Người này tuyệt đối cố ý! Lâm Mặc không ngừng vuốt ve bắp đùi, hoa huy*t liền nổi lên một trận hư không. Hắn chẳng nhẽ nhìn ra mình có lòng tham không đáy? Không thể nào, chỉ thông qua cái màn hình sẽ không thể nhìn thấy rõ ràng như thế, hay hắn chỉ đơn giản liếc nhìn cô mà thôi.
Cơ bản nội dung của bài học Lâm Mặc đã học qua hết rồi, tâm tư cô cũng đã sớm treo ngược cành cây. Lâm Mặc hận không thể ngay lập tức rời khỏi màn hình, nằm trên giường dùng dưa chuột hung hăng mà cắm vào chính mình, thế nhưng lại sợ Tiêu Quân Đình sẽ phát giác ra điều gì đó, nên cô liền âm thầm ở phía dưới bàn móc ra điện thoại di động lén xem trộm "Sắc tình văn học".
Truyện người lớn miêu tả chi tiết lại vô cùng chân thật khiến cho Lâm Mặc dục hỏa càng thêm đốt người, các đoạn kịch liệt hay cao trào đều làm cho cô d*m thủy tràn lan. Tuy nửa thân trên vẫn duy trì tư thế thẳng lưng nhìn vô cùng nghiêm túc, thế nhưng nửa phía dưới lại là một mảnh dâm loạn.
Bàn tay nhỏ trắng nõn với vào trong áo ngủ rộng thùng thình, một bên không ngừng nhìn sảng văn khiến cho người mặt đỏ tai hồng, một bên lại dùng ngón tay đưa vào ŧıểυ huyệt ướt đẫm vừa sờ vừa moi, ŧıểυ âm đế cũng bị chà đạp đến đáng thương, chỉ cần cọ cọ một chút, nước trong huyệt liền tràn ra ngoài.
Trong sảng văn đã tới đoạn vai chính cắm vào rồi, nên Lâm Mặc liền đánh bạo đem ngón tay cắm sâu vào hoa huy*t một chút.
Ngón tay thon dài hoàn toàn không thể thỏa mãn được Lâm Mặc, nhưng nó lại tương đối linh hoạt, có thể tùy ý điều chỉnh góc độ cắm vào ŧıểυ huyệt mẫn cảm.
Cô nỗ lực duy trì biểu tình như không có gì, nhưng hai má lại ửng hồng, răng trắng khẽ cắn lấy cánh môi đỏ mọng ngăn không cho tiếng rêи ɾỉ nào phát ra. Vậy coi như là vẫn để lộ chút dấu vết đi.
"Lâm Mặc đồng học, xin mời em trả lời một chút, chỗ này cần phải dùng công thức nào?"
Âm thanh không nhanh không chậm bình thản vang lên, Tiêu Quân Đình cư nhiên lại muốn cô trả lời vấn đề.
"Cái... Cái gì? Ách... Công thức phải không..."
Công thức? Cái gì công thức? Cô vừa rồi chỉ lo chơi chính mình, nào đâu để ý Tiêu Quân Đình đã giảng đến chỗ nào đâu...
"Lâm Mặc đồng học, tiết của tôi đối với em có phải rất nhàm chán không, cho nên em mới không chú ý như vậy."
Tiêu Quân Đình cau mày lại, biểu tình trên mặt nhàn nhạt nhưng mang lại cho người ta cảm giác vô cùng bức bách, nghiêm sư nhìn phi thường cao lớn, khiến người khác không nhịn được một trận run rẩy.
Tiêu giáo sư quả thực soái quá đi, nghiêm cũng thật sự rất nghiêm. Bất quá đại đa số mọi người vẫn cho rằng, vì sắc đẹp mà đánh giá mọi việc! Liền tính nếu bị hắn trói lại dùng roi thúc giục làm bài tập cũng đáng a.
Lâm Mặc cúi đầu không nói lời nào, hình như là đã hoàn toàn thanh tỉnh, vừa rồi làm cô sợ tới mức nhanh tay đem ngón tay từ trong huyệt động rút ra, hiện tại ngón trỏ cùng ngón giữa vẫn còn ướt đẫm dâm dịch.
Cô muốn làm tên Tiêu Quân Đình này câm miệng ngay lập tức, cmn.. Cô còn chưa có sảng đủ đâu!
Đúng lúc này, WeChat "đinh" một tiếng thông báo, có người nhắn tin đến cho cô.
"Tự an ủi sảng sao?"
Là Tiêu Quân Đình, hắn nhìn ra chính mình tự an ủi, khuôn mặt nhỏ của Lâm Mặc đùng một cái liền đỏ bừng.
"Thầy nói bậy, em mới không có!"
Dưới loại tình huống này tất nhiên không thể thừa nhận được, có thể chưa biết thì da mặt dày là một ưu điểm của Lâm Mặc.
"Có loại biểu tình nào của em mà tôi chưa từng thấy, tự chính mình chơi nhiều không thú vị, không bằng em chơi cho tôi xem đi, ngay ở trên chính màn hình này."
Cái gì?
Làm ở trên lớp học, còn ở ngay trên chính màn hình này tự an ủi cho Tiêu Quân Đình xem sao??
Lâm Mặc không dám tin vào mắt mình, trên màn hình kia là giáo thụ vừa anh tuấn vừa nghiêm túc, nhưng lại gửi tin nhắn cho cô lại như một tên cuồng sắc tình, đây quả thực là một người sao?
Lâm Mặc liền gửi đi hai chữ: "Cự tuyệt."
Tiêu Quân Đình lại lập tức nhắn tin lại: Em hãy suy nghĩ cho tốt, không nghe lời chính là muốn học lại môn này sao, đặc biệt vừa rồi tôi còn bắt quả tang em thất thần trong lớp nữa.
Trên màn hình Tiêu lão sư vẫn ngữ khí bình thản mà giảng bài, nhưng Lâm Mặc thì sắp bị nghẹn chết rồi.
Loại sự tình này cũng thẹn quá đi, liền làm trò trước toàn ban đem so với loại chuyện này là hoàn toàn không giống nhau, nếu là người bình thường nhất định sẽ không làm như thế a.
Nhưng mà... Môn này điểm chiếm vào kỳ thi cuối kỳ không hề nhỏ, Lâm Mặc không hề muốn sẽ bị Tiêu Quân Đình đánh giá không đạt tiêu chuẩn. Cô vô cùng rối rắm, đôi tay vô cung run rẩy, vô cùng mắc cỡ lại bất đắc dĩ mà đánh chữ gửi đi: "Đã biết!"
Màn hình di động lóe sáng một chút, vừa lúc Tiêu Quân Đình cúi đầu nhìn thấy, liền để lộ ra một nụ cười ái muội, di con chuột một chút liền đem ô vuông của Lâm Mặc mở thành toàn màn hình.
Lâm Mặc đẩy ra sau, cả người dựa hoàn toàn trên ghế, hai chân gác trên mặt bàn hai chân cũng mở thật lớn, sau đó, liền đem cameras nhắm ngay hoa huy*t thủy quang *liễm diễm mà phát đi.
*Liễm diễm: Sóng nước lóng lánh
"Bẻ ra, lão sư muốn nhìn rõ ŧıểυ tao huyệt." Tiêu Quân Đình tiếp tục nhắn tin gửi cho cô, nhưng cái yêu cầu này quả thật rất thẹn thùng.
Cái tên đại sắc lang này, thế nhưng còn đề ra yêu cầu! Làm thì làm, với yêu cầu quá đáng của hắn cô cũng chẳng để bụng nhưng mà rất mất mặt a.
"Mới thế đã ướt đẫm rồi, còn dưa chuột đâu? Không phải em đã tự cắm vào sao? Lấy lại đây đi, lão sư muốn xem em dùng dưa chuột tự chơi chính mình."
Tiêu Quân Đình không nhanh không chậm mà ra lệnh, hắn nheo mắt lại tinh tế mà đánh giá hoa huy*t phấn nộn dính đầy dâm dịch lóng lánh, hắn còn nhớ rõ cảm giác bị hoa huy*t gắt gao cắn nuốt còn không ngừng phun ra hút vào, thật là sảng khoái.
Dưa chuột! Tiêu Quân Đình thế nhưng lại biết mình ăn trộm dưa chuột, tên nam nhân này nghề phụ là làm trinh thám sao?
Lâm Mặc giận mà không dám nói gì, chỉ trừng mắt nhìn Tiêu Quân Đình, vô cùng nghẹn khuất mà lấy ra từ ngăn kéo thứ kia... Đêm khuya tịch mịch tự an ủi chính mình thì dưa chuột chính là công thần, tay cầm lấy dưa chuột liền nhắm ngay ŧıểυ huyệt cơ khát khó nhịn mà mạt sát.
"Ô ~ ân..."
Dưa chuột thô cứng dễ dàng phá vỡ lớp lớp thịt non sau liền men theo đường đi mà thọc sâu vào.
Tuy trên bề mặt dưa chuột không có nổi lê những nốt sần dày đặc nhưng cũng nó cũng đủ cắm Lâm Mặc đến phát run.
Lâm Mặc cắn chặt răng, để cho tiếng rêи ɾỉ không phát ra, nhưng cô cũng quên là âm thanh của chính mình chỉ Tiêu Quân Đình có thể nghe thấy mà thôi.
"Kêu ra tới, ba ba muốn nghe, còn nữa phải nhỡ rõ chính mình phải một tay xoa vυ"? Đem đầu v* xoa hồng nghạnh lên thì mới được."
Tiêu Quân Đình gắt gao nhìn chằm chằm màn hình, chỉ sợ chỉ cần chớp mắt một cái liền bỏ qua khoảnh khắc mất hồn của Lâm Mặc, hạ thân đã sớm đứng dậy cúi chào, nhưng bị đũng quần bó đến khó chịu.
"A ân ~ ŧıểυ huyệt hảo ngứa, ô... Dưa chuột quá ngạnh..."
Lâm Mặc bị dưa chuột cắm đến toàn thân mềm oặt, hoàn toàn thụ đông nghe Tiêu Quân Đình sai khiến, cũng khôn ngừng phát những tiếng rêи ɾỉ kiều mị. Dưa chuột ở trong huyệt thọc vào rút ra tốc độ càng lúc càng nhanh, bàn tay kia cũng vô cùng cần mẫn ùng sức xoa vυ" bự căng trướng, đầu ngón tay còn không ngừng nhéo chặt đầu v* mãn cảm.
Cô đột nhiên hé mắt nhìn màn hình, bên trong là chính mình hai chân mở lớn, sắc mặt ửng hồng, trong tay cầm một quả dưa chuột thô dài ở trong chính huyệt mình dùng sức đảo lộng, mấy nút áo phía trên đã bị mở ra, lộ ra vυ" bự bị chà đạp đến dựng thẳng còn đầy những vết đỏ bừng, trông vừa đáng thương lại da^ʍ đãиɠ vô cùng.
Chính mình giống nữ chính AV a... Lâm Mặc lần đầu tiên nhìn thẳng vào biểu cảm da^ʍ đãиɠ của mình, vô cùng thẹn thùng nhưng cũng càng thêm hưng phấn, nó làm cô thêm hung hãn đem dưa chuột ra vào dâm huyệt. Dưa chuột mãnh mẽ thọc sâu vào sau lại rút ra một chút, sau đó lại bị dùng lực cắm vào, dâm dịch bị đảo cho không ngừng tràn ra, tiếng kêu rêи ɾỉ cũng càng lúc càng lớn.
Rốt cuộc cũng cắm vào một cái thật sâu, Lâm Mặc duỗi thẳng eo lại kiều suyễn thở dốc vài tiếng, cô cao trào... A... Sảng!
Cao trào qua đi Lâm Mặc vẫn chìm trong dư vị mà nó để lại, thì có thông báo Tiêu Quân Đình gọi video đến.