Phía trên vạt áo mở rộng, lộ ra xương quai xanh mảnh khảnh, đầu xương lộ ra một chút màu hồng phấn.
Một đôi tuyết liên, no đủ thập phần chói mắt, đang bị chính chủ nhân dùng tay nhỏ thẹn thùng che lại, che khuất đầu vυ" ŧıểυ xảo cùng với quầng vυ" phấn nộn.
Phía dưới, qυầи ɭóŧ cùng quần ngủ đã bị cởi đến giữa đùi, Lâm Mạc muốn mặc quần vào nhưng vô pháp trước mặt Tiêu giáo sư, đành phải đem hai chân khép lại, đem hoa huyệt ướt át ở giữa dấu đi, làm hắn chỉ nhìn thấy hai bắp đùi thon dài, trắng nõn.
"Đem tay bỏ xuống, Mặc Mặc vυ" thực lớn, hình dạng cũng thực ảo, không cần che lại, không thì nam nhân sẽ không thích."
Tiêu Quân Đình nhìn thẳng vào mắt Lâm Mặc, đem tay nhỏ của Lâm Mặc đẩy lên trên.
" Ân... Đã biết."
Lâm Mặc không dám nhìn thẳng vào mắt nam nhân, bởi vì trong đôi mắt hẹp dài kia bắn ra ý vị ám quang không rõ.
Cô do dự buông tay một chút, đem hai khối mê người kia vừa trắng vừa lớn hoàn toàn lộ ra.
Đỉnh hồng mai hồng nhuận bại lộ trong không khí, có chút ngượng ngùng mà run nhè nhẹ, quầng vυ" màu hồng nhạt, càng nhìn càng đẹp mắt. Bởi vì còn chưa bị nam nhân chạm qua, thoạt nhìn còn non nớt, sạch sẽ.
Tiêu Quân Đình hầu kết không ngừng lăn lộn, hắn vươn bàn tay, đụng nhẹ vào nhũ thịt trơn mềm. Hai quả mật đào no đủ, đến nỗi một tay hắn nắm không hết, đầu ngón tay tà ác không ngừng nhào nặn nó thành đủ các hình dạng, ngón tay cái chậm rãi mà không kém phần hung ác trêu đùa nhụy hoa mẫn cảm.
" Anh..."
Trơ mắt nhìn Tiêu giáo sư nghiêm túc mà nghiên cứu vυ" bự, nộn nhũ lần đầu tiên bị nam nhân đụng tới khiến cho Lâm Mặc cả người mẫn cảm đến phát run, nơi riêng tư giữa chân càng thêm nóng ướt, bên miệng còn không tự chủ được phát ra tiếng rêи ɾỉ kỳ quái.
"Gọi là gì? Em có chỗ nào khó chịu sao?"
" Ân... Có điểm kỳ quái."
Lâm Mặc khẽ nhíu mày, cô ý thức được chính mình cùng thầy giáo làm việc này là trái với luân thường đa͙σ lý, nhưng mà... Đây không giống như tiết học về sinh lý như giáo sư dạy trên lớp.
Lâm Mặc tự chấn an chính mình phải bình tĩnh. Tuyệt đối không thể để Tạ Án bị người khác cướp đi được, cô cần phải càng nhanh càng tốt học được công phu quyến rũ nam nhân.
"Đây là lần đầu tiên bị người khác chạm vào vυ" sao?"
Tiêu Quân Đìnhkhẽ cười một tiếng, giọng nói trầm thấp mang theo hươn vị mê hoặc, tay hắn dần dần càng tăng cường lực đa͙σ, vυ" lớn mềm mại trong tay hắn bị xoa đến căng cứng.
" Mới không phải. Em đã từng nói qua chuyện tình cảm."
Bị người ta chọc vào điểm yếu của mình, Lâm Mặc có chút mất mặt, bất mãn mà trừng mắt với Tiêu Quân Đình.
"Thật không? Phản ứng của Mặc Mặc không đúng lắm, ngây ngô thực sự."
Lâm Mặc nghe không được hắn nói chính mình ngây ngô, ngầm cắn chặt răng cứng miệng nói: "Thầy có phải hay không rất rảnh, miệng nhàn rỗi lắm sao? Không phải muốn ăn thử vυ" lớn sao?"
Đông tác xoa ngực của Tiêu Quân Đình hơi dừng lại, hắn nhìn thật sâu vào Lâm Mặc đang giả vờ trấn định, gương mặt trắng nõn đều hồng đến muốn bốc khói.
Tiêu Quân Đình khẽ cười, liền cúi đầu xuống, đem miệng tới gần quả mật đào, vươn đầu lưỡi, cực nhanh ở đỉnh hồng mai liếʍ một chút, sau đó một ngụm đem đầu vυ" mềm mại hút vào trong miệng.
"A! Thầy... Ân có thể...có thể."
"Mặc Mặc vυ" lớn thật mềm.. Ăn vào còn thật thơm, em xuống sữa sao?"
Đầu lưỡi ướt nóng, linh hoạt của Tiêu Quân Đình chu du ở quầng vυ" hai vòng, ngay sau đó lại ở đầu vυ" nhanh chóng gẩy vài cái. Đầu lưỡi tinh mịn trên bầu vυ" mịn màng không ngừng cọ sát, kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn khiến Lâm Mặc hoàn toàn sụi lơ. Nam nhân như đói khát ngậm lấy núm vυ" mạnh mẽ hút vào, phát ra đầy tiếng nước dâm mĩ.
Đồng thời đôi bàn tay to lớn ở trên cơ thể trắng nõn không ngừng du tẩu, vuốt ve qua sống lưng bóng loáng, lần xuống dưới vòng eo thon thả một tay có thể ôm hết, đến đảo quanh kiều mông no đủ, tròn trịa.
Bàn tay lớn, nóng bỏng ở trên đùi Lâm Mặc sờ soạng, ý đồ xấu xâm nhập vào khe hở mê người kia.
"Nói hươu nói vượn! A... Thầy như thế nào lại như vậy!"
Lâm Mặc lần đầu bị người khác chạm vào, cô không biết người khác có đều mẫn cảm như vậy không, tất cả các điểm trên người cô đều cực mẫn cảm. Bàn tay to của Tiêu Quân Đình chỉ cần tùy tiện đụng đến chỗ nào, đều sẽ khiến cô một trận run rẩy, ŧıểυ huyệt sẽ ướt một cách kỳ cục, miệng huyệt không ngừng run rẩy, chảy ra chất lỏng.
Thế nhưng.... vυ" bị hắn ăn đến thoải mái, bầu ngực sữa bị vuốt ve đến tê dại, đỉnh hồng mai kiều nộn bị khoang miệng ướt nóng mυ"ŧ vào. Rõ ràng bên trong cái gì cũng không có, Tiêu Quân Đình ăn lại thấy thơm ngọt, phảng phất như có thể hút ra được sữa.
Tiêu Quân Đình một bên ăn vυ" Lâm Mặc, một bên đem quần ngủ của cô cởi đến mắt cá chân, đang định nâng một chân cô lên, đem quần hoàn toàn cởi ra.
" Thầy... Thầy còn muốn cởi quần sao?"
Lâm Mặc thẹn thùng giữ lấy quần mình, không biết vì cái gì mà cô càng thấy càng bất an, tình huống phát sinh càng lúc càng khó khống chế.
"Đương nhiên muốn, nhân cơ hội này muốn dạy cho em nhiều một chút. Tóm lại là... muốn ba ba cùng em làm một lần."
"Ngô... Cái gì? Ba ba?"
Tiêu Quân Đình cười nhẹ một tiếng: "Mặc Mặc còn không phải luôn nghi ngờ tôi là là cha dượng của em sao? Nếu đã vậy, không bằng dứt khoát kêu một tiếng ba ba cho thật tốt."
Lâm Mặc đỏ mặt, mạnh miệng nói: "Mới không có! Thầy có bao nhiêu lớn? Sao có thể đủ tư cách làm ba em."
"Tôi có bao nhiêu "lớn", em từ từ sẽ biết."
Tiêu Quân Đình hơi cong khóe môi xẹt qua tia tà khí, nhìn giống như ôn nhu nhưng lại dứt khoát dật tay nhỏ của Lâm Mặc, nhẹ nhàng đem quần ngủ cùng qυầи ɭóŧ hoàn toàn cởi ra, vô tình mà ném sang một bên. Như thế toàn bộ thân dưới của Lâm Mặc hoàn toàn trần trụi dưới ánh mắt của nam nhân.