Động tác của cô rất tự nhiên, trong mắt người ngoài nghiễm nhiên là một người vợ sửa sang quần áo cho chồng.
Là một động tác rất bình thường nhưng phóng tầm mắt nhìn khắp nơi chỉ sợ không có cô gái nào dễ dàng tiếp cận lại tự nhiên làm những động tác như vậy với anh.
Càng đáng giận là ánh mắt cô nhìn đầu vai kia còn rất ghét bỏ, cái này làm cho Anna tức giận đến cắn chặt răng.
Nha đầu này dám ghét bỏ cô ta, hay là dám ghét bỏ cả Lạc thiếu?
Lạc Dịch Bắc cũng không dự đoán được hành động của cô, sửng sốt một chút, khóe mắt nhìn thoáng qua bàn tay của cô ở trên vai anh, anh không hề khiển trách mà giống như đang hưởng thụ.
Hiện trường quảng cáo tiếp tục quay chụp.
Anna rõ ràng rất tự tin với các phương diện của mình, trong lúc quay quảng cáo thỉnh thoảng lại hướng ánh mắt về phía Lạc Dịch Bắc, ánh mắt khiến người ta mềm nhũn, phần áo không cần kéo thấp cũng kéo xuống trễ ngực, nên diễn tả biểu cảm linh động xinh đẹp lại bị cô ta diễn thành biểu cảm quyến rũ.
Lạc Dịch Bắc cau mày nhưng lại chưa nói cái gì.
Đều đã quay xong, lúc chuẩn bị kết thúc công việc anh mới lười nhác đứng lên, ánh mắt nhìn lướt qua đa͙σ diễn, nói ra lời sắc bén lại độc miệng, “Toàn bộ đoạn phim ngày hôm nay đã quay được nghĩ cách cắt bỏ phần tay trở lên, khí chất của cô người mẫu này giống như gái đứng đường vậy, không biết đã phẫu thuật nâng ngực bao nhiêu lần, người như vậy mà cũng có thể đảm nhiệm quảng cáo trang sức của Dung Hi sao?”
Anh châm chọc người khác không chút lưu tình, tác phong làm việc càng thêm sắc bén, không biết ai kìm nén không được mà cười ra tiếng.
Anna tức giận đến mức mặt đỏ lên, xấu hổ đến nỗi không biết giấu mặt đi đâu.
Phương Trì Hạ đã biết lúc Lạc Dịch Bắc châm chọc người ta có bao nhiêu độc miệng, lần này phản ứng rất bình thản, chỉ là khóe miệng hơi hạ xuống.
Cô đang dọn dẹp thật nhanh để chuẩn bị chạy lấy người, ánh mắt Lạc Dịch Bắc thình lình quét về phía cô.
Phương Trì Hạ đang sắp xếp mấy đồ vật nhỏ mà hai người mang đến, cây dù, quạt điện cầm tay, đôi tay lắc lư qua lại trước mắt Lạc Dịch Bắc, trắng nõn đến có chút loá mắt.
Tay cô cực kỳ xinh đẹp, xương bàn tay đặc biệt tinh tế, móng tay không bị màu sơn che lấp, có màu hồng nhạt tự nhiên, ngón áp út còn đeo nhẫn cưới của hai người.
Tay cô rất thích hợp để đeo nhẫn, dù là một chiếc nhẫn đính đá bình thường đeo trên tay cô cũng giống như nhẫn kim cương.
Lạc Dịch Bắc nhìn chằm chằm tay cô một hồi lâu, bước qua cầm tay của cô giơ lên, ánh mắt chuyển hướng về phía đa͙σ diễn, “Tay cũng không cần, quay lại một lần nữa đi, thay người là được!”
Một câu làm mọi người đều ngẩn ra, ánh mắt nhìn anh có cảm giác không thể tưởng tượng nổi.
Anna lần này trực tiếp tức giận đến nỗi nước mắt chảy ra.
Phương Trì Hạ cũng ngoài ý muốn, đang tốt đẹp sao lại thay cô vào?
“Anh đang muốn tiết kiệm chi phí sao?” Phương Trì Hạ không rõ cách làm việc của anh, liếc nhìn anh một cái, không biết nói thế nào về quyết định của anh.
“Em đã nhìn ra sao?” Lạc Dịch Bắc liếc cô một cái, cũng không phủ nhận, nói nốt vế sau của câu kia: “Có bà xã để dùng miễn phí, vì sao không cần?”
Phương Trì Hạ tức giận.
Hoá ra tác dụng của cô còn bao gồm cả cái này?
Chỉ là, khó chịu thì khó chịu, cô vẫn đi về phía trước.
Chỉ tay mà thôi cũng không cần lộ mặt, thật ra cũng không có gì.
Quảng cáo tiếp tục quay, không có Anna đầy tâm cơ nên làm rất nhanh cũng rất thuận lợi.
Đây là mẫu quảng cáo rất sáng tạo, một thế giới thuần một màu trắng, cửa sổ được phủ một lớp lụa trắng sạch sẽ sáng ngời, trên giường được trải ga màu tuyết trắng, cô gái quỳ trên mặt đất, đầu gối lên mép giường.