"Không phải là đàn ông, điều không phải..."
"Vậy là ai?"
"Em không thể nói... Nhưng không phải là đàn ông... Aha..." Đinh Ngọc bị ngón tay của anh ȶᏂασ cả người tê dại, mắt thấy lại muốn đạt cao trào, nước mắt sinh lý không cần được trào ra, miệng đầy cầu xin: "Cầu anh... Đừng... Đừng ... nữa tiếp tục, Aha... A..."
Cố Yến Húc rút nhanh ngón tay ra khỏi huyệt của cô.
ŧıểυ huyệt sắp cao trào bỗng nhiên trở nên trống trải, Đinh Ngọc nằm ở trên giường hô hấp từng ngụm từng ngụm, hít thở không thông đến bình ổn, thế nhưng cảm giác trống rỗng vẫn vây quanh cô.
Rõ ràng còn một xíu nữa thôi là cao trào, tại sao anh lại muốn rút ngón tay ra chứ?
Cố Yến Húc đè ở trên người của cô, bàn tay bao quanh vυ" cô nắn bóp qua lại: "Tôi tin em, đừng gạt tôi, bằng không, kết cục em chịu không nổi." Anh cúi đầu, tràn ngập xâm lược đè ở ở trên người cô, môi không chút kiêng kỵ nghiền ép mυ"ŧ.
Cô giống như vật sở hữu của anh, bị anh giữ lấy, bị anh xâm lược, lại không thể cự tuyệt.
"Ưm..." Hai tay Đinh Ngọc cầm lấy cánh tay anh, lông mi thật dài vụt sáng, nhìn khuôn mặt tuấn tú khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, muồi phần hưởng thụ nụ hôn này của anh, thâm tình nhắm hai mắt lại.
Đinh Ngọc có chút trầm luân, nhắm hai mắt lại theo, cùng anh hưởng thụ nụ hôn này.
Cô nghĩ là anh điên rồi, khi anh lè lưỡi quấn lấy lưỡi cô mυ"ŧ, cô dĩ nhiên hết sức phối hợp hé miệng, đầu lưỡi chủ động dựa thế quấn chặt đầu lưỡi anh.
Hai cái lưỡi dây dưa cùng một chỗ, Cố Yến Húc hưng phấn có chút run rẩy.
Anh không nghĩ tới Đinh Ngọc sẽ hùa theo, anh không nghĩ tới phần tình ái này cô cũng thích.
Cảm xúc ngang ngược biến thành phối hợp với mình, làm cho anh mừng rỡ như điên.
Quả nhiên cô đối với mình cũng là có cảm giác, quả nhiên, anh nỗ lực không có uổng phí
Một nụ hôn sâu đậm vẫn kết thúc, trong mắt hai người tràn đầy mập mờ dâm mỹ.
Cố Yến Húc ôm lấy hai chân của cô, chuyển hướng ở hai bên thắt lưng, trong mắt tình ý dày đặc: "Đinh Ngọc, không được phản bội tôi, vĩnh viễn cũng không được, em là của tôi, vĩnh viễn là vậy..."
"Aha... A..."
©ôи th!t nhắm ngay ŧıểυ huyệt, cắm đến cuối cùng.
©ôи th!t thô to cực nóng, được ŧıểυ huyệt ấm áp mềm mại lôi theo, ngón tay cứng rắn như thép đều biến thành mềm mại.
Cố Yến Húc bóp hông của cô, không quan tâm còn đang ȶᏂασ đứng lên.
Hơi hạ xuống một chút, túi trứng đánh vào miệng huyệt của cô, giống như muốn nhé túi trứng vào trong hoa huyệt.
"A... A... Không được... Thật sâu... Chậm một chút, chậm một chút a..." Đinh Ngọc khi bị anh dùng sức ȶᏂασ lộng, chỉ có thể vô lực rêи ɾỉ.
Thân thể kiều mềm bị anh ȶᏂασ đến trên dưới đung đưa, cặp vυ" lớn cũng theo động tác mà lên tung bay lên xuống, tình cảnh dâm không chịu nổi.
Nhưng anh giống như có sức lực vô tận, phát tiết không bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙, ở trên người cô rong ruổi.
Đinh Ngọc bị ȶᏂασ tinh thần có chút không rõ.
Chỉ có thể cảm giác được cảm giác được ở trên người cố sức trừu sáp, ŧıểυ huyệt một trận một trận co rút lại, toàn thân tê dại không có hơi sức.
"A a a..." Đinh Ngọc sợ hãi kêu, ŧıểυ huyệt mạnh mẽ co rút lại, thân thể run rẩy, lại một lần nữa đạt tới cao trào.
Cố Yến Húc bị huyệt thịt gắt gao cắn, lại cắm quá sâu, sung sướиɠ tới quá nhanh, anh cắm ©ôи th!t ở chỗ sâu trong nộn huyệt còn chưa kịp rút ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng đã bắn vào bên trong cô.
"Đừng... Không thể..." Đinh Ngọc vô lực lắc đầu, hoa huyệt mà bị anh tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi, cả người run rẩy, dĩ nhiên lại đạt tới cao trào lần nữa.
Cô thở hồng hộc, vô lực nằm ở trên giường, mím môi nhìn về phía Cố Yến Húc: "Anh đã nói không bắn ở bên trong."
Bây giờ cô còn là sinh viên, nếu như mang thai làm sao bây giờ?
Cố Yến Húc ngược lại không quá để ý, trận làʍ t̠ìиɦ vừa nãy anh rất hài lòng, hài lòng kéo cô vào ngực mình, khẽ dỗ: "Không có việc gì, nếu như có thì sinh ra, tôi và em kết hôn, được không?"
Đinh Ngọc nghĩ anh là đang sỉ nhục trí thông minh của mình.
Hai người làm giao dịch thân thể có thể kết hôn sao?