Phong Lưu Võ Trạng Nguyên

Chương 693: Gần bên ra tay trước (2)

Trước Sau

break

Tần Tiêu kỳ thật hiểu rõ tâm sự của Dương Ngọc Hoàn như lòng bàn tay. Tiểu cô nương đối với hắn hoàn toàn tín nhiệm cùng ỷ lại. Hiện tại hắn lại cố ý gợi cho nàng tự mình nói ra, tuy rằng nghe được thật thoải mái nhưng trong mơ hồ vẫn cảm giác mình có chút bỉ ổi. Nhưng chuyện cho tới bây giờ hắn làm sao quản được nhiều hơn đây?

Nếu để cho Dương Ngọc Hoàn bị Lý Long Cơ vạch đi rồi, khó tránh sẽ giống như trong lịch sử làm cho Lý Long Cơ biến thành sa đọa trở nên ngu đần đây? Hơn nữa còn làm cho hắn mất đi con đại áp cua tốt nhất như vậy...khụ, khụ! Vậy cũng không tính là quá ích kỷ đi! “Con dâu nuôi từ bé” nhiều năm của mình phải chắp tay dâng cho người ta, nói thế nào cũng giảng không qua!

Tần Tiêu nghe tiểu cô nương nói ra những lời thổ lộ như trút hết từ trong nội tâm không chút lòng dạ, không khỏi ha ha cười nói:

- Ngọc Hoàn, muội thật sự đáng yêu. Không chỉ có ta, Tiên nhi các nàng đều thật thích muội đâu! Muội xem muội đi, ngươi thật xinh đẹp cũng thông minh, biết khiêu vũ còn hát hay, ôn nhu lại thiện lương, không tránh khỏi ai cũng thích muội đâu!

Dương Ngọc Hoàn nghe vậy vô cùng vui vẻ, cười hắc hắc, ôm lấy cánh tay Tần Tiêu nhảy nhót, quả nhiên dáng người lả lướt, hết sức liêu nhân.

Tử Địch đi theo phía sau, cực kỳ nhàm chán cầm một cọng cỏ cẩu vĩ thảo ngắt nhéo trong tay, nhìn thấy tình cảnh trước mắt không khỏi tràn đầy ghen tuông thấp giọng mắng:

- Đại dâm tặc, lại muốn nạp thiếp!

Tần Tiêu nhìn thấy tiểu cô nương cao hứng, biết tới thời cơ, lập tức xoay chuyển lời nói:

- Ngọc Hoàn, muội biết không, hôm nay khi muội khiêu vũ đã làm cho hoàng đế nhìn thấy, hắn...

Dương Ngọc Hoàn nhất thời tò mò đứng bên cạnh Tần Tiêu, có chút khẩn trương truy vấn:

- Hoàng đế làm sao vậy?

Tần Tiêu tràn đầy bất đắc dĩ nhún vai:

- Muội đáng yêu như thế, hắn...trúng ý muội!

Dương Ngọc Hoàn nhất thời đứng ngây đương trường, thần tình đỏ hồng, lăng lăng nhìn Tần Tiêu giống như vừa nghe được chuyện không dám tin tưởng nhất trên đời này.

Tần Tiêu đột nhiên cảm thấy có chút không đành lòng, xem ra tiểu cô nương thật sự sợ hãi...

Vẻ vui sướng nhiệt tình của Dương Ngọc Hoàn đã biến mất, sắc mặt biến thành trắng bệch, khẩn trương lẩm bẩm:

- Hầu gia ca ca, muội không vào cung!

Nàng nói thật ngắn gọn và rõ ràng. Ngữ điệu tuy rằng dịu dàng khinh uyển, lại giống như trút hết quyết tâm của chính mình.

Tần Tiêu nhíu mày, nghi hoặc hỏi:

- Tại sao vậy chứ?

- Muội...muội cũng không biết!

Dương Ngọc Hoàn vội vàng giậm chân, lắc mạnh cánh tay Tần Tiêu kêu lên:

- Muội không muốn, muội không muốn thôi!

Trong lòng Tần Tiêu mừng thầm, xem ra trong lòng Dương Ngọc Hoàn thập phần phản cảm đối với việc “tiến cung”. Không giống như một ít nữ nhân dong chi tục phấn theo đuổi vinh hoa phú quý, chỉ mơ ước tiến cung làm phi, nhảy lên cành cây cao biến thành phượng hoàng.

Tần Tiêu truy vấn:

- Không biết có bao nhiêu người đều mơ ước tiến cung đâu! Vì sao muội lại phản cảm như vậy đây? Ân, có lẽ bây giờ muội còn nhỏ, không hiểu nhiều đi.

- Không phải, không phải! Mới không phải đâu! Muội hiểu rõ!

Dương Ngọc Hoàn vội vàng tranh luận, kinh hoảng áp sát bên người Tần Tiêu ngẩng đầu nhìn hắn:

- Tiên nhi tỷ, Uyển nhi tỷ không phải từng ở trong cung sao? Còn có Trì Nguyệt tỷ cùng Lam Điền quận chúa, Thái Bình công chúa mà muội chưa từng gặp mặt, muội đều nghe qua chuyện của họ ah! Muội...muội cực kỳ sợ hãi! Muội thật sự không muốn vào cung! Trong cung không có thân tình cũng không có tình yêu, không bằng ở bên cạnh hầu gia ca ca hạnh phúc tự tại!

Tần Tiêu cảm giác ôn hương nhuyễn ngọc áp sát lên người mình, nhìn qua vừa đáng thương lại vừa đáng yêu. Hắn không tự chủ được vươn tay nhẹ nhàng ôm quanh đầu vai của nàng, thấp giọng nói:

- A đầu ngốc, ở trong cung sẽ có được ngày lành sung sướng mà muội chưa từng được nhìn thấy qua nga! Đi theo ta chưa chắc được tốt đâu, không chừng còn phải chạy khắp trời nam đất bắt mà tránh họa!

- Muội không cần! Muội muốn đi theo hầu gia ca ca!

Dương Ngọc Hoàn đại quẫn, nghe khẩu khí của Tần Tiêu giống như muốn đem nàng nhét vào trong cung, không khỏi lắc mạnh đầu nói:

- Đời này ngoại trừ đi theo hầu gia ca ca, muội không đi đâu hết! Hầu gia ca ca, nếu huynh không quan tâm muội, Ngọc Hoàn liền nhảy vào Tương Giang, kiếp sau tiếp tục đi theo huynh!

Dứt lời Dương Ngọc Hoàn liền òa khóc, trong đôi mắt thật to không ngừng tràn ra nước mắt, nhìn thật thương tâm!

Tần Tiêu không khỏi cả kinh, hắn thật không ngờ Dương Ngọc Hoàn đã lưu luyến hắn đến tình trạng như vậy. Trước kia hắn chỉ cho rằng nàng tôn trọng mình như phụ thân hay huynh trưởng mà thôi. Hiện tại xem ra chỉ sợ tình yêu của tiểu cô nương đã nở, hơn nữa chỉ nhận thức một mình hắn!

Tần Tiêu cảm giác vừa hài lòng vừa hổ thẹn, hắn đi thử thách nàng như vậy thật sự có vẻ đê tiện cùng tàn nhẫn... đúng là một tiểu cô nương thật tốt! Hồn nhiên, thiện lương, hiểu được cảm ơn, trọng yếu nhất là có được trái tim kiên trinh!

Thật sự là quá khó được!

Cô nương tốt như vậy nếu còn chắp tay dâng cho người ta, khiến ông trời giáng sét đánh bổ hắn đi! Cho dù là hoàng đế cũng không được lấy! Hiện tại nếu đã xác minh lòng của nàng, hết thảy càng thêm dễ làm.

Tần Tiêu trìu mến ôm Dương Ngọc Hoàn vào lòng, giúp nàng lau nước mắt, nhẹ giọng nói:

- Đừng khóc đừng khóc, ta chỉ muốn hỏi ý của muội một chút mà thôi. Hầu gia ca ca thích muội như vậy, như thế nào không cần muội đây? Nếu muội nguyện ý thì ta đương nhiên không thể cản trở muội vào trong cung! Nhưng nếu chính muội không thích, ta tuyệt đối sẽ ủng hộ muội biết không? Bên phía hoàng đế chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp từ chối, đảm bảo không có vấn đề!

Dương Ngọc Hoàn nhất thời quá đỗi vui mừng, nước mắt còn chưa khô đã lập tức bật cười khanh khách, kiễng đầu ngón chân ôm lấy cổ Tần Tiêu, giống như ngày trước hôn lên mặt hắn.

“Ba” một tiếng vang lên, ngay cả Tử Địch đứng phía sau ghen tuông khó chịu cũng nghe được rõ ràng!

Tử Địch hừ mũi, thấp giọng hô:

- Mọi người đến xem đi! Lừa gạt thiếu nữ đàng hoàng đây! Đại dâm tặc lại xuất thủ kìa, thành công lừa dối một thiếu nữ khờ dại đàng hoàng đây!

Thanh âm kia thật giống như kẻ bán rong ngoài phố xá.

Dương Ngọc Hoàn không chút e dè ôm chặt cổ Tần Tiêu, bộ ngực sữa vun cao thiếp chặt trước ngực hắn, quyệt mồm nỉ non:

- Tứ nương, tùy tỷ muốn nói sao cũng được! Muội muốn đi theo bên người hầu gia ca ca, không đi đâu hết! Cho dù là hoàng đế cưỡng bức, muội tình nguyện nhảy sông!

Tần Tiêu không khỏi dở khóc dở cười, vỗ nhẹ lưng Dương Ngọc Hoàn:

- Được rồi, buông tay. Trong chốc lát ta đi về trước, sau đó muội cùng tứ nương hãy về nhà, nói trị bệnh xong rồi, biết không? Ta xem có cơ hội an bài muội đi nói rõ ràng với hoàng đế, chặt đứt ý niệm trong lòng hắn là xong thôi. Miễn cho ngày sau sẽ còn quấy nhiễu!

- Dạ!

Dương Ngọc Hoàn ngoan ngoãn buông lỏng tay, lại hôn lên mặt Tần Tiêu, thập phần tín nhiệm nhìn hắn, kiên định nói:

- Hầu gia ca ca là thông minh nhất, giỏi nhất! Ngọc Hoàn nghe theo huynh, huynh bảo muội làm gì thì muội làm đó!

break
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc