“Phanh!” Một tiếng nổ lớn vang lên, ánh sáng lạnh buốt va chạm với kim quang hộ thuẫn, phát ra tiếng rền vang chói tai như muốn xuyên thủng màng nhĩ. Cả cung điện chấn động dữ dội, mặt đất rung chuyển không ngừng, người đứng dưới chân có thể cảm nhận rõ từng đợt chấn động. Trong không khí tràn ngập bụi mù, những hạt bụi nhỏ li ti lượn lờ dưới ánh sáng, xen lẫn dư ba của ma lực còn sót lại. Làn sóng ấy lướt qua má, để lại một tia đau rát như kim châm.
Tần Uyên thoáng lộ vẻ kinh ngạc, hiển nhiên y không ngờ Huyền Phong lại đột ngột xuất hiện, ngăn cản thế công của mình. Y gầm lên một tiếng giận dữ, âm thanh vang vọng trong cung điện, rồi xoay người lao thẳng về phía Huyền Phong. Trong tay y chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện một thanh đoản đao sắc bén, dưới ánh sáng lưỡi đao lóe lên hàn quang, đâm thẳng về phía đôi mắt của đối phương.
Huyền Phong thần sắc vẫn điềm tĩnh, pháp trượng trong tay khẽ xoay, không khí bốn phía lập tức vang lên từng trận “vù vù” dữ dội. Trong chớp mắt, vô số đạo pháp thuật như mưa rền gió cuốn lao thẳng về phía Tần Uyên. Hai người lập tức giao chiến kịch liệt, thân ảnh xoay chuyển, chiêu thức tung hoành, pháp quang giao hòa cùng đao ảnh kiếm mang, hoa mắt loạn lòng, mắt thường không sao theo kịp.
Ánh sáng do pháp thuật phát ra chiếu rọi cả đại điện, đao quang kiếm ảnh lóe lên không ngớt, vang vọng những tiếng “tranh tranh” khe khẽ như binh khí tương giao.
Tô Thiến đứng một bên, lòng nóng như thiêu đốt, muốn ra tay tương trợ nhưng lại không rõ nên bắt đầu từ đâu. Hơi thở nàng dồn dập, đến mức có thể nghe thấy tiếng thở nặng nề của chính mình trong không gian hỗn loạn ấy.
Công thế của Tần Uyên càng lúc càng hung mãnh, chiêu chiêu trí mạng. Tuy Huyền Phong ứng đối vững vàng, nhưng cũng dần lộ vẻ bất lực, rõ ràng đã có phần đuối sức...
“Cẩn thận!” – Tô Thiến bỗng kinh hô thất thanh.
Tần Uyên khóe môi khẽ nhếch, lộ ra một nụ cười lạnh lẽo như băng. Đoản đao trong tay y đâu phải vật phàm, thân đao nhuốm đầy huyết độc, kịch độc ăn xương, lại còn ngầm giấu những mũi độc châm mảnh như lông trâu, khó lòng phát hiện.
Ngay khi Huyền Phong vừa vung pháp trượng, chuẩn bị vận lực thi triển ma pháp lần nữa, Tần Uyên cổ tay khẽ động, một chuỗi độc châm mờ mịt trong không khí liền vút lên như u linh phá không mà đến, phát ra tiếng “tê tê” cực nhỏ, lao thẳng về các yếu huyệt quanh thân Huyền Phong.