Phong Hoa Tuế Nguyệt (NP)

Chương 15:

Trước Sau

break

Ninh Thiên Lân cảm thấy ngực tê dại, máu nóng dồn lên khắp cơ thể, hận hai chân không thể lập tức khôi phục bình thường để có thể đè nàng xuống mà yêu thương.

“Nghe theo lời A Ly.”

Hắn bế Ngôn Thanh Ly lên, gập hai chân đang dần hồi phục tri giác lại, mạnh mẽ đỉnh về phía trước, Ngôn Thanh Ly lập tức kêu lên một tiếng yêu kiều.

Đêm khuya mịt mùng, ánh nến leo lắt, tiếng thở dốc khe khẽ lại vang lên trong màn lụa mỏng…

“Chủ quán, cho ta hai gói bánh hoa quế.”

Vị công tử áo xanh vừa xuất hiện ở tiệm bánh đã khiến các cô nương, ŧıểυ thư nhìn không chớp mắt.

Việt Châu thành hiếm khi thấy nam tử có khí chất như vậy, tuy y phục giản dị, nhưng khí chất cao quý trên người hắn lại không thể che giấu được, chỉ tiếc… Các nữ tử nhìn chiếc xe lăn dưới thân Ninh Thiên Lân, trong lòng âm thầm tiếc nuối.

Cát Phúc liếc nhìn đám nữ tử bằng ánh mắt sắc bén khiến họ nhận ra sự thất thố của mình, đỏ mặt vội vàng rời khỏi tiệm, nhưng khi ra đến cửa vẫn không nhịn được quay đầu lại nhìn thêm lần nữa.

Thật đáng tiếc.

“Công tử, chúng ta về thôi, Ngôn cô nương dặn sau khi châm cứu không nên ra gió.” Đợi đám nữ tử đi rồi, Cát Phúc mới nhỏ giọng khuyên Ninh Thiên Lân.

Ngày thường, để tránh gây chú ý Ninh Thiên Lân rất ít khi ra ngoài, hôm nay không hiểu sao lại muốn đi chợ mua bánh hoa quế.

“Không sao, phơi nắng một chút cũng tốt, nếu không ta đường đường là nam nhi, lại còn trắng hơn cả A Ly.” Ninh Thiên Lân lại hứng thú bừng bừng gọi thêm hai gói kẹo hoa quế với chủ quán.

Sáu năm trước, thiếu nữ tên Sở Thanh đã từng khen bánh hoa quế của Ngôn Thắng Ký trước mặt mẫu phi hắn, lúc đó hắn không để ý đến thiếu nữ kia lắm, giờ lại nhớ ra câu nói này.

Ngôn Thắng Ký là tiệm bánh ở Thịnh Kinh, Việt Châu không có, nhưng các tiệm bánh thông thường đều có bán bánh hoa quế.

“Công tử mua cho phu nhân sao? Phu nhân thích hương vị hoa quế à? Tiệm chúng ta còn có món súp hoa quế mới ra lò, thơm ngon bổ dưỡng, hay là công tử mua về cho phu nhân dùng thử?” Chủ quán cười tươi niềm nở, ra sức giới thiệu món mới của tiệm.

Tiệm bánh của hắn chủ yếu bán đồ ngọt, khách hàng thường ngày đều là các phu nhân, ŧıểυ thư, rất hiếm khi thấy một vị công tử, vì vậy chủ quán theo bản năng cho rằng vị công tử này mua cho phu nhân trong nhà.

Ninh Thiên Lân nghe thấy hai chữ “phu nhân” thì sững người, sau đó mỉm cười ôn hòa: “Vậy thì làm phiền chủ quán gói thêm hai phần súp hoa quế nữa.”

“Không phiền, không phiền!” Chủ quán vui vẻ gói bánh, Ninh Thiên Lân lại chọn thêm vài món khác, có lẽ thấy hắn mua nhiều, lại thấy hai chủ tớ này lạ mặt, chủ quán liền nhiệt tình hỏi: “Công tử không phải người Việt Châu sao? Đến xem biểu diễn xiếc thú à? Nếu vậy thì đừng đi.”

Ninh Thiên Lân nhướng mày: “Ồ? Tại sao?”

Chủ quán thở dài: “Gánh xiếc đó nuôi hổ cắn người, chủ gánh bỏ trốn, quan phủ định thả đám thú dữ đó về rừng, kết quả đêm qua lại có người bị cắn chết.”

Chủ quán nói đến đây thì không khỏi rùng mình: “Nghe nói là một nha hoàn trộm vàng bạc của chủ rồi định bỏ trốn, kết quả lại chạy nhầm vào hậu viện của gánh xiếc, không biết sao đám thú dữ lại thoát ra được, vì vậy…”

Sáng nay khi đến tiệm, hắn vừa đi ngang qua gánh xiếc đó, máu me bê bết khắp nơi, thi thể không còn nguyên vẹn, thật đáng sợ.

Chủ quán thấy Ninh Thiên Lân bị tàn tật, lại có vẻ ốm yếu, sợ hắn nghe xong sẽ sợ hãi nên do dự một chút rồi không kể lại cảnh tượng kinh hoàng đó cho hắn nghe.

Ninh Thiên Lân như đang suy nghĩ điều gì, gật đầu: “Vậy thì, đa tạ đã báo cho.”

Rời khỏi tiệm bánh, Ninh Thiên Lân lại đến tửu lâu lớn nhất Việt Châu, mua món ngỗng quay sốt chua ngọt nổi tiếng ở đây.

Đầu bếp trong phủ nấu ăn tuy ngon, nhưng lâu ngày cũng không có gì mới mẻ, vì vậy Cát Phúc thỉnh thoảng sẽ mua đồ ăn bên ngoài để thay đổi khẩu vị, nhưng hắn không có hứng thú với ăn uống, chỉ có Ngôn Thanh Ly từng khen món ngỗng quay sốt chua ngọt này vài câu.

Ninh Thiên Lân ngồi xe lăn không tiện lên nhã gian ở tầng hai, nên cùng Cát Phúc tìm một góc yên tĩnh ở tầng một.

Hai tên nam nhân cao lớn thô kệch ngồi xuống cạnh hai chủ tớ bọn họ.

“ŧıểυ nhị! Mang rượu và thức ăn ngon nhất lên đây!”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc