Hơn nữa khách mời này đều là quan lại và tướng lĩnh của Giang Nam, bảy ngày cần phải xử lý bao nhiêu công vụ? Nghĩ đến đây Tần Tiêu ngược lại cảm thấy trong lòng sáng ngời: những người này ở đây chắc chắn có rất nhiều người là Hỏa Phượng a? Sao không hiện tại dò xét đôi chút?
Ăn sáng qua đi, Lý Trọng Tuấn cao giọng nói ra:
- Tần huynh đệ, bổn vương còn có công vụ quán thân, xin được cáo lui trước. Ngày sau có rảnh lại tới bái phỏng.
- Điện hạ đi thong thả!
Tần Tiêu khom người tiễn khách, quan lại lớn nhỏ các cấp cũng ngay ngắn hành lễ tiễn đưa Lý Trọng Tuấn.
Bộc nô thì nhanh chóng thu thập hiện trường, các tân khách nhao nhao thức thời ra khỏi Lăng Vân Cư, hoặc xa hoặc gần đi du lịch chung quanh hồ Bành Lễ. Tần Tiêu tìm được Lý Tự Nghiệp, kéo hắn vào sau sảnh đường, đóng cửa lại.
- Huynh đệ, ngươi đi ra ngoài nhìn, nói là ta đang luyện công, bất luận kẻ nào cũng không nên quấy nhiễu! Lấy Đạo Đức Kinh ra!
Lý Tự Nghiệp lấy quyển kinh thư trong ngực của mình ra đưa cho Tần Tiêu:
- Đại nhân yên tâm, lão Lý ta ngay cả con muỗi cũng không cho bay vào!
Tần Tiêu lấy một cây bút tự chế và giấy ra chuẩn bị biên dịch văn tự trên đó, Lý Tự Nghiệp ngạc nhiên nói:
- Đại nhân, đây là cái đồ vật gì? Ngài không cần mài mực, chẳng lẽ định viết chữ sao?
Tần Tiêu cười:
- Đây chính là bút ta tự chế, tên là " bút máy ". Ngươi xem, đầu bút ta tỉ mỉ mài rồi, tốc độ viết cực nhanh, hơn nữa không sợ dính mực, viết chữ cũng rất nhỏ, dễ dàng giảm bớt trang giấy và dễ cất giấu.
Lý Tự Nghiệp trừng to mắt nhìn một hồi, thổn thức nói:
- Đại nhân, tại sao ngươi luôn làm ra những thứ cổ quái kỳ lạ thế này? Lúc tỷ thí võ cử thì ngươi dùng tam hoàn tiễn, về sau lại còn đánh răng, còn làm cái gì quạt tự động... Thật sự là kỳ quái!
Tần Tiêu cười ha hả, nói:
- Nhàm chán nhàn rỗi thì làm chơi thôi mà! Huynh đệ đừng nhiều lời, ngày sau có thời gian lại trò chuyện. Hiện tại thời gian cấp bách, nhanh chóng ra ngoài cửa thủ hộ cho ta.
- Ân, ta đi!
Tần Tiêu tập trung tư tưởng suy nghĩ chăm chú, mở Đạo Đức Kinh ra,hắn dựa theo suy nghĩ lúc trước, chữ đầu tiên, chữ thứ hai, từng chữ từng chữ ghi chép lại.
Tờ thứ nhất ba mươi hai chữ cũng không có biên dịch ghi chép xong, trong nội tâm Tần Tiêu kích động lên "Sơn cốc, xà huyệt. Nhập động bảy bước, móc bốn xích, chứng cớ ở đây."
Quỷ Cốc sơn cốc, trong sào huyệt của mãng xà, không ngờ nơi đó lại là nơi cất giấu chứng cớ của đám quan lại này a! Bạn đang xem tại