Mỗi cảm giác như điện giật truyền lên đỉnh đầu Tần Sấm, khiến mỗi lỗ chân lông như giãn nở ra.
Trước đây anh cùng mấy thằng trong thôn lén lút xem phim cũng chưa từng hồi hộp đến thế, Tần Sấm không biết làm sao, vươn tay ra, "Thu Thu..."
Phản ứng của Tần Sấm khiến Thu Thu vô cùng kinh ngạc, mình có làm gì đâu? Chỉ gọi Tần Sấm một tiếng thôi mà anh đã phản ứng mạnh như vậy.
Ánh mắt lóe lên, tay chân không biết để đâu, không biết bắt đầu thế nào, Tần Sấm vốn tính vô sỉ giờ đây cũng phải căng thẳng thần kinh.
Bầu không khí rất xấu hổ mập mờ, Thu Thu đưa lưng về phía Tần Sấm, ngồi lên giường chậm rãi lau tóc.
Mùa hè mặc áo phông vải cotton dễ hút nước, đặc biệt là sau khi tắm xong, lưng còn ướt nên nước thẩm thấu qua lớp vải, khiến tấm áo trở thành màu trong suốt.
Vải áo dính sát, có thể thế mơ hồ nhìn thấy tấm lưng mỏng của Thu Thu, ngay cả sống lưng cũng như ẩn như hiện.
Tần Sấm căng thẳng là vì vừa rồi nhìn thấy hình ảnh trên điện thoại, hai người đàn ông lực lưỡng quấn vào nhau, trông có vẻ còn đô con hơn cả Tần Sấm.
Hai người dùng một tư thế khó nói đan vào với nhau, hình ảnh đánh sâu vào đầu óc như sóng cuộn triều dâng, xô Tần Sấm ngã lên bờ cát, mắt nổi đom đóm, đầu kêu ong ong.
Cái chỗ đó thực sự có thể... Tần Sấm vô thức vuốt mặt nuốt nước miếng ừng ực, đầu lưỡi mấp máy trong miệng, cảm thấy đắng ngắt khô khốc.
Ánh nhìn của Tần Sấm không quá nóng bỏng nhưng rất chuyên chú, bề ngoài thì Thu Thu vờ lau tóc, nhưng trong lòng đã sớm chuẩn bị tâm lý Tần Sấm sắp bổ nhào lên.
Bởi vì anh chưa từng thành thật, nếu có cơ hội đặt ngay trước mắt, anh sẽ không bỏ lỡ.
Nhưng mà hiện tại Tần Sấm không nhúc nhích, nặng nề hít thở. Dù Thu Thu không quay đầu lại cũng biết anh đang nhìn cậu chằm chằm.
Như một con sói đói yên lặng ẩn núp rình mồi, cảm giác này quá áp lực quá khó chịu. Thậm chí Thu Thu nghĩ, thà rằng Tần Sấm cứ làm luôn đi, cảm giác bị treo ngược chờ hành quyết này không dễ chịu chút nào hết.
Từng cử chỉ của cậu đều rơi vào mắt Tần Sấm. Thu Thu ra vẻ bình tĩnh, đổi tư thế, đạp rơi dép ra rồi ngồi xếp bằng lên giường.
Sự hồi hộp không thể che giấu, ngón chân cậu khẽ cuộn lại níu lấy drap giường.
Đầu Tần Sấm vẫn còn không dứt được hình ảnh hai tên đàn ông lực lưỡng lao vào nhau, vừa sợ vừa phấn khích, vô thức so sánh Thu Thu với bọn họ và với đàn ông bình thường.
Thật ra mà nói, Thu Thu không hề đặc biệt, chả phải ba đầu sáu tay, chỉ là xinh đẹp một chút, thắt lưng nhỏ một chút, chân thon một chút, cánh tay cũng gầy một chút, da thịt trắng nõn như thể không bao giờ cháy nắng, khuôn mặt nhỏ nhắn đã có da có thịt hơn.
Nghĩ tới đây, Tần Sấm ngứa tay muốn nhéo má cậu, chầm chậm đi về phía Thu Thu.
Dép loẹt quẹt trên sàn, Thu Thu cũng run rẩy. Tần Sấm chậm rãi lại gần cậu, giây tiếp theo, anh ôm cậu vào trong ngực.
Bàn tay lớn của anh bóp má Thu Thu, cậu bất mãn nhìn Tần Sấm. Anh luôn thích dùng cách đùa trẻ con này để chọc cậu.
Mềm, anh không nỡ buông tay, Thu Thu lại vừa tắm xong nên quanh người thoảng mùi sữa tắm.
"Thu Thu... Tắm sạch sẽ rồi chứ?" Tần Sấm dùng đùi chặn chân cậu, "Để lão công giúp em kiểm tra."
Tần Sấm đè Thu Thu bổ nhào xuống giường, cậu vẫn cứ mịt mờ không hiểu. Anh không thích cái thứ tình cảm mơ hồ thế này, anh muốn cho Thu Thu biết hai người đang làm gì, liền vươn tay lên đầu giường lấy chiếc di động của Thu Thu.
Sao lại có người mặt dày vậy chứ, dưới khí thế của Tần Sấm, Thu Thu bị ép gật đầu.
Rất nhanh, Thu Thu có phản ứng trong tay Tần Sấm, dương v*t đứng thẳng, lỗ nhỏ phía trêи ɾỉ ra nước.
Loại chuyện như xóc lọ này Tần Sấm rất quen thuộc, Thu Thu rất nhanh đã ra trong tay anh, chất lỏng nóng hầm hập dính trên bàn tay Tần Sấm.
Tần Sấm nhìn cậu như ăn tươi nuốt sống, dạo đầu rồi áo mưa gì gì đó, anh chỉ còn một chút lý trí trong đầu, phần tiếp theo hoàn toàn dựa vào bản năng.
Khách sạn không thiếu bao cao su, anh tiện tay xé một cái, lần đầu không có kinh nghiệm, chất lỏng trong bao bị rớt dây ra ngực, Tần Sấm đành cuộn lại đưa cho Thu Thu, dừng dương v*t đã cứng ngắc chọc vào đùi cậu, "Đeo vào cho anh."
Trước kia Thu Thu không hiểu thì còn có thể cho qua, nay đã có di động phiên dịch, đừng hòng Tần Sấm buông tha cho cậu, anh trêu đùa Thu Thu bằng đủ mọi cách.
Bao cao su dinh dính trùm xuống từ đỉnh dương v*t, có lẽ là cỡ hơi nhỏ, lớp màng bao chặt lấy dương v*t thô to, lộ ra gân mạch máu, dáng vẻ vô cùng dữ dằn.
Lấy một ít chất nhầy trên bao, Tần Sấm dùng ngón tay bôi lên hậu huyệt của Thu Thu, cậu lập tức hoảng sợ muốn tránh.
Ngón tay thăm dò trong huyệt, vì Thu Thu hồi hộp nên chỗ đó càng thít chặt hơn. Tần Sấm tách hai chân cậu ra, cúi đầu chăm chú nhìn cái động phía dưới.
"Uh..." Thu Thu căng chặt bụng nhỏ, vặn vẹp thắt lưng, chỗ xấu hổ kia bị xâm phạm mạnh mẽ, vừa xa lạ vừa sợ hãi, lại thêm Tần Sấm không hề lên tiếng giống như một thợ săn đang chờ chực con mồi, Thu Thu càng không dám mở miệng.
Tần Sấm nhịn không được thầm oán, sao nơi này của Thu Thu lại đáng yêu vậy? Không hung ác không dữ tợn, cứng rồi cũng vẫn trắng trắng xinh xinh.
Nghĩ vậy, Tần Sấm không khống chế được đầu óc nữa, cúi xuống ngậm vào miệng.
Cảm giác được bao bọc trong khoang miệng khiến Thu Thu không kìm lòng nổi, hai chân kẹp vào cổ Tần Sấm, tay nắm chặt drap giường, tiếng rêи ɾỉ tràn ra khỏi miệng, "A..."
Đầu lưỡi anh cọ xát vào lỗ nhỏ trên đỉnh, cậu không biết mình muốn đi ŧıểυ hay là muốn bắn nữa, thét lên một tiếng rồi nín bặt.
Tần Sấm thấy trong miệng nóng lên, Thu Thu bắn không hề báo trước, anh liếʍ liếʍ môi, vị rất nhạt.
Thấy Thu Thu còn đang xoay đầu khóc rưng rức, Tần Sấm lật người cậu lại, lồng ngực rắn chắc áp lên lưng Thu Thu, dương v*t nóng bỏng cọ vào cánh mông cậu.
"Thu Thu..." Vén lọn tóc ướt mồ hôi của cậu lên, Tần Sấm hôn nhẹ lên khuôn mặt Thu Thu, "Sao em lại xinh đẹp đến như vậy?"
Bất kể là tiếng Trung hay tiếng Lào thì Thu Thu đều không còn tâm trí lắng nghe, cậu vừa khóc vừa rêи ɾỉ, ngón tay trong hậu huyệt rút ra, chợt đổi thành một thứ lớn hơn chặn lại ở lối vào.
"Có chịu được không? Hửm? Không chịu được thì nói với lão công em một tiếng." Miệng thì vờ vịt an ủi Thu Thu, dương v*t lại như dã thú xổng chuồng muốn chen vào bên trong.
"Hức..." Thu Thu giống như một con thú nhỏ không thể chạy thoát, chỉ có thể bị Tần Sấm nuốt vào miệng, ngoài khóc nức nở một cách đáng thương thì chẳng nghĩ nổi chuyện gì khác.
Tần Sấm ôm thắt lưng Thu Thu nâng mông cậu lên, hai cánh mông ửng đỏ dính chất lỏng trong suốt, như đang mời gọi anh đi vào.
Cách một lớp bao cao su, Tần Sấm chậm rãi đẩy vào, âm thanh dính nhớp phát ra từ chỗ hai người kết hợp, tiếng nước, còn có tiếng thân thể va chạm vào nhau.
Lúc dương v*t được rút ra thì mang theo chất lỏng bên trong ra ngoài, qua nhiều lần cọ xát, xung quanh huyệt động ướt át đầy bọt nước.
Thu Thu quỳ gối trên giường ngửa đầu lên, cần cổ căng ra. Mỗi một lần Tần Sấm đi vào, cậu như được lấp đầy, cảm giác đau đớn và thỏa mãn cùng ập tới không rõ là khó chịu hay thoải mái.
Thu Thu thấy mình như một quả bóng, chỉ khi được Tần Sấm lấp đầy mới không bị xẹp xuống.
dương v*t màu tím đỏ ra vào hậu huyệt, Thu Thu rêи ɾỉ theo từng nhịp chuyển động, cao thấp thở dốc từng hồi.
"Thu Thu... Có thích lão công làm như vậy không...." Tần Sấm đỡ thắt lưng cậu, nói, "Sao bên trong lại nóng như vậy? Hửm?"
Thu Thu mất đi năng lực suy nghĩ, mờ mịt lắc đầu, móng tay đâm sâu vào cánh tay của Tần Sấm.
"Sấm ca..."
Tần Sấm rất thích nhìn Thu Thu si mê rêи ɾỉ một cách mềm nhũn như vậy. Rung động nhất chính là trình độ tiếng Trung của Thu Thu có hạn, trừ chữ Sấm ca thì không nói được bất cứ chữ gì khác.
Đâm rút khoảng trăm lần, Tần Sấm cũng tới cực hạn, anh hôn cắn ngực cậu, thắt lưng run lên thật mạnh rồi xuất ra.
Hai chân Thu Thu vốn kẹp chặt lấy hông Tần Sấm, giờ mở rộng ra rơi xuống giường. Cách lớp áo mưa có thể nhìn thấy huyệt động bị chọc tới đỏ bừng, trên bao còn có ít bọt trắng sinh ra do cọ xát.
Tần Sấm thở hổn hển tháo bao ra, một túi căng phồng. Anh tiện tay liệng vào thùng rác, nằm sấp trên người Thu Thu nghỉ ngơi.
Khóc là phản ứng sinh lý khi làʍ t̠ìиɦ, Thu Thu vẫn còn đang đỏ mắt khóc nức nở, chợt cậu thấy Tần Sấm chống tay ngồi lên, anh lại cứng rồi.
Không có lớp bao trói buộc nữa, huyệt động lại hoàn toàn được mở ra, Tần Sấm thuận lợi chen vào bên trong, không do dự mà bắt đầu chuyển động.
dương v*t chọc tới chỗ sâu nhất, Tần Sấm vô liêm sỉ nói, "Thu Thu, đây là cái gì?"
Thu Thu không chịu nổi Tần Sấm như vậy, di động phát ra tiếng phiên dịch rất khó nghe, khiến Thu Thu chỉ muốn lấy tay rút con họa mi của Tần Sấm ra.
Tần Sấm sao có thể để cậu làm vậy, anh được nước lấn tới, "Không biết chứ gì? Để lão công dạy em."
Thu Thu nằm mơ cũng không ngờ di động sẽ dùng cho mục đích như vậy, sớm biết Tần Sấm sẽ bắt cậu nói những câu bậy bạ như thế, cậu sẽ không bao giờ nhận chiếc di động đó.
Thu Thu bị bắt nạt đủ kiểu rồi nằm gục trên giường, không còn sức lực chống lại Tần Sấm.
Tần Sấm thì hay rồi, xuất ra mấy lần, tinh thần sảng khoái dính lấy Thu Thu hôn hít vành tai cậu, thầm thì gọi tên cậu, gọi đến là nổi gai ốc.
"Có đau không Thu Thu?" Tần Sấm xoa xoa thắt lưng gầy nhỏ mỏng manh như thể đụng vào sẽ gãy đôi của Thu Thu, "Nói với lão công một tiếng xem nào."
Thu Thu không hiểu, nhưng đoán được là không phải lời hay ý đẹp gì nên đẩy đầu Tần Sấm ra, xấu hổ tránh đi.
"Xấu hổ rồi?" Tần Sấm dùng râu cọ lên má cậu.
Tần Sấm thật đáng ghét, lúc uống rượu xong rất đáng ghét, khi đùa giỡn cậu cũng vô cùng đáng ghét.
Thu Thu bực chính mình, nhưng không bực nổi với Tần Sấm, trong lòng cũng hơi ấm áp, niềm mong muốn được anh ôm vào lòng đã chiến thắng sự xấu hổ.
Mặt mày đỏ lựng, cậu ôm chầm lấy cổ Tần Sấm, vùi đầu vào đầu vai anh, "Sấm ca."
Tần Sấm thiếu chút nữa gào lên rằng ông trời có mắt, anh vốn là người thẳng tính, không bao giờ muốn nghi ngờ và do dự, cũng không thích che giấu điều gì.
Anh muốn Thu Thu có thể mở lòng làm nũng với anh, cho dù cậu vẫn xấu hổ đỏ mặt nhưng vẫn nhào vào lòng anh một cách nhiệt tình, một Thu Thu như thế khiến Tần Sấm mê đắm đến hồn xiêu phách lạc.
Đã tiếp xúc thân mật, Thu Thu lúc này nhớ tới vấn đề mà A Lan hỏi cậu, sự mờ mịt không rõ ràng trong lòng bắt đầu nứt vỡ ra một tia sáng.
A Lan không thể theo đuổi Tần Sấm, cậu không biết Tần Sấm nghĩ thế nào, nhưng ít nhất với cậu, Tần Sấm là người cậu không thể chia sẻ với ai khác.
Thấy Thu Thu thất thần, Tần Sấm nắm ngón tay cậu, dùng giọng nói kéo cậu về hiện thực, "Trở về chúng ta sẽ mua nhẫn, đeo lên ngón tay em, như vậy em có chạy đằng trời."
Tần Sấm cười cong cả mắt, Thu Thu chờ điện thoại phiên dịch nhưng không biết app đã tắt từ lúc nào, cậu nghe không hiểu.
Tần Sấm xoa ngón áp út của cậu đến nóng lên, Thu Thu lắc lắc cổ tay, năm ngón đan vào tay Tần Sấm.
Đã tiếp xúc thân mật, bầu không khí giữa hai người không còn giống trước kia nữa.
Loại thay đổi này chủ yếu tới từ Thu Thu, khi hai người xem TV ở khách sạn, Thu Thu sẽ chủ động ghé vào người Tần Sấm, thăm dò nằm xuống bên tay anh.
Tần Sấm đắc ý nhướn mày với cậu, Thu Thu cũng cười ngọt ngào với anh, thoải mái dụi vào lồng ngực Tần Sấm.
Vào khoảnh khắc Thu Thu không nhìn thấy, khóe miệng Tần Sấm cong lên. Bé huơu sao nhỏ đã sa vào lưới, cảm giác này thật tuyệt.