Thành thăng long khói bay nghi ngút, hoang cảnh đổ nát xác chết đầy đường u minh sinh vật tràn lan khắp nơi cảnh tượng này phải chăng là tận thế....
Đứng giữa cơn mưa nặng hạt một thân thể với đôi mắt màu đỏ như máu bên trong bộ giáp đen uy nghi đang cất bước mỗi bước chân nặng nề của hắn lê lết trên mặt đường trên tay hắn thanh thiết toái nha được nhộm một màu đỏ thấm phải chăng là sơn? Không nó là máu, những giọt máu lặng lẽ rơi xuống mặt đường những thây ma, cương thi, vong linh sinh vật,... đến từ cõi u minh cứ lao vào hắn
Xoạt....
Tiếng gào gú, tiếng khóc thét mỗi khi hắn vung kiếm vào những sinh vật đang lao đến mình
" tại sao? Chuyện gì đang xảy ra thế này "
hắn gào gống hắn thét lên tiếng thét không to nhưng cũng không nhỏ nhưng hiển nhiên không ai đáp trả hắn.
Lóc tóc....lóc tóc....
Mưa, những giọt nước mưa chậm rải rơi phản phất lên hình bóng cô đơn của hắn
Bịch....
Hắn gục ngã, thời gian như trôi chậm lại
" đừng từ bỏ! Hãy mang ánh sáng đến thế giới này! Đây là mệnh lệnh cuối cùng của ta..." giọng nói của vô danh vang lên trong đầu hắn như tiếp thêm sức mạnh cho hắn, hắn gượng dậy khi hắn đã đứng dậy hoàn toàn
Binh
Thân thể của hắn bị đánh văng ra xa đau đớn cả thể xác lẫn tâm hồn, hắn lại một lần nữa đứng dậy
" đây là tất cả những gì ta có...tạm biệt " linh hồn vô danh vốn cư ngụ trong hán giờ đây đã hoàn toàn tan biến lời nói cuối cùng của vô danh đã cất lên bên trong cơ thể hắn dị biến xảy ra 8 viên ngọc bên trong hắn từ lâu không chuyển biến giờ đây bắt đầu xoay quanh nhau rồi hợp thành 1 như lúc trước
Aaaa....aaaa....
Phong gào lên đau đớn cơ thể hắn như muốn nổ tung những vết thương bên ngoài có đau nhưng không là gì với cơn đau của hắn hiện tại rồi một dòng chảy ma lực kì lạ xâm nhập vào hắn hòa nguyện với đan điền của hắn trở thành một, 1 dòng kí ức có vui có buồn những hình ảnh quá khứ của kẻ mà hắn luôn gọi là vô danh dần dần hòa nguyện với ký ức của hắn, không cho hắn thời gian đau đớn những bộ khô lâu đang đứng xung quanh phút chốc lao lên chỗ hắn
Ầm... rắc....rắc...lốp cốp...
Những bộ khô lâu vừa lao đến phút chốc bị văng ra rồi vở nát, phong không hề hay biết từ một khoảng cách rất xa có người đang quan sát hắn, khẽ mỉm cười rồi cất bước đi, bình minh đến những u minh sinh vật bị ánh nắng thiêu đốt tan biến hết lớp này đến lớp khác tiếng gào gú của chúng về sau được gọi là bản giao hưởng của bình minh
Thì ra đây là mệt mỏi, cũng bình thường!
Thì ra đây là đau đớn, cũng bình thường!
Thì ra đây là sợ hãi, cũng bình thường!
1 tháng sau cuộc tấn công của hư không giới, việt nam tuy là thanh bình nhưng thỉnh thoảng cảnh cổng nối liền giữa 2 thế giới vẫn bị dao động dẫn đến ngày cô hồn ( rằm tháng 7) khung cảnh tĩnh lặng đôi lúc 1 cơn gió nhẹ khẽ thổi qua làm phong cảm thấy lạnh giá cái lạnh ở đây chính là sự cô đơn lạnh lẻo, mấy tháng trước vẫn còn đó hình ảnh những người dân tấp nập giờ chỉ còn là một tòa thành chết, khẽ thở dài 1 phút hoài niệm phong kích hoạt động cơ của bộ máy 69bh69 rồi bay về hướng bắc
Phụt...phụt...kịch
" trời *** " phong thốt lên khi động cơ 69bh69 hết nguyên liệu
Vù....
Hắn đang rơi với 1 tốc độ cao, nếu có cuộc thi thả mình tự do trên không trung thì chắc hắn đã đạt kỉ lục vi nét rồi
Rừng sinh mệnh đã từng là nơi mà nữ thần sinh mệnh ở, nữ thần 1 loại tồn tại theo tín ngưỡng của người dân xưa kia có 12 nữ thần đặc biệt tượng trưng cho 12 nguyên tố nhưng thời gian lưu mờ 4 nguyên tố đã hoàn toàn biến mất chỉ còn lại 8 nguyên tố như hỏa, băng, lôi, phong, ám, quang, sinh mệnh và tử vong, nữ thần thực sự tồn tại cho đến hết thời hắc vũ tiên long Võ Phi Dương ( khoảng mấy ngàn năm sau) nữ thần còn sống hay đã chết thực sự chỉ có duy nhất đức chúa trời slaydark mới biết...
Bịch
" ây da! Đau quá đi mất " phong tay ôm bụng tay ôm mông nhẹ nhàng xoa xoa nơi bụng khi rơi xuống đã đập vào 1 cành cây nhờ cú va chạm vô tình nên cái mông của phong mới tiếp đất an toàn
Dòng nước trong xanh nhẹ nhàng chảy dưới dòng nước 1 cơ thể mãnh mai đang không ngừng kì cọ, 2 quả đào đung đưa nhô lên hạ xuống dưới dòng nước kết hợp với gương mặt xinh xắn của cô gái phải chăng đây là kiệt tác của tự nhiên cô gái cất tiếng hát
" là la la! Là la la! La lá la là! Là la lá là là là la la...." tiếng hát trong xanh giữa trốn rừng xanh như gợi lên một bản nhạc tình kích hoạt cơn thèm thuồng bấy lâu của phong, nước bọt khẽ chảy từ miệng hắn từ từ xuống đến cổ áo,...đang trong cơn say thủ dâm tinh thần thì phong phát hiện dao động vừa vặn quay lại
Binh
1 bàn chân thon dài trắng trẻo lao vào mặt hắn, phong bị 1 cước văng ra xa lăn đùng bất tỉnh
" Thúy Quỳnh có chuyện gì thế?" Cô gái bên dưới suối hỏi
" có thằng ấu dâm dám rình trộm ŧıểυ thư tắm " cô gái tên thúy quỳnh đáp
" bắt được hắn không?" Cô gái dưới suối hỏi
" dạ nó bất tỉnh rồi " sau khi xem xét tình trạng của phong cô gái tên thúy quỳnh báo cáo
" tốt! Trói nó lại! Em đi mài dao đi loại ấu dâm thế này không nên để..." cô gái lạnh lùng ra lệnh
" dạ, ý ŧıểυ thư là..." thúy quỳnh cười tà độc, sau khi trói phong vào 1 gốc cây thì ả nhanh chóng đi mài dao chuẩn bị cho màn hành thích đẩm máu...