Thân hình tên thích khách kia nhìn qua có chút gầy yếu, tay phải đỡ quyền, đánh rớt loan đao, tay trái đồng thời vung lên phía trên. Trên đỉnh điện nhất thời vang lên vài tiếng kêu thảm thê lương, cùng với đó là tiếng thân thể nặng nề ngã nhào xuống đất.
Một thi thể vệ sĩ vốn còn nguyên vẹn bị rơi từ trên mái ngói đỉnh điện xuống, mạnh mẽ đập vào tảng đá cứng rắng trên mặt đất, hóa thành một đống thịt vụn.
Cặp bao tay kỳ lạ lấp lánh ánh vàng trên bày tay thích khách này không sợ đao kiếm, nắm chặt lấy lưỡi đao sắc bén mà trên tay không hề có một chút thương tổn nào.
Ngược lại, tên vệ sĩ công kích hắn bị một lực lượng vô cùng cường đại chấn cho miệng phun máu, ngã ngồi trên mặt đất, loan đao trong tay cũng không biết đã bay đi nơi nào rồi.
Nói chung, hắn đã bị nội thương rất nặng, mất đi sức chiến đấu.
Cùng lúc đó, một gã quan quân lại xuyên qua tường thủng chạy ào vào, thân thủ không kém, đấu qua lại với thích khách ba bốn chiêu mới bị đánh giục.
Tuy nhiên, đồng bạn của hắn tranh thủ thời gian đáng quý vừa rồi, từ chỗ bức tường bị phá vỡ liên tiếp chạy ào vào mấy người, lại tiếp tục chiến đấu với thích khách kia.
Tranh đấu liên tiếp này đều là chuyện trong nháy mắt. Ám khí do Đường Độc phát ra nương theo lực đạo của Thiết Luân, lao đi nhanh chóng, xoay tròn với tốc độ cực cao xuyên qua tầng tầng lớp lớp cung sa màn gấm.
Trong lúc vỡ vun ra từng mảnh, ám khí gào thét bắn về phía Thiết Bố Đô Đại Hãn.
Bản thân Thiết Bố Đô Đại Hãn cũng là một cao thủ võ học, tuy nhiên đã có bảy tám phần men say, đầu như muốn nứt ra, phản ứng chậm hơn bình thường rất nhiều. Huống chi ám khí này bắn ra là mượn hơn phân nửa lực lượng của Tịch Thương Đại quốc sư, tốc độ cực nhanh, nghe rợn cả người.
Ám khí gào thét bay tới, kinh phong sắc bén vô cùng, áp bách khiến hắn tựa hồ không thở nổi. Hắn theo bản năng ngửa ra sau một chút, né tránh ám khí bắn tới.
Chỉ là, phản ứng của hắn vẫn chậm
Chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn ám khí đang cấp tốc xoay tròn cắt nát ngực hắn.
Trong thời khắc chỉ mành treo chuông đó, một thanh trường kiếm bảy xích đột nhiên từ bên cạnh lộ ra, điểm lên trên ám khí.
Một tiếng "đinh" thanh thúy vang lên, mũi kiếm vỡ vụn. Cận vệ lãnh huyết vừa xuất thủ phun ra một búng máu, ngã vào trong lòng đồng bạn.
Ám khí đã bị ngoại lực đánh lên, bắn lệch qua một bên, xẹt qua vai bên phải Thiết Bố Đô Đại Hãn, rít gào mà qua, mang theo một chùm máu loãng và thịt nát, để lại vết thương sâu hoắm.
Thiết Bố Đô Đại Hãn đau nhức kêu một tiếng, té lăn trên đất.
Hai phi tử lui sát vào trong góc, phát ra tiếng thét chói tai kinh thiên động địa.