Cô đã không còn cảm thấy đau đớn nữa, máu chảy trên người tựa như bị người khác rút cạn rồi lại được bơm đầy một lần nữa, nhiệt độ cơ thể của anh, hơi thở của anh và sự run rẩy của anh, tất cả cùng cô hoà tan vào nhau.
“Chỉ thích làm em đến hỏng…”
Anh nâng nửa người trên cô lên, cúi đầu cắn trên lưng cô: “Đây là trừng phạt, cho việc khe nhỏ của em rỉ nước…”
Từ trước đến này cô không hề ngại ngùng khi ở trên giường, không chỉ có thể không xấu hổ mà còn có thể tiếp nhận mọi ngôn ngữ thô tục của anh, thậm chí còn có thể biến hóa nhanh chóng, trở thành leader kiểm soát tất cả mọi thứ.
Cô ngoan ngoãn ôm lấy sau gáy của anh, người đàn ông nâng mông cô lên, hai người thuận theo tư thế mà kết hợp chặt chẽ.
Anh giữ chặt thắt lưng của cô, vừa đâm chọc vừa chậm rãi tiến từng bước đi đến trước cửa, bên ngoài phòng dồn dập tiếng bước chân người đến người đi, tựa như một giây sau sẽ có người đẩy cửa bước vào.
Cảm giác ngứa ngáy khó chịu xông thẳng lên da đầu, cô vùi vào cổ anh há miệng thở dốc, người đàn ông định dùng tay khóa cửa lại, nhưng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn lại đỏ bừng của cô, toàn thân khẽ run rẩy, lập tức buông tay.
Lúc này, sau cánh cửa vang lên tiếng bước chân dồn dập, cô nhíu mày, thật sự cho rằng anh bị tiêm nhiễm một cách trực tiếp khả năng làm cho người ta bị mê hoặc này, tự mình xem xét đánh giá cái đa͙σ đức khuyết tật này, Hạ ŧıểυ thư nhịn không được khẽ cất giọng trêu chọc: “Anh bị người ta dạy hư nha…”
“Người nào?”
Cố Dực khóa cửa lại, ôm cô xoay người đi về phía giường.
Trong cơ thể cô vẫn còn chứa vật căng trướng lại nóng bỏng kia, cao trào qua đi, thân dưới của cô càng thêm mẫn cảm mà nhiều nước hơn, nhưng ngoài miệng vẫn âm dương quái khí mà nói anh: “Ai… Em nào biết được… Em gái của Cố tổng nhiều đến mức không đếm xuể được nha… “
Anh cười không nói gì, không hiểu vì sao, anh lại cảm thấy vui vẻ khi nghe thấy giọng điệu chua lè, không hài lòng của cô.
Ma nữ nhỏ vốn dĩ bực mình, nhìn thấy anh nở nụ cười tươi trên mặt lại càng cực kỳ khó chịu.
Đến nỗi người đàn ông ôm cô vừa mới ngồi xuống, lập tức bị trọng lực của người phụ nữ nào đó đẩy ngã xuống chiếc giường trắng tinh.
Cô quay đầu không nhìn anh, kéo chiếc gối ở bên cạnh sang che ánh mắt của anh lại, tầm mắt của người đàn ông đều một màu đen, không nhìn thấy rõ khuôn mặt của cố, đồng thời cảm giác của các giác quan khác lại được phóng đại lên mấy lần.
Anh có thể cảm nhận được cô đang vặn vẹo vòng em xinh đẹp của mình, lòng bàn tay cô chống trên bụng của anh, mà bàn tay còn lại, có lẽ đang xoa nắn bầu ngực căng tròn, hoặc có lẽ đang đùa nghịch lọn tóc dài rũ xuống trước ngực, hô hấp của cô cực kỳ quyến rũ, từng chút từng chút rót vào trong tai của anh.
Cô giống như một yêu nữ, đỏ mắt ghen tị mà cưỡi trên người đàn ông, trong tay cầm một chiếc roi nhỏ, vừa dùng sức quất mạnh vừa cất tiếng kêu lên.
Cổ họng người đàn ông chậm rãi tràn ra tiếng thở dốc gợi cảm, cô hài lòng cong khóe môi, kéo chiếc gối vướng víu ra, cúi người dán lên trên lồng ngực của anh, nở nụ cười ngọt ngào: “Em gái này có được không?”
Đôi mắt của Cố Dực sâu thẳm, lật người đè cô xuống bên dưới, giữ chặt hai tay của cô trên đỉnh đầu, đặt đôi chân thon dài của cô vòng qua eo anh, cúi đầu cắn lấy quả anh đào đỏ, mυ"ŧ lấy tạo ra tiếng nước “tạp tạp”.
“Ngực lớn của em gái thật mềm…”
Đầu lưỡi của người đàn ông liếʍ lấy viên thịt nhỏ: “Anh trai yêu nhất chỗ này…”
Cô bị liếʍ đến tê dại khắp cả người, lại bị anh sự ra vào như có như không của anh làm cho choáng váng đến mơ màng.
Người đàn ông không kìm nén được nữa, ấn lấy cô ra vào trăm lần, cùng cô đi lên đỉnh cao nhất.
Một dòng chất lỏng nóng bỏng lại nhơn nhớt phun vào bên trong hành lang thịt mềm mại ẩm ướt, cô bị thiếu đốt đến run rẩy, một lúc trôi qua cũng không thể trả lại bình thường.
Người đàn ông chậm rãi rút ra, xoay người nằm ở một bên, vươn tay kéo ma nữ nhỏ còn đang mềm nhũn vào trong lồng ngực, cúi đầu hôn lên chiếc cằm ướt át của cô.
Bây giờ, cô thực sự rất ỷ lại vào vòng tay ấm áp của anh, cực kỳ ngoan ngoãn giống như động vật không có xương cốt.
Cả hai người im lặng ôm nhau.
Nhưng sự im lặng của căn phòng lại bị phá vỡ trong giây tiếp theo.
“Hạ Hữu Thất.”
“Hửm…”
“Anh chưa từng làm chuyện đó với người phụ nữ khác.”
Ma nữ nhỏ nghi hoặc mà liếc anh một cái, cúi đầu cong môi cười, trong lòng ấm áp: “Ồ.”
“Cho nên…”
Anh vén tóc của cô ra, giọng nói trầm thấp: “Em có muốn… cùng anh sống cả một đời không?”