Thành Bạch Hổ một tòa thành chủ chốt của bạch hổ đế quốc là nơi tọa lạc của hoàng thất, tại một góc nhỏ trong ngự hoa viên một cái hố bất ngờ xuất hiện theo sau đó là một nhóm người toàn thân bịt kín tay cầm cuốc, xẻng,...đang từ dưới hố đi lên, tên lên đầu tiên ném chiếc cuốc qua một bên rồi ra hiệu cho đám người vừa mới lên đi theo sau, khi nhóm người kia đi mất từ vị trí cái hố bất ngờ có một già một trẻ cùng nhau xuất hiện, cũng như nhóm người kia hai người cũng đi về hướng tòa tháp thứ 2 nơi mà tiếng đàn du dương vang vọng...
Tại tòa tháp thứ 2 giữa điện sảnh một cô gái thân mặc một bộ đồ màu xanh lam đang không ngừng rảy từng sợi tơ đàn, tiếng đàn êm ái không ngừng vang lên theo từng ngón tay nhỏ bé của nàng, trong căn phòng treo trăm ngàn loại hoa dù hoa kia có đẹp cũng không thể đẹp bằng nàng, tiếng đàn của nàng bỗng dừng lại khi cánh cửa đã bị niêm phong bấy lâu hé mở, rồi từ bên ngoài một nhóm khoảng 20 ma đa͙σ sĩ bước vào, tên đi đầu lấy từ nhẫn không gian ra một bức tranh, bức tranh vẻ một cô gái đang ngồi say xưa đánh đàn trên mặt vẫn còn đó một nụ cười, nụ cười tươi đẹp như muốn đốt cháy trái tim của người khác từ nàng, như đã xác nhận được người trong tranh là nàng tên đầu lĩnh ra hiệu cho đám lâu la theo sau áp giải nàng đi
Réc...réc...réc....
Rừng mùa hạ một cánh rừng kì lạ quanh năm suốt tháng không thay đổi mùa, tại một con suối nhỏ bên trong rừng 1 cái lều thật to chứa 20 tên đàn ông và một cô gái bị trói chặt, cô gái bị trói chặt là ŧıểυ công chúa của Bạch Hổ đế quốc tên là Bạch Liên năm nay vừa tròn 17 tuổi nhan sắc tuyệt trần là con gái cưng của Bạch Nhân hoàng đế tính tình hiền lành hoạt bát nhưng kể từ khi hoàng hậu qua đời nàng thường không tiếp xúc với người ngoài nên đã ra lệnh niêm phong nơi hậu cung của nàng...
" thả ta ra!!!" Bạch Liên la hét lên
" vô ích thôi! Vì đây là rừng mùa hạ mà nó cách xa thành bạch hổ của cưng dữ lắm hé hé...à mà ngồi yên đi chút nữa thôi bọn anh sẽ trăm sóc cưng " gã đưa tay lên vuốt ve 2 bên gò má nàng
Aaa...
Hắn thét lên khi hàm răng trắng tinh của nàng ngoạm vào bàn tay đang vuối ve của hắn
Bốp...
" con đĩ cái!!! Mày tưởng đây là hoàng cung hả? Dám cắn tao hả?" Cho một cái tát vào mặt nàng tùng giận dữ quát
" bỏ đi tùng...dù sao lát nữa anh em mình...cũng cần tới nó mà..." lão hoàng mặt cười dâm nói
" kệ nó anh em mình Dzô cái đi! Nhậu là phải dzô uống nó mới đã "
" ừ! Thằng minh nói đúng! Thưởng chú mày một ly..." mạnh tay cầm chai rượu rót liền một ly đưa cho minh uống
Cả nhóm người lúc này đã uống cạn chổ rượu mang theo tức thì lão hoàng tiến lại chỗ Bạch Liên tay cầm một ly rượu rồi từ trong người lão móc ra một cái lọ nhỏ màu nâu, tháo nắp chiếc lọ ra rồi lão đổ thứ bột màu trắng bên trong vào ly rượu, khẽ lắc qua lắc lại ly rượu cho thứ bột kia hòa tan với nhau...
" lão hoàng cho nhiều quá liệu nó có sốc thuốc không?" Tên minh hỏi khi thấy lão bắt đầu cho nàng uống
" tao tính cả rồi! Yên tâm gái zin xài thuốc mới trụ được anh em ta " lão cười dâm nói rồi tháo sợi dây trói nàng ra...
3 phút trôi qua bạch liên cảm thấy toàn thân rạo rực cơ thể nàng nóng ran lên hơi thở dồn dập gấp gáp, nàng đưa tay lên xé toanh lớp áo ngoài để lộ ra thân thể trắng muốt làm đám người kia chỉ biết nuốt nước bọt theo dõi hành động tiếp theo của nàng, bất giác nàng đưa 2 bàn tay lên chộp vào 2 quả đào đang không ngừng to lên theo thời gian, nàng nắn nàng bóp
" a..." khẽ rên nhẹ lên khi chiếc áo ngoài của nàng bị xé rách
" đến lúc chúng ta thể hiện rồi "
" dừng tay..."
Từ bên ngoài bất ngờ có 2 kẻ lạ mặt một già một trẻ bất ngờ xông vô, người già ăn mặc cỗ quái còn người trẻ anh tuấn mặc một bộ đồ đen, bị phá đám nhóm người bực bội lấy từ nhẫn không gian ra một loạt vũ khí mã tấu, đao, kiếm...bắt đầu thủ thế
" chết con mẹ chúng mày đi " phong hô to lao lên
Binh...
Sau tiếng hô một bóng đen bị đá văng sang một bên bất tĩnh, cả không gian yên lặng chỉ còn lại tiếng rên của bạch liên vì thấm thuốc
" trời *** ..tưởng thế nào...hóa ra là ảo tưởng sức mạnh..." thái hành đưa tay lên vỗ trán vì người bị đánh văng ra không ai khác mà chính là phong thanh niên ảo tưởng sức mạnh...