Dưới ánh nắng chang chang của 12 giờ trưa ở dưới sân đấu trường 3 chiếc bóng đang thi nhau bay lượn
Binh...binh...
Hai bên chạm mặt nhau rồi tiếp đến là những cú đấm vào mặt nhau, những chiếc vảy trên người ŧıểυ Bảo văng tung tóe khắp nơi, Phong cũng không kém bộ giáp của hắn đã bị vỡ đi phân nữa
Ở phía đối diện Tử Thần gương mặt đẩm máu, vai vác một chiếc lưỡi liềm to đùng, đưa tay lên lao đi vết máu trên gương mặt gã lè chiếc lưỡi của mình ra thách thức, tay nắm chặt lưỡi liềm gã phi thân lên không tay liên tục tạo ra những nhát dao chém xuống phía dưới
Ầm...ầm...ầm....
Những nhát chém đấy uy lực cứ phóng xuống ào ạt, phía dưới Phong với ŧıểυ Bảo chỉ còn nước phòng ngự những đòn tấn công kia, sau một chuỗi liên hoàn chém vẫn chưa hạ được một trong hai kẻ bên dưới làm gã không khỏi bực bội, chân tiếp đất từ chiếc nhẫn không gian của gã một cây đại đao cực bự được lấy ra, vận toàn lực vào chiêu thức gã hô lên:
" THỦY LONG TRẢM " tức thì một con rồng nước được hình thành theo đường kiếm của gã, con rồng uy dũng xé nát thân hình của những đấu sĩ bị đánh bại còn nằm la liệt dưới sân...
Ầm...
Sau tiếng nổ kinh hồn được phát ra một thân hình to lớn bị đánh văng đi bay thẳng vào bức tường dưới sân
Khi tất cả đã hoàn hồn lại phía dưới sân một lớn một trẻ thân hình be bét máu đang cười thật tươi...còn phía bức tường không ai khác mà là Tử Thần
Những người dưới sân tuy không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng họ vẫn hô thật to chúc mừng những kẻ chiến thắng, phía trên khán đài Râu Trắng cũng vỗ tay chúc mừng, ai có thể không thấy rõ nhưng một cao thủ như lão thì tất nhiên đã nhìn thấy rất rõ, ngay khi Tử Thần bắt đầu vận lực ŧıểυ Bảo cũng dồn lực vào hai bàn tay, khi chiêu thức được tung ra Phong đã kịp phóng lên dùng lực từ hai bàn tay của ŧıểυ Bảo mà phi lên không rồi tiếp cận Tử Thần từ phía sau tiếp đó hắn vận lực và dùng bí kĩ tước đoạt của mình để gia tăng thêm sát thương một đấm thẳng vào mặt Tử Thần khi gã xoay người lại tiếp chiêu...
Cùng thời điểm đó trên bầu trời Vịnh Hạ Long xanh biếc, Lý ŧıểυ Long đang trong bộ dạng xích long đế vương đang một mình chiến đấu với hai kẻ mặc đồ đen trên có thêu những đám mây màu đỏ đầu đội 2 chiếc mũ có khăn che đi gương mặt, trong khoảng khắc tưởng trừng như bị đánh bại cả cơ thể ŧıểυ Long lại một lần nữa được bao bọc bởi một quả cầu màu đỏ, rồi từ bên trong quả cầu bất ngờ xuất hiện thêm một đôi cánh, khi quả cầu biến mất Lý ŧıểυ Long trong hình dáng xích long đế vương cấp độ 2, bộ giáp của hắn bây giờ đã dầy hơn và oai phong hơn lúc trước rất nhiều, chiếc sừng trên chiếc mũ cũng dài ra thêm chút...
" uy lực, ma lực, long lực tất cả đều vượt trội hơn trước rất nhiều " quả nhiên cấp độ 2 có khác hắn nghĩ thầm trong đầu đang định rút thanh xích long kiếm sau lưng ra thì hai kẻ kia đột nhiên biến mất như chưa từng tồn tại...
Tại một ngôi nhà tranh đơn sơ thuộc một nơi hẻo lánh của tĩnh Cà Mau, bên trong nhà một ông cụ đầu tóc bạc phơ đang ngồi ghế nhâm nhi tách trà, phía đối diện lão một thiếu niên 15 tuổi với làn da rám nắng của đồng quê, lão già đặt tách trà xuống bàn rồi từ ống tay áo lấy ra một phong thư giao cho thiếu niên kèm một lời nhắn:
" Ngạo Thiên nay con đã xuất sắc hoàn thành khóa huấn luyện của ta, kể từ bây giờ con đã có thể xuống núi ngao du thiên hạ tìm ra tung tích của thất long "
" thất long? Chúng là ai? " Ngạo Thiên khó hiểu hỏi ngược lại
" là kẻ thù của ta và cũng là kẻ thù của loài rồng " lão già khẽ lau đi những giọt nước mắt đang chảy ra từ khéo mắt kể về một câu chuyện đã xảy ra rất lâu từ hàng trăm năm về trước...
" ra là vậy! Đệ tử đã ghi nhớ lời sư phụ nhất định sẽ tiêu diệt thất long " Ngạo Thiên ánh mắt kiên quyết trả lời
Tách trà trên tay từ từ rơi xuống đất, lão đã quy tịch nhưng trên gương mặt lão vẫn còn đó một nụ cười mãn nguyện từ đứa học trò duy nhất của đời mình...
Bạch Hổ đế quốc sau buổi hành quyết tất cả đã trở lại như xưa Phong và ŧıểυ Bảo được trả lại tự do.
"A... Sao to quá..." Bạch Liên rêи ɾỉ, cảm nhận dương v*t nóng hổi, cứng và đầy gân của Phong từ từ tách âm đ*o nàng tiến sâu vào trong.
Phong cắn răng, gồng mình ngăn cơn sướиɠ khái dâng trào khi cảm nhận âm đ*o mềm mại ẩm ướt của nàng đang bóp chặt lấy dương v*t mình. Sau một hồi chịu đựng cơn đau thốn, Bạch Liên mới nuốt trọn được dương v*t to dài của Phong vào trong âm đ*o, khiến nàng phải ngừng lại ngồi thở một lúc.
Sau một lúc hưởng thụ sự ấm áp, mềm mịn và ẩm ướt nơi âm đ*o nàng, Phong ôm eo nàng nâng lên, cho dương v*t từ từ trượt ra gần hết rồi đẩy nhẹ vào, lặp lại liên tục.
"A... Ai... Ai... Nhanh nữa đi chàng... Uhm... Um..." Từng đợt từng đợt nhẹ nhàng ôm lấy dương v*t của Phong, Bạch Liên xinh đẹp ánh mắt khép hờ trong mê say, Phong một tay chống giường, một tay bóp ngực Bạch Liên, hông liên tục đưa đẩy đem dương v*t giã chày vào âm đ*o nàng, làm cho d*m thủy từ âm dạo nàng không ngừng phún ra.