Đường Tiểu Đông cười tủm tỉm nói: - Ta biết nhà gia hỏa đó ở đâu, đường x, số w, đường x chỉ có ba bốn nhà, rất dễ tìm. - Đường x, số w?
Có người vui vẻ nói: - Tốt rồi, ta nhớ kỹ, chờ sau này sẽ tìm đến nhà nó tính sổ sách. - Các ngươi, có ai ở gần khu x không? Có biết tên người đang ở phòng w không? - Ta biết!
Một giọng nữ tính trong trẻo êm tai đột nhiên vang lên.
Thư viện có mm xuất hiện, lập tức hấp dẫn ánh mắt của bọn họ.
Oh, hai cái mm nhìn thật ngon, vóc người nhất lưu, bộ ngực không to lắm, dù sao thân thể người ta vẫn còn đang phát dục mà.
Vô số ánh mắt mê đắm tham lam càn quét trên người hai thiếu nữ thanh thuần đáng yêu, có người còn chảy ra cả nước bọt.
Vẻ mặt Đường Tiểu Đông cười khổ, dĩ nhiên Lý Đằng Giao và Đường Điềm đều chạy đến thư viện, y theo tính tình của hai nàng, đám người này chắc chắn gặp chuyện không may, cứ nhìn dáng tươi cười sáng lạn ngây thơ khả ái kia của Đường Điềm là biết rằng nàng chuẩn bị muốn ra tay đánh người rồi.
Hai tay tiểu ny tử chắp sau lưng, ưỡn lên bộ ngực còn không phát dục hoàn toàn, cười hi hi nói: - Không phải các ngươi muốn nghe đường x, số w là ai ở sao? - Đúng đúng, tiểu thư biết sao?
Có người nhớ tới việc chính, vội vã gật đầu truy hỏi.
Còn có người háo sắc tiến lên thở dài: - Xin hỏi danh tính của tiểu thư? Tiểu sinh tên Chu Đại Điếu, tự… Chu Đại Điế
Đường Tiểu Đông thiếu chút nữa không ngã ngửa tại chỗ.
Kháo, cái tên này quá mức trâu bò!
Lý Đằng Giao cười hì hì chỉ vào cái mũi của mình nói: - Nhà của ta vừa vặn ở đường x, số w, các ngươi sẽ không tìm ta hỏi tội đi?
Vừa rồi quần ẩu, hai tiểu ny tử không kịp đi qua, nếu ở đây thì càng náo nhiệt rồi. - Đúng đúng đúng, không biết tối nay tiểu thư có thể cùng ngắm trăng với tiểu sinh, gió mát trăng thanh, chim hót hoa thơm, quá tuyệt vời, rất lãng… Ai...
Một công tử ca sắc lớn bằng trời dám đi lến kéo kéo cánh tay nhỏ bé trắng nõn của Lý Đằng Giao, trên người mặc áo rét dầy bịch giống như chăn bông mùa đông.
Ba!
Tiếng bàn tay tát vào thịt thanh thúy vang lên, công tử ca sắc lớn bằng trời che mặt kêu thảm thiết. - Đàn bà thối tha, dám đánh bản thiếu gia?
Công tử ca thẹn quá thành giận nghiến răng nghiến lợi, vung lên nắm tay, liên tiếp chịu nhục, đã khiến cho hắn mất đi lý trí, thét lên thư đồng vừa nhanh nhẹn trốn mất chạy đến bên người.
Thư đồng cũng không ngốc, bằng không vừa rồi đã bị quan binh mang đi rồi.