Tô Tinh tỏ vẻ thâm trầm: "Chị Lam có nghe nói đến I dream a dream không?"
Chị Lam:?
Tô Tinh tiếp tục nói: "Ngay cả tôi, cũng từng có ước mơ."
Cô gái nói giọng chân thành, khiến một người lọc lõi như chị Lam cũng không khỏi động lòng, nghĩ thầm chắc là do khởi nghiệp thất bại mới dẫn đến nợ nần, đang định mở lời an ủi thì nghe thấy đối phương nói tiếp: "Giấc mơ làm giàu trong một đêm, ai mà chẳng từng nghĩ đến chứ."
Nhớ đến đống rương rác rưởi kia, Tô Tinh muốn biểu diễn ngay một màn nữ cường nhân rơi lệ.
Ôi, người lập kế hoạch trò chơi, anh không có trái tim.
Rõ ràng chị Lam không thể đồng cảm với cô ấy, chị ấy đầy vẻ kinh ngạc, không thể tin nổi: "Cô đánh bạc à?"
Tô Tinh còn kinh ngạc hơn cả chị ấy: "Sao em có thể làm chuyện trái pháp luật chứ?"
Nói xong, cô ấy dùng ánh mắt không tán thành nhìn chằm chằm vào chị Lam, như thể đối phương là đứa trẻ hư hỏng đang chuẩn bị dạy hư mình.
Chị Lam không có thời gian để ý đến vẻ đề phòng của người trước mặt, chị ấy ôm lấy cái đầu đang đau nhói, mãi mới thoát khỏi trạng thái hỗn loạn, giọng nói khó khăn hỏi: "Rốt cuộc số tiền này nợ như thế nào?"
Tô Tinh suy nghĩ một chút, so sánh rương game với những thứ trong thực tế, một lúc lâu sau, giọng điệu không chắc chắn lắm: "Hộp mù?"
Chị Lam trợn trắng mắt, suýt nữa ngất xỉu vì tức giận, không kìm được gào lên: "Cô còn nói không phải đánh bạc à?"
Sau đó, Tô Tinh và chị Lam lại một phen giằng co, ai cũng không thuyết phục được ai, nói đến cuối cùng chị Lam cũng thấy chẳng có ý nghĩa gì, chỉ bảo Tô Tinh tự hứa với mình là tuyệt đối không dính vào cờ bạc ma túy là được rồi.
Tất nhiên, khi hứa, Tô Tinh có hơi do dự, cờ bạc ma túy thì cô không đụng vào nhưng cờ bạc thì cô thực sự không dám chắc chắn 100%, sắc đẹp của đàn ông hấp dẫn như vậy, cô sợ mình không kiềm chế được nhưng liếc thấy vẻ mặt sắp ăn tươi nuốt sống mình của chị Lam, cô chỉ có thể cười trừ mà đồng ý.
Một hồi nói đùa giỡn, chị Lam chỉ thấy mệt mỏi vô cùng, tạm thời không có thời gian bàn bạc với Tô Tinh về khả năng đưa sư đệ sư muội vào công ty, nghĩ đến nếu cô ấy phát triển thuận lợi thì các nghệ sĩ dưới trướng ít nhiều cũng được hưởng lợi nên cũng không vội vàng nhất thời.
Ngày hôm sau, Tô Tinh nhận được kịch bản phim, ngày khai máy của "Lưu Niên" được ấn định vào đầu tháng sau, thời gian chuẩn bị tính ra chỉ còn chưa đầy một tháng, vai nữ phụ không nhiều đất diễn nhưng cảnh tình cảm chiếm phần lớn, chi tiết phải trau chuốt rất kỹ, khối lượng công việc rất lớn.
May mắn thay, công ty cũng hiểu rằng bộ phim này rất quan trọng đối với sự phát triển tương lai của Tô Tinh, trong thời gian chuẩn bị này không sắp xếp thêm công việc khác cho cô, để cô toàn tâm toàn ý chuẩn bị kịch bản.
Tô Tinh trông có vẻ lười biếng nhưng khi đối mặt với công việc thì lại không hề qua loa, nhất định sẽ toàn tâm toàn ý, từ khi nhận được kịch bản, cô bắt đầu ngày đêm đọc kịch bản, gặp những phần không chắc chắn, cô còn gọi điện video cho Dụ Thần, trao đổi cảm nhận của nhau qua mạng.
Phải nói rằng, kịch bản của đoàn làm phim hạng ba và đạo diễn nổi tiếng chênh lệch nhau như vực thẳm, trước đây khi đọc kịch bản phim truyền hình mạng Mary Sue, cô thường gặp những đoạn không hợp lý, lúc này rất thử thách lòng tin của diễn viên.
Trong lòng chửi thầm thằng ngu, diễn vai bạch liên hoa đáng thương không biết bao nhiêu lần, dù sao thì mỗi lần đóng máy, ngoài niềm vui được nghỉ phép về nhà, cô cũng không tránh khỏi linh cảm bộ phim này sẽ thất bại.
Bây giờ đọc kịch bản nhân vật không có lỗi logic, cô lại có chút cảm động, càng chuẩn bị càng hăng hái.
Đến những ngày trước khi phim bấm máy, Tô Tinh từ chối lời đề nghị tiện đường chở cô của Dụ Thần, lên xe của công ty, cùng nhau đến địa điểm quay phim.