“Không sao, tôi sẽ nói với anh ấy, các cô đi ra ngoài đi! Tôi có thể tự làm được!” Phương Trì Hạ nghiêng đầu nói một câu, sau khi thay xong quần áo liền đi xuống dưới lầu.
Lúc đi xuống đã thấy quản gia đứng bên cạnh Lạc Dịch Bắc, giống như đang chuẩn bị quần áo cho cô.
“ŧıểυ thư thích hợp với màu sắc xanh nước biển, xanh lục, thuần trắng, màu hồng cánh sen…… Thiếu gia, chúng ta nên may màu nào?” Nữ quản gia cầm một quyển sổ nhỏ cung kính dò hỏi.
“Vậy may toàn bộ đi.” Lạc Dịch Bắc thản nhiên quét mắt nhìn cô một cái, mặt không chút biểu tình nói một câu.
“Tốt, tôi đã biết.” Nữ quản gia ghi chép vào quyển sổ, ngẩng đầu hỏi: “Vậy trang sức thì sao? Dung Hi có một bộ ‘ Duy Nhất ’, một bộ ‘ Sơ Tâm ’ rất nhiều bộ trang sức cũng thích hợp vị ŧıểυ thư này, chúng ta chọn bộ nào thì được?”
“Mỗi bộ một phần.” Lạc Dịch Bắc ra lạnh, cầm lấy dao nĩa dường như không có việc gì dùng bữa sáng của mình.
“Vậy tôi xin phép.” Nữ quản gia yên tĩnh lui ra ngoài.
Phương Trì Hạ từ trên lầu chậm rãi đi xuống, nghe hai thấy cuộc nói chuyện của hai người đôi mày hơi nhíu lại.
“Không phải mấy ngày nữa sẽ trở về sao? Vì sao phải chuẩn bị nhiều như vậy?”
Lạc Dịch Bắc dừng lại động tác, ngẩng đầu, thản nhiên nói ra hai chữ: “Anh thích.”Phương Trì Hạ thấy không thú vị, kéo ra ghế dựa đối diện anh ngồi xuống.
Người hầu đứng bên cạnh thấy thế cung kính đi lên trước, giúp cô bày biện bộ dao nĩa, lại giúp cô lấy khăn ăn.
Nơi này không giống với Lạc gia ở trong nước, tuy Lạc gia cũng tráng lệ nhưng quy củ không nhiều như ở nơi này.
Dường như tất cả người hầu trong căn biệt thự này đều đã được huấn luyện, rất chú ý quy củ, đi vào nơi này như vào cung điện, tôn ti rõ ràng, thậm chí ngay cả rửa mặt cũng có người hầu hạ.
“Hôm nay chúng ta có phải đi đâu hay không?” Phương Trì Hạ ăn được một nửa thì bất ngờ ngẩng mặt lên.
Lạc Dịch Bắc dù bận vẫn ung dung nhìn cô, đối với lời cô nói có chút ngoài ý muốn.
Hôm nay đúng là anh phải tham dự một buổi gặp mặt, anh không nghĩ tới cô có thể đoán ra được.
“Sao lại hỏi vậy?” Bưng cốc sữa bò nhẹ nhấp một ngụm, anh thản nhiên hỏi.
“Anh để quản gia chuẩn bị rất nhiều đồ lại có rất nhiểu chủng loại, hẳn là muốn chuẩn bị nhiều một chút để dễ lựa chọn đi? Ngay cả trang sức phối với quần áo cũng chuẩn bị luôn, chứng tỏ tối nay có một trường hợp đặc biệt, người tham dự có thể rất nhiều.” Phương Trì Hạ êm tai phát biểu cái nhìn của mình.Lạc Dịch Bắc đã quen với sự thông minh của cô, đối với sự phân tích của cô cũng không hề ngoài ý muốn.
“Buổi tối 7 giờ rưỡi.” Thản nhiên ném xuống một câu, anh tiếp tục ăn phần của mình.
Phương Trì Hạ cũng không nói thêm cái gì, cô không phải cô gái thích ồn ào, anh đã nói như vậy thì đến lúc đó cô cứ đi theo anh là được.
Lạc Dịch Bắc nói tới một yến hội rất long trọng, địa điểm tổ chức là một nước ở Châu Âu, hai người dùng máy bay riêng để đến đó.
Yến hội đêm nay không giống trước kia, tùy thời đều có thể thấy cận vệ quốc gia, quốc gia khác nhau thì quần áo cũng khác nhau.
Phương Trì Hạ theo Lạc Dịch Bắc đi vào, bình tĩnh quan sát xung quanh một lát, bỗng nhiên phản ứng lại đây.
Yến hội đêm nay hẳn là do hoàng gia tổ chức!
Càng làm cho Phương Trì Hạ ngoài ý muốn chính là hai người lại gặp Bảo Bảo ở chỗ này!
Bảo Bảo như là đặc biệt chờ Lạc Dịch Bắc tới, vừa thấy anh đến lập tức liền ra đón.