Lúc trước Dung Hi đưa ra thị trường mọt đôi nhân cưới thiết kế độc nhất vô nhị do Đệ nhất phu nhân của Dung Hi, nhà thiết kế đẳng cấp quốc tế Sa Chức Tĩnh thiết kê.
Đôi nhẫn này còn có tên vô cùng động lòng người --- Tình Đầu.
Ngụ ý là từ khi gặp người, tình cảm của ta mãi không thay đổi.
Đôi nhẫn này tại buổi trình diên của Dung Hi đã oanh động giới trang sức, không chỉ vì giá trên trời mà còn bởi vì ngụ ý của bản thân nó.
Tình đầu, có ý vị rất sâu xa, làm lễ vật kết hôn là tốt nhất a?
Sa Chức Tĩnh thiết kế cái nhẫn này, tại buổi giới thiệu sản phẩm của lúc ấy liền oanh động.
Nhưng mọi người chỉ biết đôi nhân này có giá cao, Dung Hi không bán, nhưng cũng không biết là bị Lạc Dịch Bắc giữ lại.
Tô Nhiễm biết thông tin kia là từ trên TV sau đó cũng không biết gì.
Nhìn chằm chằm đôi nhẫn một hồi lâu, toàn thân cô đều lạnh.
Anh ấy đang chuẩn bị vì ai?
Ở bên ngoài, Phương Trì Hạ đang đi về phía bên này.
Bước chân cô rất nhanh, mục tiêu là văn phòng của Lạc Dịch Bắc, cô đi rất gấp hình như là có chuyên gì đó.
“Có chuẩn gì sao?” Một trợ lí thấy cô vội vàng thì hỏi.
“Ừ, tài liệu bị mất một phần.” Phương Trì Hạ trả lời, trực tiếp đi đến phòng làm việc của Lạc Dịch Bắc.
Cô bình thường có thói quen ra ra vào vào nơi này, lúc có Lạc Dịch Bắc cũng không để ý đến gõ cửa, đi vào như vậy.
Cô đi rất tự nhiên, giống như vào phòng này cũng như vào phòng ở nhà mình vậy.
Nhũng chuyện như thế, kì thật rất không lễ phép, e rằng trợ lí cũng không dám làm như thế.
Hơn nữa, trong phòng còn đang có khách.
Cô trực tiếp vào như vậy khiến cho Tô Nhiễm sững sồ, lại nhìn dến hộp nhẫn trong tay, giác quan thứ sáu của phụ nữa khiến tâm của co lộp bộp một chút.
“Xin chào, tôi đến lấy một ít đồ!” Phương Trì Hạ nhàn nhạt liếc nhìn cô một cái, lấy phần tài liệu trên bàn lên xem, đang chuẩn bị ôm rời đi, mắt bỗng nhiên bị một ánh hao quang óng ánh thu hút.