Đường Tiểu Đông theo thói quen xoa xoa khuôn mặt mình, bất đắc dĩ cười khổ: - Lan Đình tiểu thư, xá muội ta đã trả lại rồi, cô cô của ta đâu? - Tỷ tỷ… Giết hắn…Hắn là đại ác nhân… Hắn khi dễ Phỉ nhi… Ô ô…
Tiểu ny tử nằm trong lòng tỷ tỷ khóc rất thương tâm.
Bị đại ác nhân khi dễ, dọa dẫm mạnh mẽ hiếp dâm, còn bị xé rách y phục, sao có thể không khiến nàng sợ hãi, khuất nhục, thương tâm, mong chờ tỷ tỷ báo thù cho mình đây?
"Tranh!" một tiếng, sáu thiếu niên lãnh huyết đứng sau lưng Đường Mộc đồng thời rút kiếm khỏi vỏ, thanh âm trường kiếm ma sát với vỏ kiếm vang lên chói tai.
Trường kiếm vừa ra khỏi vỏ, trong phòng lập tức tràn đầy sát khí lạnh lo.
Lan Đình vẫn ôn nhu an ủi tiểu muội, đối với sát khí sắc bén hung ác độc địa bức tới không có nửa điểm phản ứng.
Đường Tiểu Đông khoát tay chặn lại.
Tranh!
Lại một tiếng trường kiếm tra vào vỏ đồng loạt vang lên, có thể thấy sáu thiếu niên lãnh huyết đã đạt tới cảnh giới tâm ý tương thông, khiến kẻ khác kinh hãi.
Lan Đình ôm quyền, thản thiên nói: - Đường công tử, tiểu muội tuổi nhỏ bướng bỉnh, đã làm sai chuyện, Lan Đình xin hướng công tử xin lỗi. Về phần quý cô cô, nàng đã tự mình quay về.
Nói chuyện một hồi, một thiếu niên lãnh huyết đẩy cửa tiến vào, trình lên một tờ giấy.
Là bút tích của Phượng Cô Cô, nói nàng không có chuyện gì, đã trở lại Trung tâm ngu nhạc, kêu hắn cố gắng che giấu chuyện này, không được truyền ra ngoài. Lan Đình đã đồng ý sẽ không tiết lộ.
Sau đó là một đống lớn uy hiếp, nói nếu hắn dám để chuyện này lộ ra, nhất định nàng sẽ tìm hắn tính toàn …v.v…
Đường Tiểu Đông có thể cảm giác được thành ý trong lời nói của Lan Đình, cười khổ chắp tay nói: - Hy vọng Lan Đình tiểu thư có thể giữ lời hứa. Đường mỗ cáo từ!
Dứt lời, hắn liếc mắt nhìn đối phương, thu dọn đồ đạc trên bàn, nhanh chóng rời đi.
Đường Mộc đi lên, đặt hai khỏa dược hoàn màu hồng lên bàn: - Mỗi người một viên!
Cũng không để ý tới phản ứng của hai nàng, đi theo phía sau Đường Tiểu Đông.
Ánh mắt lạnh lùng khiếp người của sáu thiếu niên lãnh huyết vẫn tập trung trên người Lan Đình, đồng thời rút lui ra tới cửa, sau đó lần lượt từng người đi ra ngoài.
Một buổi hẹn hò vốn rất lãng mạn ấm áp lại bị Lan Phỉ phá hỏng, thiếu chút nữa lộn xộn tới chết người, thật bực mình!
Trở lại trung tâm ngu nhạc, Đường Tiểu Đông lập tức tới phòng của Phượng Cô Cô, vừa an ủi nàng, vừa hỏi tại sao bị đám người Lan Phỉ bắt đi.
Bởi vì liên quan đến bối cảnh, Lôi Vân Phượng không thể quang minh chính đại cử hành hôn lễ với Đường Tiểu Đông, trong tâm lại không cam lòng, liền bố trí một phòng tân hôn nhỏ tại khách điếm bọn họ thường hò hẹn để thỏa tâm nguyện.
Nàng toàn tâm toàn ý bố trí phòng tân hôn, trong đầu đang nghĩ tới tràng diện hôn lễ lãng mạn, ấm áp của hai người, đột nhiên ngửi thấy mùi thơm lạ lùng nhưng cũng không lưu ý. Dù sao trong phòng cùng tràn ngập hương thơm của các loại cây cỏ.
Tới khi cảm thấy đầu óc choáng váng, tứ chi vô lực nàng mới phát giác có chuyện không ổn, nhưng đã bị người từ bên ngoài xông vào, chế trụ kinh mạch.
Người từng trải như nàng lại bị lật thuyền trong mương, thật sự mất hết thể diện.
Đường Tiểu Đông hàng ngày quấn quít bên Phượng Cô Cô, sớm đã quen thuộc mùi hương trên người nàng.
Khi Lan Phỉ giả dạng làm tân nương, vốn không có gì sơ hở, chỉ vì mùi hương xử nữ trên người mà bị Đường Tiểu Đông phát giác.
Hiện tại bình tĩnh phân tích lại vấn đề, hắn phát giác Lan Phỉ có lòng muốn giết mình mới thay đổi trang phục của Phượng Cô Cô, nhằm tiện ám sát.
Chỗ hẹn hò kia vốn là vô cùng bí mật, mỗi khi ra vào hai người đều cực lực che giấu hành tung, lại bị Lan Phỉ nắm rõ ràng. Điều đó cho thấy, đám người Lan Đình trước nay đều một mực giám sát nhất cử nhất động của hắn.
Nếu như không phải có chuyện ngoài ý muốn lần này, hắn còn không biết có người đang âm thầm giám sát mình như vậy.
Tỷ muội Lan gia này rốt cuộc muốn gì đây?
Đường Tiểu Đông vắt hết óc cũng không thể nào nghĩ ra.
Lan Phỉ, có tâm giết hắn, mà Lan Đình tựa hồ lại không có nửa điểm địch ý.
Đây rốt cuộc là vì cái gì?
Trong ấn tượng của hắn, ngoại trừ đã từng gặp mặt Lan Đình một lần, hắn căn bản là không nhận ra Lan Phỉ. Vì sao Lan Phỉ phải giết hắn?
Đau đầu! Thật vô cùng đau đầu!
Tới buổi tối, mấy thám tử phụ trách theo dõi tỷ muội Lan gia lần lượt trở về, đều đã để mất dấu. Lan Đình mang theo muội muội của nàng bỏ đi, bọn họ không thể theo kịp.
Khinh công cao cường khiến người khác phải khiếp sợ.
Tóm lại, bất kể tỷ muội Lan gia là địch hay bạn, bị các nàng âm thầm theo dõi, giống như vừa cởi quần áo liền bị người đánh cắp khuy, thực sự làm người khác cảm thấy khó chịu.
Tìm hiểu mãi vẫn không rõ nội tình của tỷ muội Lan gia, Đường Tiểu Đông chỉ có thể phân phó thủ hạ làm việc cần cẩn thận một chút.
Sau đó vài ngày, người của Giang Nam Phích Lịch Đường Lôi gia cũng đến. Quả thực giống như Phượng Cô Cô phân tích, những điều kiện của Lôi lão phu nhân đều
nằm trong dự liệu.
Có Phượng Cô Cô giúp đỡ nói tốt, chuyện này liền nhanh chóng được giải quyết ổn thỏa.
Đường Tiểu Đông rốt cục cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Hiện tại, chỉ còn chờ ngày lành mà thôi.