Phong Lưu

Chương 459: Phá thành

Trước Sau

break

Một nổ vang thật lớn, một góc tường thành phía nam rốt cục đã sụp đổ, bụi bốc lên cuồn cuộn. Nhưng lổ hổng không lớn, hỏa pháo Đường quân còn đang oanh kích.

Sụp đổ một góc, tường thành không còn kiên cố nữa, sau hai đợt hỏa tiễn oanh kích, rốt cục cũng sụp đổ, lộ ra một lổ hổng phi thường rộng rãi.

Nghìn vạn Đường binh reo hò, ướng lổ hổng phát khởi tiến công.

Đứng ở trên tường thành phía nam, chủ soái Uy khấu nhìn Đường binh xông tới, lại thấy đại đội kỵ binh nơi xa tùy thời chuẩn bị tấn công, không khỏi cười lạnh mấy tiếng.

Nam Tường thành đã sụp đổ một đoạn, nhưng muốn đột phá từ nơi này, đúng là nằm mơ!

Khẩn cấp xây dựng mấy đạo công sự phòng ngự, mặc dù kém hơn tường thành, nhưng cũng đủ để theo ngăn cản Đường quân tiến công. Hơn nữa chủ soái hắn điều chủ lực đến nơi này, tới thời khắc mấu chốt, còn có thể áp dụng phản trùng phong với Đường quân.

Nói không chừng quyết định thắng bại chính là quyết chiến ở cửa nam.

Đường binh từ lỗ hổng tràn vào, bị tường đá ngăn cản, lập tức dùng thang mây cường công.

Không ít Đường binh bị mưa tên bắn ngã, từ thang mây trèo lên cũng bị thạch lăn cây đập mà ngã, chết rất nhiều.

Nhìn binh lính tre già nối tiếp nhau xung phong rồi ngã xuống, Đường Tiểu Đông thở dài. Đây chính là chiến tranh.

Hắn hướng về phía Duẫn Hạ Anh Tử nói:

- Anh Tử tộc trưởng, có nên đến phiên người của ngươi hay không?

Duẫn Hạ Anh Tử cười hì hì một tiếng, nhẹ giọng nói:

- Lệnh của đại nhân, Anh Tử làm sao dám không tuân lời?

Hai màu hồng hắc trước sau phi lên bầu trời, càng bay càng cao khiến người bên trong thành đều có thể nhìn được rõ ràng.

Mấy gian dân trạch ở thành Tây tụ tập mấy ngàn Hắc y nhân cầm các loại vũ khí, bọn họ là nạn dân trước trận chiến chạy nạn trốnvào trong thành, ẩn thân tại cứ điểm bí mật của Gia tộc Duẫn Hạ.

Đây là một lần hành động vô cùng nguy hiểm, có một người bại lộ thì cứ điểm do Gia tộc Duẫn Hạ khổ tâm gây dựng sẽ bại lộ toàn bộ.

Cũng may Uy khấu bên trong thành không có phát giác điều gì.

Tín hiệu của tộc trưởng đã phát ra, hạ lệnh dẫn đội nhẫn thuật Duẫn Hạ xuất kích.

Trong lúc chiến tranh, tất cả giao thông yếu đạo bên trong thành đều có binh lính canh gác, cấm đi lại ban đêm. Một khi phát hiện hành tung khả nghi, lập tức bắt giết.

Trên đường lớn phụ cận cửa thành bắc, một đội binh lính đứng ở trung ương canh gác, có người mắt tinh phát hiện phía trước có mấy bóng người quỷ dị chớp động, lập tức lớn tiếng thét.

Mấy người lén lút vừa nghe binh lính thét, bị dọa sợ liền chạy đi, một đội binh lính mau chóng đuổi theo.

Mười mấy binh lính còn dư lại còn tiếp tục thủ vững cương vị, một đám võ sĩ lãng khách chạm mặt, binh sĩ canh gác vội vàng ra lệnh dừng bước.

Uy quốc cũng là một quốc gia sùng bái vũ lực, rất nhiều võ sĩ tu tập vũ kỹ mà lưu lạc, ẩu đả so kiếm là chuyện thường như cơm bữa, cho nên có võ sĩ danh xưng là lãng khách.

Những người kia là lãng khách sao?

Binh sĩ hùng hùng hổ hổ tiến tới, còn có người phát ra tiếng cười nhạo, còn có người phát ra âm thanh uy hiếp quát chói tai.

Hơn một nghìn võ sĩ lãng khách, sắc mặt binh sĩ canh gác trắng bệch. Phô trương thanh thế thét ra lệnh dừng bước, nếu không coi như tội phản quốc, giết.

Đám kia võ sĩ lãng khách ồn ào cười to, vẫn tiếp tục đi tới, còn có người hướng binh lính khiêu.

Những binh lính này nào dám cùng một đoàn võ sĩ lãng khách quyết đấu, đang thấp thỏm lo âu thì một võ sĩ lãng khách tới gần đột nhiên rút đao chém người.

Mười mấy người lính chưa hiểu rõ là chuyện gì thì đã ngã trong vũng máu.

Hơn một nghìn người giả dạng thành võ sĩ lãng khách làm nội ứng, huy vũ võ sĩ đao cùng trường mâu thẳng hướng cửa bắc, dọc theo đường đi đụng phải quan binh đều chém giết.

Trên tường thành cửa tây, binh lính Uy khấu đang liều mạng ngăn cản Đường quân điên cuồng tiến công, không đề phòng người phía sau đâm lén. Thoáng cái toàn bộ rối loạn, một nhóm lớn Đường quân thừa cơ leo lên tường thành, hỗn chiến với Uy khấu binh.

Nội ứng trong thành mặc áo xanh quần đen, cái trán vải buộc màu đen, rất dễ dàng phân biệt, không bị ngộ thương.

Tàng binh Uy khấu nghỉ ngơi ở đường hầm phát giác có gian tế, muốn chạy ra bị nghĩa quân (Uy khấu đầu thành) liều mạng ngăn cản. Quá nhiều người dẫn tới tắc nghẽn không tốt cho việc giết chóc.

Cự thạch nghìn cân trên cửa thành bị kéo lên, sát thủ tử sĩ Gia tộc Duẫn Hạ cùng nghĩa quân hy sinh mấy trăm người, cuối cùng giết sạch toàn bộ Uy khấu binh trong thông đạo thủ thành. Cửa thành mở ra.

Kỵ binh Đại Đường sớm đã ẩn phục ở ngoài thành, phát ra tiếng rống giết rung trời, như hồng thủy tràn vào trong thành.

Cửa thành bắc thất thủ?

hủ soái Uy khấu thiếu chút nữa phun máu, nhanh chóng chuẩn bị xuất động thiết kỵ cản trở Đường quân trùng kích. Chủ lực bộ quân nhanh chóng di chuyển quân đội về phía cửa bắc, dốc hết toàn lực, đoạt lại cửa bắc.

Mặc dù đường đi bên trong thành rộng rãi, nhưng đối với kỵ binh vẫn vô cùng nhỏ, không cách nào phát huy ra uy lực trùng kích đáng sợ. Hai quân thiết kỵ gặp nhau, hỗn chiến giết chóc thành một đoàn.

Bộ binh Đường quân đột tiến vào trong thành cũng gặp binh lính Uy khấu ương ngạnh chống cự. Tốc độ tiến công không tính là nhanh, Đại quân Uy khấu lại liều mạng chạy tới tăng viện, lập tức hai bên lâm vào thế giằng co, hơn nữa binh lính Uy khấu đông đảo, bộ binh Đường quân lại bị ép lui về phía sau từng tấc một.

Binh lính Uy khấu cũng biết, thành trì bị phá, bọn họ liền biến thành vong quốc nô.

Cộng thêm chủ soái tại trận tiền tự mình đốc chiến, lực chiến đấu rất đáng sợ, một ít võ sĩ lãng khách, cư dân cũng gia nhập chiến đấu, cứng rắn ngăn cản thế công Đường quân.

Đường quân ở cửa bắc hoàn toàn bị cản trở ở, không cách nào mở rộng phạm vi đột phá.
break
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc