Ngoại truyện 31:
Editor: Puck
Khoảng chừng một tháng sau, du thuyền thuận lợi tới Nam Mỹ, bỏ thuyền ngồi xe, bọn họ qua vài chặng đường, đi tới thành phố X - chỗ ở của bộ lạc Rusa.
Xe của bọn họ lái thẳng vào một đại sứ quán, theo Rusa từng nói, người bên ngoài muốn tiến vào bộ lạc của bọn họ cần thủ tục đặc biệt.
Nhân viên làm việc lấy ra một xấp tài liệu, phát cho mỗi người một bản, yêu cầu bọn họ ký tên, Doãn Tử Nhiên tiếp nhận và xem xét, tất cả trên đó đều là chữ viết mà bọn họ không biết.
“Phía trên này nói gì?” Anh cũng không dám tùy tiện ký tên.
Sau khi Địch Khắc và nhân viên nói nhỏ, cười giải thích cho bọn họ, “Bộ lạc ở rừng rậm nguyên thủy, có thể sẽ gặp các loại mãnh thú, có lẽ cũng khó mà tránh khỏi tình hình bệnh dịch, cho nên muốn đi vào, trước tiên phải ký hiệp nghị, an toàn tự chịu, bất kỳ hậu quả gì đều không liên quan đến chính phủ địa phương.”
“Như vậy sao!” Doãn Tiêu Trác hơi trầm ngâm, “Không sao, tự chịu thì tự chịu, tôi ký trước!”
Một khi có người dẫn đầu, những người khác cũng rối rít ký theo, cuối cùng đến lượt Doãn Tử Nhiên, mọi người gần như dùng ánh mắt khinh bỉ, Doãn Tiêu Trác càng thêm khiêu khích công khai, “Này, không phải chú hèn nhát chứ? Phụ nữ đều không sợ? Chú còn sợ?”
“Đúng vậy!” Mọi người rối rít tán thành.
Doãn Tử Nhiên bất đắc dĩ, cũng đành phải ký, ký thì ký đi, chỉ cần không phải ép anh kết hôn với Rusa, anh sẽ ký.
Sau khi ký hiệp nghị xong, mọi người lại chụp hình, dán lên hiệp nghị, thủ tục mới tính là xong, hiệp nghị chia ra làm hai bản, sứ quán và bọn họ mỗi bên một bản.
Sau khi ra khỏi sứ quán, Doãn Tử Nhiên dieendaanleequuydonn mới mở hiệp nghị của mình ra xem, kết quả tròng mắt suýt nữa rớt ra, sao trên hiệp nghị của anh lại dán hình anh và Rusa?
“Này! Hiệp nghị của mấy người có nhiêu tấm hình, lấy ra xem chút!” Anh gào về phía Doãn Tiêu Trác.
Doãn Tiêu Trác thôi cười, móc hiệp nghị của mình ra, “Cho chú!”
Doãn Tiêu Trác nhận lấy và xem xét, lập tức có một dự cảm xấu, nhìn kỹ lại một lần, dường như chữ trong hiệp nghị của anh và Doãn Tiêu Trác không giống nhau, mặc dù anh không biết chữ địa phương, nhưng vẫn nhìn rõ điểm này.
Anh đưa hai hiệp nghị cho tài xế người địa phương nhìn, “Xin hỏi, hai phần tài liệu này có gì khác nhau?”
Nơi đây tiếng Anh và tiếng bộ tộc đều là ngôn ngữ chính phủ, cho nên tài xế có thể nghe hiểu tiếng Anh của Doãn Tử Nhiên.
Doãn Tiêu Trác hừ một tiếng, ‘Không phải nói không hiểu tiếng Anh sao?”
Doãn Tử Nhiên trừng mắt liếc anh trai, “Doãn Tiêu Trác, trực giác nói cho em biết, mấy người đang chơi em, nếu như bị em phát hiện, đừng trách em không nhận người anh này!”
Có nghiêm trọng như vậy sao? Doãn Tiêu Trác chép miệng, tạm thời không đi đốt bao thuốc nổ...
Tài xế nhìn hai phần tài liệu, giải thích, “Một bản là hiệp nghị trách nhiệm an toàn, một bản là đăng ký kết hôn.”
Đăng ký kết hôn? Quả nhiên! “Dừng xe!” Anh gào to.
Tài xế bị anh làm giật mình, vội vàng khẩn cấp thắng xe.
“Chú định làm gì?” Doãn Tiêu Trác kéo Doãn Tử Nhiên định xuống xe lại.
“Đây rõ ràng là lừa gạt cưới! Em muốn tìm cô ta tính sổ!” Doãn Tử Nhiên quơ hiệp nghị trong tay, hết sức kích động.
“Đừng đi, chủ ý do anh đưa ra, muốn tìm thì tìm anh đi!” Giọng Doãn Tử Nhiên bình tĩnh giống như đổ lên đầu Doãn Tử Nhiên chậu nước lạnh.
Anh căm hận muốn xé bỏ hiệp nghị, lại bị giọng nói tỉnh táo của Doãn Tiêu Trác ngăn lại, “Chú xé bỏ một phía có tác dụng không? Chỗ Rusa đó, còn có chỗ đại sứ quán.”
“Doãn Tiêu Trác, từ nay tình anh em di enda nle equ ydo nn của chúng ta đã đứt!” Doãn Tử Nhiên gằn từng câu từng chữ, cắn răng nghiến lợi.
Doãn Tiêu Trác lại cười ha ha, “Không có việc gì, đứt đi, chỉ cần chú và Rusa không đứt là được.”
Doãn Tử Nhiên hừ lạnh, định xuống xe lập tức ly hôn với Rusa.
Doãn Tiêu Trác nhìn thấu tâm tư em trai, “Đừng nghĩ lập tức ly hôn, pháp luật địa phương có quy định, vợ chồng mới cưới trong vòng hai năm không cho phép ly hôn.” Anh cười hả hê, đây chính là nguyên nhân vì sao phải đến đây mới lừa gạt Doãn Tử Nhiên vào bẫy kết hôn.
Lại nói, anh quá hy vọng Rusa làm con dâu nhà họ Doãn, không để ý tới cảm nhận của Doãn Tử Nhiên, theo tốc độ tìm phụ nữ kết hôn của Doãn Tử Nhiên, đoán chừng đến sáu mươi tuổi cũng không thể trông cậy vào, thời điểm đặc biệt, anh cũng dùng thủ đoạn đặc biệt.
Doãn Tử Nhiên nén giận trong lòng, ho khan kịch liệt.
“Bình tĩnh đừng nóng!” Doãn Tiêu Trác đưa cho em trai một bình nước, tỏ vẻ ta là lão đại.
Doãn Tử Nhiên uống vào mấy ngụm nước, nét mặt “I phục you” tỏ vẻ anh bất lực cỡ nào, Thượng đế Phật Quan thế âm, nói cho anh biết nên làm cái gì?
Thôi! Anh hạ quyết tâm, nhượng bộ lần nữa, kết hôn thì kết hôn, chỉ cần không động vào anh, anh xem như làm việc thiện đi! Quăng hiệp nghị, dựa vào ghế, ngủ một giấc.
Xe chạy trên đường nhỏ nông thôn một ngày, cho tới tối đêm tiến vào một hang núi, một hồ nước đỏ rực xuất hiện ngay trước mắt, phản chiếu trời chiều, sóng gợn lăn tăn, ánh sáng giao thoa, trời nước một màu, nhìn dãy núi trùng điệp, đất đỏ phì nhiêu, ruộng đồng nối nhau, kêu bò về chiều, một bức họa thần tiên thịnh vượng!
“Đẹp quá!” Duy Nhất và Tư Lam nhảy xuống tán thưởng đầu tiên.
“Đúng vậy! Quê nhà chúng ta hoàn toàn là thánh địa không ô nhiễm, là nơi đẹp nhất toàn thế giới!” Rusa kiêu ngạo mà ca ngợi quê hương mình, ánh mắt lại tha thiết nhìn Doãn Tử Nhiên.
Doãn Tử Nhiên biết rõ có người nhìn mình, nhưng giả bộ không biết, trong lòng lại không thể không thừa nhận, nơi này quả thật đẹp không sao tả xiết! Mang theo mùi thơm của bùn đất đập vào mặt, anh không khỏi hít một hơi thật sâu.
Rusa nhìn phản ứng của anh vào trong mắt, âm thầm vui mừng.
“”Xin mời đi theo tôi!” Rusa mang theo bọn họ đi xuyên qua chỗ đất đỏ đan xen, đi về phía nhà của cô – tòa nhà chính của Tộc trưởng.
Mẹ Rusa họ Herga, Rusa theo họ bà, tên đầy đủ là Rusa Herga.
Duy Nhất vẫn ao ước với điều này không thôi, âm thầm bóp tay Lãnh Ngạn, “Ông xã, anh xem cục cưng nhà người ta theo họ mẹ, cục cưng của chúng ta cũng phải theo họ mẹ!”