Theo các cung nữ thị vệ chỉ điểm, Viên Quân và Tư Cầm Hồng cuối cùng cũng đến được nơi Đột Bát Hỏa và Tiêu Tương Phi du ngoạn.
"Hồng Nhi? !" Đột nhiên thấy Tư Cầm Hồng và Viên Quân cùng xuất hiện Đột Bát Hỏa vô cùng kinh ngạc, muội muội mình sao lại đi cùng Viên Quân?
Tư Cầm Hồng chậm rãi tiến về phía hai người, kính cẩn hành lễ : "Hồng Nhi tham kiến ca ca, Phi tỷ tỷ." Nói xong, lễ phép lui tới bên cạnh.
Sự thay đổi của nàng làm cho mọi người rất không quen, không biết nàng lại đang diễn tuồng gì, trong lòng hết sức cảnh giác. Chỉ có Viên Quân biết, nàng thật sự đã thay đổi cách nhìn.
"Hồng Nhi, sao muội tới đây?" Đột Bát Hỏa thu hồi kinh ngạc, vội vàng hỏi, không biết nàng đột nhiên tới làm gì.
Mấy người Tiêu Tương Phi bên này đứng im không lên tiếng, xem xem nàng muốn làm gì.
"Ca ca, Hồng Nhi tới bồi ca ca cùng Phi tỷ tỷ du ngoạn, Hồng Nhi cũng là một nửa chủ nhân, Phi tỷ tỷ ngàn dặm xa xôi đến Tây Vực , Hồng Nhi làm sao có thể làm người chủ không tận trách nhiệm đây?" Nàng mỉm cười nói, tuyệt không giống nữ nhân náo loạn không ngừng trước đó .
Đột Bát Hỏa gật đầu, nàng nói đúng, nhưng không biết điều gì khiến cho nàng biến chuyển lớn như thế, trong bụng rất hoài nghi.
"Cám ơn. Tiêu Tương Phi tới đây khiến mọi người thêm phiền toái, ta ở đây cảm tạ mọi người." Tiêu Tương Phi lúc này mới cười nhạt mà nói, nàng không thèm để ý Tư Cầm Hồng này tại sao đột nhiên thay đổi lớn như thế, chỉ cần nàng không đối với mình bất lợi nữa, nàng muốn thế nào, đều không liên quan đến mình.
Tư Cầm Hồng thấy nàng nói như thế, lập tức cao hứng, vốn là bởi vì lời nói của Viên Quân mà thay đổi cái nhìn với nàng, lúc này nghe được lời nàng nói càng cảm thấy nàng có thể không phải là nữ nhân như mình đã nghĩ.
"Phi tỷ tỷ đừng khách khí, cũng không có gì phiền toái hay không. Hồng Nhi cùng ngươi đi dạo một chút." Nàng chủ động tiến lên khoác tay Tiêu Tương Phi, cao hứng nói.
Tiêu Tương Phi trong bụng mặc dù kinh ngạc, nhưng ngoài mặt vẫn bất lộ thanh sắc, chỉ gật đầu thuận theo nàng.
Bọn Hỉ Nhi vẫn không yên tâm, đầy cảnh giác, không biết nữ nhân này lại muốn làm gì, vì vậy cũng đi theo sát gót.
Đột Bát Hỏa cũng ngơ ngác nhìn Tư Cầm Hồng, lại nhìn Viên Quân bên kia, không biết bọn họ xảy ra chuyện gì, nhưng hắn lại không thể hỏi, không thể làm gì khác hơn là đuổi theo.
Viên Quân sau khi nghe lời nói vừa rồi của Tiêu Tương Phi thì càng tin vào suy nghĩ của mình, nàng cũng không phải là thích đến chỗ này , nhất định là có nổi khổ tâm không thể nói cho người khác.
"Phi tỷ tỷ, ngươi thấy Tây Vực chúng ta có đẹp không?" Tư Cầm Hồng không biết mọi người trong lòng nghĩ như thế nào, nàng chỉ muốn biết suy nghĩ của cô gái bên cạnh.
Tiêu Tương Phi nhìn nàng, vẫn lạnh nhạt nói: "Mỗi địa phương đều có phong cảnh đặc sắc, nơi nào cũng đẹp." Nha đầu này khi nào thì thay đổi thành thế này? Có âm mưu gì sao? Vốn còn đang đối đầu gay gắt với mình, giờ lại quay sang lấy lòng, không biết có ý gì đây.
"Tỷ tỷ chắc là ở lại Tây Vực của chúng ta một thời gian dài chứ hả?" Tư Cầm Hồng kiên trì, không thèm để ý ý nghĩ của người khác, liền đường hoàng nói ra.
Đột Bát Hỏa ở phía sau nghe vậy, hết sức không vui, trong lòng nhận định nàng là tới quấy rối, vừa định xuất khẩu dạy dỗ, Tiêu Tương Phi đã trả lời trước.
"Ta không có ý định ở lâu, chắc mấy ngày nữa sẽ trở về Hiên Viên vương triều, ra ngoài cũng đã lâu, nên trở về rồi." Mặc dù không để ý tâm tư của nha đầu này nhưng Tiêu Tương Phi cũng không ngại đem tính toán của mình nói ra.