Hậu hoa viên ở bên trong Túy Tiên lâu vốn khá hẻo lánh chính là địa phương bọn họ hẹn hò. Bất quá người thì nhiều mà hoa viên thì nhỏ, không có cách nào khác, một vài đôi tiểu tình nhân đành phải mạo hiểm trong tiết trời lạnh giá, tuyết phủ khắp nơi, che trên đầu một cây dù. Cho dù lạnh đến mặt mày tái nhợt, môi thâm tái vẫn kiên trì đàm đạo nhân sinh lý tưởng, tinh thần thực sự đáng khen, cảm động.
Trước kia bị tuyển chọn còn sợ huynh đệ chê cười, bây giờ người bị tuyển chọn lại cảm thấy tinh thần vô cùng phấn chấn, mười phần nhiệt tình, một bộ cuồng nhiệt vì ái tình, ngọt ngào đầy hạnh phúc, khiến cho đám huynh đệ không được chọn ao ước, than ngắn thở dài, đành trách mệnh mình không tốt.
Sói nhiều thịt ít, không có biện pháp.
Mấy người Đường Tiểu Đông thực không ngờ bạn nhảy lại biến thành uyên ương ghép đôi.
Bất quá như vậy cũng tốt, phần lớn các huynh đệ đều là lưu manh, các cô nương cũng là hoàng hoa khuê nữa, phù sa không chảy ra ruộng ngoài, thứ tốt phải để cho người mình.
Yêu đương sau đó là kết hôn, các huynh đệ vẫn còn ở phòng ký túc xá tập thể, cũng nên chuẩn bị cho bọn hắn phòng riêng rồi.
…
Mùa đông lạnh lẽ khiến cho người cảm thấy thực dài, gió bắc gào thét, tuyết giăng đầy trời, khảm xuống đại địa một màu trắng xóa.
Chuyện Hoắc Hàn Yên bị người bắt cóc dần chìm vào quên lãng, cho dù hữu tướng đại nhân vẫn nghiêm lệnh đốc thúc, đám quan sai cũng chỉ làm cho có lệ, để hữu tướng đại nhân không trách phạt xuống mà thôi. Bất quá cao thủ tướng phủ thì thảm rồi, chạy đông chạy tây khắp nơi, giày vò không bút nào tả nổi, quả thực vô cùng thê thảm.
Đã qua thời gian như vậy, nếu đám hắc y nhân bắt người vì tiền chuộc thì đã sớm báo giá rồi. Dùng Hoắc Hàn Yên áp chế hữu tướng đại nhân? Điều này thì miễn đi, cho dù đối với vị tiểu thiếp này vô cùng sủng ái, nhưng nếu động đến an toàn tính mạng cùng lợi ích của hữu tướng đại nhân, vậy thì không cần bàn cái gì nữa.
Còn nữa, một tiểu mỹ nhân nhu mị khiến cho bất cứ nam nhân nào cũng nhất trụ kình thiên rơi vào trong tay đám hắc y nhân lâu như vậy. Hắc hắc, chuyện đó thì khó mà chắc chắn là không xảy ra rồi. Hay tin lệnh ái bị ác nhân bắt cóc, người Hoắc gia Lôi Châu nơm nớp
lo sợ, tuy rằng tâm tình Lý Lâm Phủ vô cùng tồi tệ, nhưng cũng không có trở mặt với Hoắc gia, trái lại phong cho mấy đứa cháu của Hoắc gia một chức quan nho nhỏ, xem như là an ủi.
Trăm vạn lượng hoàng kim là một cái giá vô cùng hấp dẫn, khiến cho vô số cao thủ giang hồ nổi điên. Bất quá sự việc không có chút đầu mối, thời gian lại dài cũng khiến cho con người ta mất đi nhẫn nại. Rất nhiều kẻ vốn ôm mộng đẹp, bây giờ mộng vỡ, kẻ chết thì chết rồi, người đi thì cũng đi rồi, dù sao cuộc sống vẫn cứ phải tiếp diễn.
Đương nhiên cũng còn một bộ phận chưa từ bỏ ý định, tiếp tục tìm kiếm trên giang hồ.
Bởi vì hữu tướng đại nhân từng nói, trừ phi nhìn thấy thi thể ái thiếp, nếu không, trăm vạn lượng hoàng kim sẽ vĩnh viễn có hiệu lực. Một ngày tập sát lệnh chưa triệt tiêu, Thiết Huyết trừ gian minh sẽ không có một ngày an ổn.
Một đời gian thần, không chỉ sủng ái con gái, ngay cả tiểu thiếp cũng dị thường sủng ái, thực là dị số.
Giao thừa, toàn bộ thành Trường An nơi nơi đều là không khí vui mừng, tất cả mọi người đều đang bận bịu chuẩn bị đồ tết, Đường Tiểu Đông cũng không ngoại lệ, hắn là nữ tế tương lai của n nhà, so với người khác còn bận bịu hợn gấp bội, phải chuẩn bị hơn mười xe lễ vật, nhà các huynh đệ, Lý gia, Đường gia...Về phần lễ vật Đường gia tại Thục trung đành phải nhờ Đường Phúc, Đường lục thúc sắm hộ.
Về phần Giang Nam Lôi gia cũng quá xa nên không có biện pháp, đành phải mua một tấm tranh chữ cổ xa xỉ, đút vào trong ngực Phượng cô cô. Tiểu cô cô một chút cũng không khách khí, thu toàn bộ, còn âm thầm véo hắn vài cái mới cam tâm. Vị tiểu cô cô so với Lôi Mị không lớn hơn bao nhiêu tuổi này vẫn một mực cùng Lôi Mị ở chung phòng, bên ngoài không phải là không có phòng, bất quá Đường Tiểu Đông lo lắng nàng ở một mình xảy ra chuyện, cộng với việc nàng cũng không chịu, cho nên đành chấp nhận ở chung vài ngày, đợi cho đến khi lắp đặt phòng khiêu vũ hoàn tất, mọi người cùng nhau dời qua.
Phụ cận phòng khiêu vũ là một dãy nhà rách nát, hắn đã dùng giá cao mua lại toàn bộ, hơn nữa còn hứa hẹn với những người bán nhà, sau khi dọn đi, sẽ cải tạo lại Túy Tiên lâu cho tế, ngay cả khế ước đất đai liên quan cũng giao lại cho bọn họ. Dù sao những căn phòng
kia đều đã xây từ vài chục năm về trước, trong thành Trường An muốn tìm một miếng đất trống cũng khó, cũng không thể để cho bọn họ ra ngoài thành cư ngụ? Đổi lại là bất cứ ai cũng đều không chịu!
Những người bán nhà đều vô cùng sảng khoái ký tên lên trên hợp đồng, ở trong một căn nhà rách nát lúc nào cũng có thể sụp đổ, Cho dù đập đi xây lại cũng phải tốn một số tiền không nhỏ, không nói đến việc người ta trả giá cho mấy căn nhà nguy hiểm này rất cao, hơn
nữa còn kèm theo một căn nhà miễn phí, tuy rằng hơi nhỏ một chút, nhưng nhà mới kiên cố, thương vụ lời như vậy, chỉ có kẻ đần mới cự tuyệt.
Giá mua những căn phòng rách nát này nhìn như là lỗ vốn, kỳ thực, cả con đường này đều là bất động sản thuộc về Đường thị. Một vài trong số đó có thể làm cửa hàng kinh doanh sinh ý, phần lớn là dùng để ở, nhân thủ tập trung, tính an toàn cũng cao hơn.
Các huynh đệ phần lớn đều là lưu manh, nhưng họ cũng có phụ mẫu, tỷ muội huynh đệ. Hơn nữa không ít trong số này đã có ý trung nhân, đoán chừng không bao lâu nữa sẽ thành gia lập thấp, phải chuẩn bị phòng tân hôn cho bọn họ nữa. Người ta ngay cả mạng cũng bán cho người rồi, đương nhiên ngươi phải để cho người ta hưởng thụ vật chất. Bạn đang đọc truyện tại