Tần Tiêu gọi hắn ngồi xuống, nói ra:
- Triệu Huyện lệnh, chuyện lệnh ái mượn xác hoàn hồn ngươi đối đãi thế nào.
Thần sắc Triệu Thế Tài hơi phức tạo, thở dài một hơi:
- Nói tới việc này hạ quan cũng không tin. Nhưng mà Mạc Vân Nhi này nàng... nàng ở trong nhà hạ quan như là người đã quen thuộc từ lâu, người đối diện là ai cũng biết rõ, không thể không làm cho người ta lấy làm kỳ! Ngay cả mẫu thân của nàng nhất thời khó phân biệt ra được. Chuyện này người ta trăm mối không có lời giải, hạ quan hiện tại đã không hiểu chuyện gì, không biết nên xử lý như thế nào.
Tần Tiêu nói:
- Chuyện này tạm thời không đề cập tới. Ta hỏi lại ngươi, ngày đó thi thể Triệu tiểu thư được đưa về ngươi có phát hiện gì dị thường hay không?
Triệu Thế Tài suy tư một phen, nói:
- Thật sự là không có dị thường, rơi xuống nước mà chết thì thân thể sưng vù, bộ mặt và thân thể bị đá dưới đáy sông tàn phá, ngay cả mặt mũi cũng có chút khó phân biệt.
Tần Tiêu cả kinh:
- Diện mục khó phân biệt? Vậy thì ngươi làm sao xác định thi thể đó là con gái của ngươi?
Triệu Thế Tài nói:
- Hồi bẩm đại nhân, lúc ấy... Hạ quan và người nhà thương tâm gần chết, chỉ phân biệt quần áo và trang sức của con gái mà thôi. Hơn nữa thân hình giống như vậy, cũng không phát hiện có gì quái dị.
Tần Tiêu thầm nghĩ trong lòng có sơ hở một chỗ! Cái thi thể này chính là vấn đề.
Đúng lúc này ngư dân phát hiện thi thể đi vào. Tần Tiêu thấy hắn là người trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi, thân thể có chút cao lớn rắn chắc, tên là Đỗ Viễn Sơn, tuy ăn mặc đơn bạc và thần sắc khắc khổ, nhưng ẩn ẩn có khí tức nho nhã.
Tần Tiêu hỏi:
- Đỗ Viễn Sơn, ngươi nói cho bổn quan nghe một chút, ngươi làm sao trục vớt thi thể của Triệu tiểu thư, làm sao ngươi kết luận đây là Triệu gia tiểu thư.
Đỗ Viễn Sơn nói:
- Hồi bẩm đại nhân, tiểu nhân mỗi sáng sớm mang thuyền ra đánh cá, hừng đông mang ra phiên chợ buôn bán để sống tạm. Sáng sớm ngày ấy tiểu nhân theo thường lệ tung lưới đánh cá, lại kéo lên một cỗ thi thể. Tiểu nhân quá sợ hãi, vội vàng chạy tới huyện nha báo quan, không ngờ trời còn sớm nên nha môn không mở cửa, đúng lúc nghe người ta nói đến Triệu gia tiểu thư ngâm nước mà chết, thi thể còn không tìm được, vì vậy tiểu nhân kết luận thi thể là của Triệu tiểu thư, cho nên chạy nhanh báo cáo cho người nhà của Triệu đại nhân.
Tần Tiêu nói:
- Nói như vậy ngươi cũng không nhận ra Triệu tiểu thư khi còn sống.