn nếu nhiều người thì cùng ra tay thì ở trong Giao Nguyệt Trấn này phải có 2 nhà liên thủ mới tìm ra được số lượng nhân mã như thế. Mục đích của Vân Phong là khiến đối phương lâm vào sương mù, phán đoán sai. Dù cho bọn họ nghĩ như thế nào đều lập tức đi vào tử lộ.
Đến khi gặp Tứ Quỷ trong nhà chứa, hắn yêu cầu Tô Minh gây ra động tĩnh, dụ hắn ra ngoài mà không chớp thời cơ giết đối phương. Một là để Tứ Quỷ nghi thần nghi quỷ, tâm trạng bất ổn. Hai là nhà chứa là chỗ đông người, một khi hành động Tứ Quỷ có thể mượn địa thế và nhân lực để thoát thân. Ba là nếu như giết chết Tứ Quỷ ở nhà chứa, sẽ để lại nhân chứng, mưu kế đổ tội của Vân Phong sẽ thành công cốc.
Cuối cùng, trong tất cả Ma sủng, chỉ có duy nhất Ma Ưng với Linh kĩ Ma Ưng Truy Ảnh là có thể nhìn thấu tàng hình, chính nó luôn theo sát đối phương, khiến Tứ Quỷ không thể nào tàng hình lẩn trốn đi được. Nếu không có Ma Ưng nhận ra đối phương thì hôm nay, tin tức Đỗ, Tô hai nhà giả chết lập tức đến được tay Ngọc gia. Lúc đó, thảm chiến là điều khó tránh khỏi.
Đúng lúc này, hai phương hướng ly khai bắt đầu có người lục đục chạy về.
Vừa nãy ở đằng xa, họ còn nghe tiếng kêu thảm thiết, vốn tưởng có chuyện xảy ra nên cấp tốc chia nhau chạy về. Nhưng không ngờ, trận chiến kết thúc nhanh chóng ngoài sự dự liệu của mọi người, hơn nữa kết quả lại càng khiến cho bọn họ cực kì khó tin. Một ŧıểυ tử Nguyên đồ bán lục trọng có thể giết chết được Nguyên sĩ tam tinh.
“Tứ Quỷ chết rồi?” – Đỗ Khanh vừa về tới nơi, nhìn xác Tứ Quỷ sợ hãi than.
“Là ngươi giết.”
“Ừm, vừa nãy hắn trọng thương, không hề di chuyển mà chỉ ngồi một chỗ, tránh đi tai mắt của mọi người. Khi mọi người truy đuổi hết hắn mới chạy ra, may mà ta còn ở lại trông coi. Nếu không để hắn thoát mọi việc chúng ta làm đều là công cốc.”
Vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn về Vân Phong khiến gương mặt hắn có chút ngượng ngùng, mãi một lúc lâu sau mọi người mới dần tỉnh thần lại, nhất thời những âm thanh ngạc nhiên rộ lên.
Sắc mặt bốn vị cao thủ Đỗ Khanh, Đỗ Nhạc, Tô Ung, Tô Minh ngưng trọng nhìn xác Tứ Quỷ rồi nhìn sang Vân Phong, sau đó nhìn nhau, đều nhận ra sự chấn động trong mắt đối phương.
Cuộc giao đấu vừa rồi tuy diễn ra rất nhanh, Tô Minh vừa rời đi không lâu lập tức nhận ra khác lạ liền quay lại. Nhưng chỉ trong thời gian ngắn đó, Tứ Quỷ đã bị giết chết, còn hắn, ngay cả động vào vạt áo, làm Vân Phong bị thương cũng không thể. Điều này làm bọn họ cảm nhận được Vân Phong hoàn toàn ở vị trí chủ đa͙σ, còn Tứ Quỷ gần như bị dắt mũi đi.
Đỗ Nhạc không nghĩ nhiều như vậy, dù thế nào, hung thủ giết hại con hắn đã chết, đây mới là điều trong yếu nhất. Nếu như hắn chết ở tong tay mình thì tốt hơn, tuy có đáng tiếc nhưng cũng xem như báo được thù. Hắn bỏ qua suy nghĩ trong đầu, cúi xuống lục từ xác Tứ Quỷ, nhanh chóng ném cho Vân Phong xác Cáp Giới Ban cùng Túi càn khôn.
“Vân Phong, bắt lấy.”
“Chuyện này . . .” – Đón lấy túi càn khôn trung cấp, Vân Phong nghi hoặc hỏi.
“Ngươi cầm lấy đi, cái này là ngươi đáng được hưởng. Kế hoạch là do ngươi đề ra, người cũng là do ngươi giết. Nếu như không có ngươi 1 tháng trước chúng ta đã đánh nhau mà chết, hôm nay Tứ Quỷ cũng thoát khốn. Ngươi là người có công nhiều nhất, theo lý cũng nên nhận lấy.” – Đỗ Nhạc giải thích.
Mọi người xung quanh cũng không phản đối. Ngay cả Tô Minh nếu không cho Tử Thực Đằng nuốt mất Thanh Giác Đại Ngưu thì cũng hoàn toàn vui vẻ đưa nội đan cho hắn.
Vân Phong đeo Túi càn khôn lên vai, gật đầu cảm tạ.
“Vậy ta không khách khí.”
Sau đó, hắn cùng Tô Minh hướng dẫn mọi người tạo hiện trường giả, lấp tuyết ra sao, di chuyển thế nào. Đến khi trời gần sáng, mọi người mới lục đục chia nhau giải tán, địa điểm tụ họp vẫn là thông đa͙σ ngầm bên núi Đông sơn, cạnh Tô gia. Còn Vân Phong lại theo đường cũ, trở về nhà. Hắn gấp gáp muốn xem vất vả cả đêm hôm qua, liệu có thu hoạch gì.
Vân Phong mở túi ra ra xem xét, thật đúng là có chút phong phú mà trợn tròn mắt. Những năm nay không hiểu Tứ Quỷ làm gì mà vơ vét cũng tương đối khá, hơn nữa để chỗ nào cũng không an toàn bằng để trên người mình, cho nên trên người hắn có thể nói là toàn bộ gia sản. Vân Phong tìm được trong Túi càn khôn tổng cộng 348 kim tệ, trong đó, ngân tệ nhiều nhất, tổng cộng có hơn 500.
Đan dược thu hoạch được thì bao gồm đan dược chữa thương phàm phẩm mười khỏa, tăng nguyên lực 8 khỏa. Nhị Nguyệt Nguyên Đan, Hồi Hoàn Đan Hoang cấp tất cả năm khỏa. Hầu như toàn là đồ kém chất lượng, so với Hồi Hoàn đan và Nhị Nguyệt nguyên đan của Lưu Hàn thì kém hơn không biết bao nhiêu lần. Nhưng dẫu sao thịt muỗi vẫn là thịt, với Vân Phong thì có chút lợi tức còn hơn không có.
Nhưng để Vân Phong chú ý đến là 5 vật phẩm hoàn toàn khác biệt được Tứ Quỷ cất giữ cực kì cẩn thận, hai võ kĩ quyển trục, hai trứng Ma sủng cùng một hộp ngọc.
Vân Phong không vội xem xét hai quyển linh kĩ, võ kĩ kia mà đặt nhiều tâm tư vào hộp ngọc bị khóa kín. Đây là một cái hộp ngọc nhỏ dài ước chừng nửa chưởng, bề rộng chừng hai ngón tay, xem ra là hộp ngọc chuyên dụng để đựng dược liệu.
Kiếm quang lóe lên, Vân Phong dùng Hàn Cực Kiếm khẽ chặt đứt ổ khóa rồi đưa miệng hộp ngọc ra phía trước, cẩn thận từng li từng tí mở ra.
Hắn phát hiện cũng không có dị động gì, chỉ là một hồi mùi thơm vô cùng thanh thuần truyền ra, ngay sau đó khi linh dược tiếp xúc với không khí lập tức có một mùi huyết tinh gay mũi tỏa ra.
“Là một cây Linh Dược?”
Vân Phong cảm thấy kì lạ liền quay lại xem, chỉ thấy trong hộp ngọc nằm một căn thực vật lớn chừng một ngón tay.
Thực vật này toàn thân trắng noãn, bóng loáng như ngọc, dài ước chừng một ngón tay, chỉ có một mảnh lá cây, tản ra thành hình quạt giống như linh chi. Thỉnh thoảng gốc linh chi này lại đổi màu, mà mỗi lần đổi màu nó lại tỏa ra một mùi màu gay nồng.
“Hấp Huyết Tham Chi ?”
Trong giọng nói của Vân Phong lộ vẻ vui mừng, có chút sợ hãi.
Hấp Huyết Tham Chi là một loại linh dược cực kì hiếm gặp, chỉ xuất hiện trong các bãi chiến trường hoặc những nơi có nhiều máu huyết. Nó không có tác dụng tăng cường nguyên lực nhưng bù lại với những người cảnh giới Nguyên đồ, cụ thể là lục trọng Hoán Huyết có tác dụng rất lớn, được coi là báu vật vô giá.
Cái gọi là Hoán Huyết chính là cô đọng máu huyết khiến cho máu trong người trở nên đậm đặc. Càng đậm đặc, thì sức mạnh tăng lên càng nhiều, thậm trí có thể tăng lên theo cấp số nhân. Mỗi một lần hoán huyết đều yêu cầu 2 giọt máu bình thường hợp lại với nhau, đến khi máu huyết toàn bộ cơ thể chuyển hóa thành dạng đặc hơn gấp 2 lần thì khi đó Hoán Huyết mới tăng lên được 5%, sức mạnh cũng tăng lên được gấp đôi. Nếu tính ra muốn Hóan huyết đạt thành 100% vậy thì phải hợp máu lại 20 lần.
Mỗi lần hợp huyết lại cần số lượng máu huyết cực lớn, nɠɵạı trừ dùng Nguyên khí tẩm bổ, tăng cường tốc độ sản sinh ra máu thì chỉ còn cách dùng các loại đan dược, linh dược có ẩn chứa máu huyết cường đại.
Mà Hấp Huyết Tham Chi là một loại như vậy. Nó sinh sống ở những vùng nhiều máu huyết cho nên đã liên tục hấp thụ tinh hoa trong máu. Một mẩu bé như cái móng tay cũng đủ để Vân Phong hoán huyết hai lần, mà gốc linh chi nhỏ này cỡ một ngón tay người lớn, tính ra lượng máu huyết tinh hoa có trong đó cũng đủ cho Vân Phong đang từ 20% nhảy vọt lên một đoạn đến 70-80%.