Tần Tiêu nhìn thấy một thân máu đen, băng vải trên bờ vai hai tỷ muội còn thấy máu dính, không khỏi thương cảm thở dài một hơi nói:
-Ta muốn nói chuyện cùng với Nghĩa Hưng Vương một chút, các ngươi mau đem thi thể Tuân Lệ Lệ đi, hợp táng cùng chỗ mộ Hổ Vạn Cầu đi.
Tử Địch nghe vậy, nhịn không được nức nở nói:
- Tần đại nhân, thực xin lỗi, ta trước giờ vẫn đối xử không khách khí với ngươi. Cha mẹ khi còn sống trên đời này, chúng ta đều không có kêu họ được một tiếng "phụ thân" " mẫu thân". Ngay cả việc nhặt xác hạ táng cũng phải nhờ đại nhân làm thay, ta...
Tần Tiêu cười cười, nhẹ nhàng phủi phủi đầu Tử Địch:
- Địch Nhi, từ hôm nay trở đi, nàng cùng tỷ tỷ của nàng, đều trở thành thân nhân của ta. Tần Tiêu ta cũng là một cô nhi. Từ giờ trở đi, chúng ta đều là thân nhân. Các nàng, cũng đã có thể bắt đầu một cuộc sống mới, các nàng có thể làm những việc mình thích được rồi.
- Tốt..